“Xem ra cô ta sẽ không debut đâu.”
“Phi, ngoài miệng thì nói như vậy, hừ, ai mà không ôm giâc mộng làm minh tỉnh.”
“Cho rằng ai cũng đều có thể làm minh tỉnh sao, không muôn sao, sao lại còn phát sóng trực tiệp, sao lại tới tham gia Chương trình này làm gì.”
“Võng hồng rốt cuộc cũng không kiếm được tiên nhanh như làm minh tỉnh, GÁp Bạc rất cao ˆ Đẳng sau chính là người cuối cùng, nh ĐỀN, tỉnh Phan Thiên của Trường inh.
Cô ta đứng lên, thời điểm cô đi ra ngoài vừa lúc cùng Tô Thính Ngôn nhìn thoáng qua, lướt qua không nói một câu chào.
Lâm Tích Bạch ở phía sau hừ một tiếng: “Oa, thái độ gì vậy, tớ vừa nhìn thây cô ta đang lườm chúng ta đấy.”
“Bỏ đi.”
Lâm Tích Bạch nói: “Những người này đều nói cậu là võng hông, cũng không biết cậu là bà chủ Trường Linh, Hừ, nêu biết được cô ta sẽ bị hủ chết cho xem.”
Thời gian nghỉ trưa, mọi người cùng nhau ăn cơm hộp.
Lâm Tích Bạch chê cơm hộp khó ăn, nói với Tô Thính Ngôn: “Tớ thật vất vả đi cùng cậu đến chương trình này, cậu cho mình ăn thứ này sao?”
Tô Thính Ngôn nói: “Được, cậu nói, cậu muôn ăn gì?”
“Đại lão mua cho tớ đúng không?”
“Đúng!”
* Vậy tớ đây muốn mua đồ đắt một chút.”
Lâm Tích Bạch đi lên trực tiếp lầy mây.
Phía sau, khi mấy người lại đây, liếc chương 266: Nhà tư sản mắt một cái nhìn thấy Tô Thính Ngôn đặt đồ ở Lão Phương Trai.
Đây chính là nơi nồi tiếng về đồ ngọt.
Phan Thiến vẻ mặt tức giận.
“Chúng ta cũng chưa từng mua đồ đặt như vậy, tự mình mang theo đồ đắt như thê.”
“Hơn nữa, thật là không hiểu chuyện, cũng không biết chủ động mời chúng ta một chút.”
Tô Thính Ngôn đến mời nhân viên công tác, có muôn nêm thử không, đồ đặt như vậy nhân viên công tác nào dám.
Nhưng mấy người minh tinh kia thấy mình bị xem nhẹ lộ ra vẻ mặt không hài lòng, bộ dáng thực sự tức giận.
“Ai u, có người thật là không lễ phép, mọi người cùng nhau tới chạy show, – tự bản thân mua đồ quý như vậy còn ngôi ăn mảnh.”
“Đúng rồi, chúng ta đang ngồi ở đây có ai không phải là tiên bôi của cô ta chứ.”
“Cứ như vậy còn muốn tiến vào giới chương 266: Nhà tư sản GÓT chương 267: Sủng nịch Lúc này….
Tô Thính Ngôn bỗng nhiên đứng lên, nhìn về phía mấy người kia.