Tô Thính Ngôn nghe giọng nói của anh văng lên bên tai: ” Anh đừng như vậy…”
” Ngôn Ngôn, không kết hôn thì không thê yêu đương sao. Em xem đi, mẹ em lo lăng cho em như vậy.”
Tô Thính Ngôn nới lỏng tay, lại nắm thật chặt: “Như vậy sẽ chậm trễ anh.”
” Chậm trễ anh là như thế nào? Nếu em 40 tuổi, cọng không muốn kết hôn cùng anh, chẳng lẽ anh còn không tìm thấy người khác sao?”
Nói rất đúng nha.
Tô Thính Ngôn thành thành thật thật nằm xuống.
Ngày hôm sau, đi theo đoàn người cùng nhau trở về. Ở sân bay, Lâm Nhứ mua hai chai nước, đưa cho Tô Thính Ngôn một chai. Tô Thính Ngôn cúi đầu xuống. Lâm Nhứ nói: ” Ngày hôm qua em đồng ý rồi đáy.”
” Em nào có đâu???” Tô Thính Ngô ngắng đầu kháng nghị.
Lâm Nhứ nói: ” Hiện tại muốn đổi ý là không có khả năng đâu. Em đã quên sao, ngày hôm qua em nói, đồng ý với anh, làm bạn gái của anh.”
” Sao có thể, sao em không nhớ rõ có chuyện như vậy.”
Ngón tay Lâm Nhứ vuốt ve cằm của mình: n6 thể là lúc em mơ mơ màng màng đồng ý đấy.”
Lâm Nhứ nói: ” Anh đã hỏi rất nhiều lần, em đều nói ừ ừ, ừ ừ, anh xem như em đồng ý rôi.”
” Được rồi, anh đừng nói nữa.”
Mặt Tô Thính Ngôn đã hồng đến cổ rồi. Lâm Nhứ nhìn có vẻ như tâm tình rất là tốt.
” Đừng nghĩ đến chuyện đổi ý.” Anh câm lây tay của cô.
” Anh chỉ cho phép em đổi ý một lần, hiện tại muốn đổi ý… Không có khả năng đâu.”
Tô Thính Ngôn đã hiểu được một chút, anh ấy nói chính là việc kết hôn của cô. Tô Thính Ngôn nhìn Lâm Nhứ bắt đầu dựa người lại gần.
Thôi thôi….
Cơ thể này….
Còn dùng khá tốt….
Tô Thính Ngôn ngắng đầu lên: ” Được rồi… Vậy anh… Tạm thời còn ở thời kỳ khảo sát, còn sau này khả năng như thế nào, em, em còn muốn quan sát một chút.”
Lâm Nhứ nghe xong, cười, nhìn biểu tình nửa nghiêm túc của cô, lại muôn dựa vào sát thêm chút nữa. Tô Thính Ngôn vội vàng lui ra phía sau vài bước: ” Nhiều người còn đứng đây như vậy, anh định làm gì?”
Chương 300:
Lâm Nhứ dựa gần tai cô, nhẹ giọng nói: ” Được, trở về lại tìm em.”
Bọn họ cứ như vậy trở về thủ đô. Sau khi Tô Thính Ngôn đến nơi, nhìn thấy tin tức mà Có Nam Đình gửi cho mình, nói thiết kế mà anh ta gửi đi, người ta đã phê duyệt, đến thẳng vòng bán kết. Đồng thời, phòng 3D cũng đã làm xong. Tô Thính Ngôn đi khảo sát một chút, cảm thấy phòng ở kia đúng là không tồi. Giống như trong tưởng tượng của mình. Cô từ – nhỏ đã mơ ước, có một nơi thuộc vê chính mình, giông như là lâu đài tự mình kiến tạo vậy. Bên trong đầy đủ ánh mặt trời, trồng rất nhiều cây xanh…
Bên ngoài xây nên một hình đa giác, một chút còn đưa người chụp ảnh tới, tuy rằng công trình chưa làm tốt, nhưng là, mọi người đã cảm thấy, thiết kế này nhìn đã cảm thấy rất tiên tiên.
Mà rất nhanh, bên kia vòng thi đấu đấu bán kết cũng báo kết quả, Có Nam Đình rất vui vẻ nói, cô ấy đật được giải nhất của vòng thi lần này.
Tô Thính Ngôn cũng rất vui mừng tuy rằng cô chỉ nghĩ là tới tham gia nêu có thể đoạt giải thì tốt, nhưng đến lúc thật sự đoạt giải, vẫn có chút ngoài ý muôn.
Nhưng mà đoạt giải thì tự nhiên là chuyện tốt. Cô Nam Đình nói có thời gian sẽ mời cô ăn cơm. Tô Thính Ngôn nói: ” Chút chuyện như vậy, không phải lẽ ra là chị phải cảm ơn em sao, không chỉ giúp chị được giải thưởng, lại còn mời chị ăn cơm.”
” Chị không biết đây là giải thưởng gì SỐO ” Giải thưởng gì cơ?”
” Đây là giải thưởng lớn nhất trong lĩnh vực thiệt kê, là giải thưởng lón nhất của viện thiết kê, giải thưởng lớn của kiến trúc sự, chị đạt được là giải thưởng thiết kế tốt nhất, mà đề cử chị, công ty của chúng ta, cubgx bởi vậy có một cái cụp, có thê đạt được giải thưởng ngang với các công ty thiết kế khác, có giải thưởng này trong tay, vê sau công ty chúng ta không lo không có cơm ăn.
Tô Thính Ngôn nói: “Giải thưởng lớn như vậy, chị không biết.”
” Lúc đây không kịp nói cần thận với chị, chị đã sảng khoái ¡ đồng ý rồi, những mà chúng ta cũng chỉ ôm thái độ thử xem sao, hiện tại thì xem ra hiệu quả không tÔI, hơn nữa bên kia cũng là vì thiết kế của chúng ta đúng thật là rất hiện đại, bảo vệ môi trường, phù hợp với xu thế phát triển sau này nên chúng ta mới dành được giải thưởng.”
Cố Nam`Đình hiệm lắm mới nói được nhiều lời như thế một lần, có thể thấy răng là vô cùng vui vẻ.
” Được.”
Bên này Tô Thính Ngôn rất nhanh đã xây dựng xong công ty, đem một ít đồ vật vào trang trí, ở tầng cao nhất cũng đề lại cho chính mình một khoảng không gian, chuyên đề làm một cái phòng nghỉ, có thê để lúc không có việc gì thì để phơi nắng. Có người từng đi xem qua công ty, đều cảm thấy, có thể đi làm ở nơi đẹp như thế, đúng thật là hưởng thụ. Quy hoạch công ty, không chỉ chuẩn bị phòng nghỉ cho nhân viên, nhà ăn, phòng tập thể hình, phòng chơi, thư viện, còn chuẩn bị một quán bar nhỏ.
Có thê nói là làm người cảm thấy rất thỏa mãn. Đến Cố Tử Huyên cũng nói: ” Cô rốt cuộc có phải là bà chủ thân tiên à? Tạo một nơi như vậy cho chúng ta, lúc sau chúng ta không đi làm ở nơi này, đi nơi khác, nhật định sẽ ghét bỏ chết nơi làm việc của bọn họ.”
Tô Thính Ngôn nói: “Đây là vì cho các người có thể thoải mái làm việc, dỗc sức bán mạng vì công ty!”
“Nhất định sẽ dốc sức bán mạng!”
Tô Thính Ngôn cười cười, lại hỏi: “ Bên phía Tô Tề thế nào?”
” Hiện tại bọn họ rất ỷ lại xưởng dược của chúng ta, bởi vì bán đúng là rất tốt.”
” Rất tốt.”
Nhưng mà đề Tô Khuynh Tình yên phận là không có khả năng.
Sau lần trước Tô Khuynh Tình khuyên Tô Khuynh Quốc thật lâu đều không được. Cuối củng cô ta tức điên chuẩn bị kêu Tô Tề cùng chính mình trở thành cổ đông trung tâm, cùng, nhau đem những loại thuốc tốt nhất của Trường Linh đều đem về nghiên cứu, tìm xem có thể tìm ra phương pháp phối dược của bọn họ không, để làm ra thuốc giông như thê.
Tô Khuynh Tình nói với bên ngoài là, cô ta tự mình ở nghiên cứu phương thuôc mới.