Mục lục
Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tô Thính Ngôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 331:





“Như thế nào, Tô tiểu thư, tôi biết ở | bên ngoài cô có chút phiền toái, nhưng là cô đến công ty của chúng tôi cũng có ích lợi gì đâu.”





Tô Thính Ngôn nói: “Cái video kia là con bé kia bán cho các người đúng không? Thói quen của tôi là tiên lễ hậu binh, nói thăng là các người biết làm thế nào rồi chứ, chính mình rút thủy quân về đi?”





Không nghĩ tới Tô Thính Ngôn lại trực tiệp như vậy.





Đối phương ngắn người một chút, mới nói: “Thủy quân cái gì? Rút vệ cái gì? Tô tiêu thư, cô tùy tiện chạy tới công ty của chúng tôi, việc này đề người khác biết, đối với cô cũng không tôt đâu, tôi biết Lâm tổng Lâm Vũ đang theo đuổi cô, cô lại đây lấy quyền áp người..





” Hôm nay tôi chính là muốn lấy gu áp người.” Tô Thính Ngôn hào phóng ngôi xuông.





“Nhưng mà không phải lấy của tôi.”





Có ý gì?





Tô Thính Ngôn nói: “Các người nghĩ Văn Anh là dễ chọc?





Nhưng mà không nghĩ làm người biết, cho nên mới tự mình một người dốc sức làm, nhưng mà, các người.





chọc cậu chủ nhỏ nhà họ Lý như vậy, các người thật sự cảm thấy rất tốt sao?”





Cậu chủ nhỏ nhà họ Lý?





Sắc mặt của máy người biên đổi, chính giữa có phải có cái gì họ không biết sao? Tô Thính Ngôn híp mắt: “ Chuyện Văn Anh là con trai của Lý Quốc Cường đều không biết được được, các người đã đêu đám tùy tiện xuông tay bôi đen người ta, dâm người quen rồi, thuận tay đúng không?”





Lý Quốc Cường.





Quả nhiên mấy người bị dọa đến rồi.





Bọn họ đúng là thói quen dẫm người khác. Vốn dĩ ngành này chính là muốn dẫm lên người khác để đi lên, người trong vòng nhiều như vậy, năm nào mà không có vài người bị dẫm xuống.





Hiện tại bọn họ hiển nhiên là dẫm lên mìn rôi.





” Tôi chính xác tìm được đền, mà không phải là thông báo với bên ngoài, tất nhiên là nhà họ Lý cũng “Ô không muốn công bó, người ta muốn khiêm tốn làm người, các người đừng bắt người ta phải huệnh hoang, được không?”





Cái gì?





Văn Anh là…





Vậy chính họ nghe như thế nào…





Nhưng mà nghĩ lại bọn họ cũng cảm thây âu trĩ.





Cậu ta ra mắt lần đầu tiên một cách khiêm tốn, tự nhiên cậu ta không muôn dùng tên thật.





“Xin lỗi, ;hực sự xin lỗi, là chúng ta không tốt…





Khi có vài người đưa Tô Thính Ngôn ra ngoài, thái độ của bọn họ khách khí hơn nhiêu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK