Bà mời Tô Thính Ngôn ngồi ở đây một chút, sau đó mang điêm tâm tới cho cô ấy, rồi hằng rời khỏi đây.
Tô Thính Ngôn đồng ý.
Đây cũng là lần đầu tiên cô tới đây, nhìn nơi này, khắp nơi đâu đâu cũng có người mặc đồng phục, vô cùng quy củ.
Dù sao cũng là phủ Tổng thống, khác với gia đình bình thường.
Sau khi đi dạo một vòng quanh đây, nhìn khu vườn nơi này rất lớn, có vẻ như được canh phòng vô cùng nghiêm ngặt, so với bên ngoài thì vô cùng khác biệt.
Cũng chẳng hiểu sao Hứa Thanh nghĩ như thê nào, đi ra từ nơi này, tự biên mình trở thành bảo mẫu của nhà bọn họ.
Ngay lúc này…
“Thính Ngôn? Sao lại là cô.”
Một giọng nói quen thuộc từ phía sau vang lên.
Tô Thính Ngôn quay đầu lại, nhìn thấy gương mặt của Ninh Ly ở đằng sau.
Tô Thính Ngôn nói: “Sao thế, bộ tôi không thể ở chỗ này sao?”
“Nơi này, nơi này chính là phủ Tổng thống đây.”
“Tôi biết.” Tô Thính Ngôn quan sát anh ta: “Vậy tại sao anh lại tới đây?”
“Tôi? Đây là nhà của chú tôi, tất nhiên là tôi có thể tùy tiện ra vào rồi. Trong mây năm mà ông ây còn giữ chức vị, chương 292: Không Được tôi đều có thể tùy ý mà chui ra chui vào nhé, mà tại sao cô lại tới đây, sao thế, lại gây chuyện à?”
*Cút hộ cái.” Cả nhà qua trang mới truyen3.one đọc khích lệ nhóm nhé! trang cũ bị chặn rồi! Cám ơn cả nhà!
Lúc này, Hứa Thanh ở đằng sau kêu lên: “A Ly? Sao con lại tới đây?”
Ninh Ly quay đâu nhìn lại, vừa thây Hứa Thanh, cô vội vàng cười gượng: “Mợ… Con tới đây giúp mẹ con làm vài việc, nghe nói mợ đã nghỉ phép ở ngoài rồi, mợ trở về khi nào vậy ạ?”
Tô Thính Ngôn nhìn Ninh Ly.
Thái độ đối với Hứa Thanh này của anh ta thật đáng chú ý…
Hứa Thanh nhìn Tô Thính Ngôn, ngượng ngùng cười:“ Mợ vừa mới trở về thôi, nhưng hai người đang nói chuyện gì thê.”
“Con đang hỏi cô ấy tại sao lại tới đây.”
“Hai người các con có quen biết sao?” Hứa Thanh ngạc nhiên nói.
“Đúng vậy.” Ninh Ly nghe vậy thì cũng cảm thây kì lạ, vậy mà bọn họ có quen biêt nhau sao?
Sau khi ngồi nói chuyện với nhau được một lúc, Hứa Thanh mới hiểu ra.
“Thì ra, lúc mẹ con dẫn con đi ra ngoài để học tập gì đó, chính là đi tới nơi ở của vị Chân Nhân đó.. „ Không ngờ tới con với Ngôn… Tô tiểu thư vậy mà quen biệt nhau?”
Ninh Ly nói: “Mợ này, vậy sao mợ lại quen biết với Thính Ngôn vậy ạ?”
Hứa Thanh liếc mắt nhìn Tô Thính Ngôn một cái, cười cười, “Không có gì đâu.”
Tô Thính Ngôn chuyên đề tài: “Anh quen biết với Hứa phu nhân được, chẳng lẽ tôi lại không được sao?”