“Tôi xin lỗi, tôi cũng không biết rõ lắm, cũng không biệt cách xài điện thoại di động.”
“Khu khụ, không sao, ông chỉ cần biết đây là một nhân vật lớn là được, ông MU đi dọn dẹp phòng ôc cho sạch sẽ bổ “Vâng, chắc chắn rồi.”
Ông chủ nhanh chân dẫn theo một mọi người đi vào trong.
Tô Thính Ngôn nhìn Lâm Nhứ: “Anh quen ở nhà trọ rồi sao?”
“Không có.”
“Vậy tại sao anh còn…”
“Nhưng tại vì có em ở đây, anh cũng không muốn đi nơi khác làm gì, yên tâm đi, vì em anh sẽ cô gắng thích ứng nơi này một chút.”
Ông chủ ở phía sau nghe vậy thì lập tức nói, “Anh chàng đẹp trai này đôi xử với bạn gái thật tôt.”
Di ÚI Tô Thính Ngôn nói: “Tôi không phải là bạn gái của anh ây.”
Lâm Nhứ nhún vai: “Đúng vậy, vẫn chưa phải.”.
Ông chủ không hiều lắm nhìn bọn họ, lại gãi gãi đâu.
Tống Tinh Thần từ bên trong đi ra, Tô Thính Ngôn nói: “Tôi còn đang thắc mắc tại Sao anh một hai đòi tôi đi tới nơi này..
Phi. Tông Tỉnh Thần cười cười.
Tô Thính Ngôn trừng mắt nhìn anh ta một cái.
Đều là kịch bản hết, những người này diễn theo hơi bị giỏi đây.
Lâm Tích Bạch nhìn Tống Tinh Thần: “Anh đi ra đây làm cái gì, coi chừng người khác phát hiện ra rôi đuôi theo tới nhà trọ này, bọn này còn đang muốn đi du lịch trong yên bình nhé.”
“Tôi đã đi quan sát một chút rồi, nhà trọ này không có người khác, ông chủ cũng không quen biết tôi.” Tông Tỉnh Thân nói, “Có đúng không ông chủ?”
“Cái này…” Ông chủ càng thêm bối rồi.
Lâm Tích Bạch cười nói: “Ông. chủ không biết mặt anh, xem ra mức độ nổi tiêng của vị minh tỉnh này cũng chẳng là cái gì hết.”
Tống Tỉnh Thần không hài lòng: “Mức độ nồi tiếng là cái gì thế, tôi chỉ biết mình chính là một thiên vương cấp cao thôi là được rôi.”
“Ò, ai trao danh hiệu này cho anh thế, tự luyến hay gì.”
Lâm Tích Bạch khinh thường.
“G1.
9 Tô Thính Ngôn cười cười nhìn hai người họ, cô nói với ông chủ: “Bởi vì ông ở đây không sử dụng mạng Internet, cho nên ông không có quảng bá nơi này ở trên mạng nhỉ, tôi nhìn thầy nhà trọ đối diện được đánh giá rất cao ở trên mạng, cho nên mới tới đây.”
“Thật ra thì tôi cũng từng quảng cáo nhà trọ mấy lần, nhưng tôi không có nhiều tiền, cho nên cũng không tôn tiền vào máy việc đó nữa.
Tô Thính Ngôn hiểu rõ, nói với ông ta: “Bây giờ tôi có một cách quảng bá mà không cần phải xài đến tiền.”