Có người nói, phía sau lưng Trường Linh có lẽ là Lý Quốc Cường tài sản, thoáng cái đã bao gồm nhiều ngành sản xuất bệnh viện Trường Linh cùng Trường Linh dược thiện, Trường Linh máy móc đều là một nhà, xem ra công ty này thật là mạnh mẽ.
Trong phòng làm việc, Tô Thính Ngôn đem tài liệu tự mình thiết kế kiến trúc chúc tài liệu cho Cố Tử Huyên.
“Những thứ này là thiết kế bộ phận cuối cùng, em đi giúp tôi tìm một chút công ty xây dựng nhìn xem công ty nào có thể làm.”
Cố Tử Huyên kinh dị nhìn tài liệu kia, cô là xem không hiểu nhưng nhìn đến phía trên một chút, bản thảo và viết ghi chú hiểu được cái này đúng là cô làm.
“Tô tổng, chúng ta chắc cũng là muốn xây một cái a.”
Tô Thính Ngôn gật đầu:”ở đây tiền thuê quá mắc, một năm nhiều tiền như vậy còn không bằng chính mình hình xây một cái.”
Cái gì gọi là lão tổng ương ngạnh?
Bởi vì mướn văn phòng quá đắt, nên chuẩn bị tự mình xây một toà nhà khác?
Tô thính Ngôn, lúc này thấy điện thoại vang lên, là Lâm Nhứ gọi tới, lúc này mới nhớ tới hôm nay là chủ nhật, “Ai nha, quên mắt hôm nay còn có hẹn, cố trợ lý phía sau không có lịch trình gì chứ.”
“không có, là Lâm tổng sao… Tô tổng củng Lâm tổng hẹn hò?”
Cố Tử Huyên cũng cầm đi theo bát quái.
“Không có, không có nữa rồi, chính là giúp tôi một chuyện đi trả một nhân tình, đàn ông thật là phiền phức.”
Ai dám nói Lâm tổng phiền phức đâu.
Bao nhiêu thiên kim tiểu thư muốn đi quấy rối Lâm Nhứ cũng không được, chỉ có Tô tổng của cô kêu Lâm Nhứ quấy rồi cô ấy.
Tô Thính Ngôn cùng Lâm Nhứ ở bên ngoài gặp mặt, đi theo Lâm Nhứ cùng đi vào Lâm gia.
Lâm gia nhìn hai người cùng nhau tiến vào, trong lòng hiểu rõ mà không nói ra cho nhau nhìn một chút.
Xem ra tình cảm cá nhân cũng không có hỏng bét như vậy, còn có thể cùng nhau tới trong nhà.
Tô Thính Ngôn cười cùng mọi người lên tiếng chào, Mọi người nhìn Lâm Nhứ, người ở phía sau biểu tình cũng vội vàng nói:”các người đi vào bên trong nói chuyện đi, vào bên trong đi.”
Tô Thính Ngôn nghịch nghịch tóc:” mọi người còn ý tưởng vẫn còn phải tự làm cơm a….”
Vài người nhìn Lâm Nhứ.
Bọn họ có ý tưởng sao?
Là Lâm Nhứ nói ra.
Lâm Nhứ cũng nói ra ai dám không còn nghị?
“Đúng vậy, đúng vậy phải làm cơm…. A đúng rồi vẫn chưa mua nguyên liệu nấu ăn đâu.”
Lâm Nhứ nói:”chúng ta đi mua.”
Anh đối với Tô Thính Ngôn nói:”đang ngồi đa số đều là trưởng bối, việc này thể lực cứ giao cho chúng ta đi.”
“Được rồi.”
Tô Thính Ngôn và Lâm Nhứ cùng nhau đi qua một đường phố mới tới một nhà kiểu to siêu thị.
Lúc đi vào người phía sau đều đang ngồi nhìn xem.
Xung quanh đây không ít người biết đến Lâm Vũ tập đoàn, mà Lâm Nhứ gần đây cho ra ánh sáng còn là thật nhiều cho nên tự nhiên thoáng cái liền nhận ra được.