Người chung quanh dường như cũng cảm ứng được không khí quái dị, ánh mắt nhìn về phía hai người bọn họ mang theo một tia sáng khác thường.
Hai người này tuy rằng là hai kẻ trẻ tuổi nhất, nhưng thiên phú hai người thể hiện ra ngoài không nghi ngờ gì khiến cho mọi người phải rung động.
Hai loại lực lượng tinh thần sở hữu thuộc tính đặc thù tiến hành rèn và quán linh sẽ chiếm được ưu thế rất lớn. Mà càng làm cho người ta đố kỵ chính là, bọn họ được Vũ lão an bài tránh khỏi ý chí trùng kích, khiến cho tinh thần lực lượng của hai người này ở trạng thái tốt hơn người bình thường rất nhiều.
Lúc này, cảm nhận được địch ý giữa hai người bọn họ, mọi người thoáng có khinh thường, có chút đáng tiếc, nhưng càng có nhiều người ôm tâm tính xem kịch vui.
Vương Quân Bằng và Kinh Đào liếc mắt nhìn nhau, cả hai không khỏi cười khổ một tiếng.
Hai người bọn họ tuy rằng cuối cùng không thể kiên trì đứng trên mặt đất, nhưng cũng chỉ ngồi bệt xuống, chứ không bị hôn mê. Cho nên cả hai người bọn họ vẫn có tư cách tiếp tục tham gia khảo hạch.
Nhưng khi nhìn thấy cảm xúc đối địch của Doanh Thừa Phong và Lâm Phong, cả hai không khỏi cảm thấy đau đầu.
Doanh Thừa Phong chính là đứa con cưng được các tầng lớp trong tông môn công nhận, đặc biệt là sau khi được thu vào làm môn hạ của Phong Huống. Địa vị của hắn ở trong tông môn lại càng tăng trưởng, kẻ ngu ngốc cũng có thể nhìn ra Phong Huống muốn bồi dưỡng hắn trở thành truyền nhân y bát. Cho dù là hai người bọn họ ở trong Chú Tạo Nội Đường của tông môn tu luyện hơn hai mươi năm cũng phải cho tiểu tử này vài phần mặt mũi, hơn nữa còn tùy thời vuốt mông ngựa.
Nhưng mà, Lâm Phong kia địa vị cũng không hề nhỏ.
Là nhân tài Lâm gia mới xuất hiện, hơn nữa còn vượt mặt gia tộc một mình ra ngoài báo danh tham gia khảo hạch.
Bí pháp điệp gia tinh thần lực lượng và Lôi hệ thuộc tính lực lượng tinh thần đã chứng minh một chuyện, kẻ này có thiên phú Linh Sư cũng không hề nhỏ, thậm chí so với Doanh Thừa Phong còn muốn chói mắt và xuất sắc hơn vài phần.
Tuy rằng Doanh Thừa Phong biểu hiện cũng thập phần bắt mắt, nhưng thiên phú về Linh Vũ Giả ở trong mắt những Linh Sư chính thống mà nói thì cũng bình thường thôi. Ở thời điểm tu vi võ sĩ đã nắm giữ được bí pháp điệp gia như Lâm Phong mới chân chính làm cho người ta nghe mà giật mình.
Hôm nay quay trở về, Lâm Phong nhất định sẽ trở thành một thế hệ đệ tử nổi bật của tông môn, vì vậy hai người Vương Quân Bằng và Kinh Đào cũng không thể đắc tội nổi.
Kẹp ở giữa hai vị thiên tài như vậy, hai người cảm thấy hết sức khổ sở. Lúc này đi lên tiếp đón cũng không phải, mà làm như không thấy cũng không được, thật sự là chẳng biết nên làm thế nào.
Bộp... Bộp...
Vũ lão nhẹ nhàng vỗ tay hai cái nói:
- Các tiểu tử nhớ kỹ: Các ngươi chỉ có một lần cơ hội để lựa chọn, cho nên hãy cẩn thận một chút.
Trong lòng mọi người thoáng rùng mình, nói thật bọn họ có thể đến nơi này hơn nữa còn vượt qua hai ải khảo nghiệm mà không bị đào thải, đã cho thấy bản thân họ không phải người bình thường có thể so sánh.
Nhưng hiện tại ở trước mặt Vũ lão, chẳng biết tại sao bọn họ lại cảm thấy một cỗ khẩn trương khó hiểu.
Cho nên, tâm tính những kẻ có thiên phú Linh Sư này dù rất bình ổn nhưng sắc mặt cũng thoáng thay đổi, lòng tin vốn tràn ngập trong người thì gần như có chút lung lay sắp đổ.
Ánh mắt Doanh Thừa Phong hơi nhướng lên, hắn nhìn ra được đây là áp lực mà Vũ lão cấp cho bọn hắn.
Tuy rằng áp lực này cũng không lớn, nhưng ở thời điểm này dù chỉ như một sợi rơm cũng có thể đè sập lòng tin của một người, chúng đủ sức để phát huy tác dụng lúc quyết định.
Chẳng qua, có thể kiên trì tới cuối cùng để lưu lại, cũng khẳng định đều là tinh anh. Vô luận là thiên phú hay phẩm chất ý chí, thậm chí cả tính trầm ổn cũng sẽ thuộc hàng cao nhất.
Có lẽ lần này số người vượt qua khảo hạch cũng không phải nhiều, nhưng chất lượng lại tuyệt đối là tốt nhất.
Sau khi Vũ lão nói như vậy, hơi mười thoáng do dự một chút, sau đó thay đổi phôi linh khí trên tay, chỉ có điều ở trong ánh mắt của bọn hắn vẫn mơ hồ có tia sợ hãi.
Vũ lão chờ mọi người lựa chọn xong, lão mới vỗ hai tay nói:
- Hiện tại, tất cả mọi người có thể ở trong này khắc đồ án linh văn. - Lão ngừng lại một chút, nói:
- Lão phu mặc kệ các ngươi khắc đồ án linh vào thứ gì, chỉ cần cuối cùng có thể biến thành sư cấp linh khí là được. - Đồng thời, tay lão vung lên, nói:
- Về phần nhóm Đan Sư, các ngươi có thể dựa theo thói quen của mình để sao dược liệu, làm những chuẩn bị cuối cùng.
Chú Tạo Sư và Đan SƯ mặc dù đều là những Linh Sư được người ta tôn kính, nhưng phương hướng hai bên nghiên cứu hoàn toàn khác nhau, cho nên phương thức khảo hạch cũng có sự khác nhau rất lớn.
Khi nghe thấy Vũ lão nói như vậy, hơn mười người bắt đầu dò xét cẩn thận phôi linh khí, ánh mắt của bọn họ lóe lên, miệng thì lẩm bẩm cái gì đó.
Đây là sự khác nhau lớn nhất giữa Linh Sư và võ giả bình thường.
Một bộ phận người luyện võ cũng có thể vận dụng chân khí của mình để sử dụng châm khắc đồ án linh văn lên phôi linh khí. Nhưng bởi vì vũ giả không có lực lượng tinh thần cho nên bọn họ nắm giữ cách phối hợp bố cục đồ án linh văn không hoàn mỹ như Linh Sư.
Đương nhiên, những người thiên phú Linh Sư bình thường khi khắc đồ án linh văn cũng chỉ hiểu được qua loa, so với người luyện võ bình thường thì không khá hơn bao nhiêu.
Nhưng những ai có thể tới đây tham gia khảo hạch thì sao thiên phú Linh Sư bình thường có thể so sánh được với họ?
Khi ánh mắt bọn họ thoáng quét qua phôi linh khí, rất nhanh trong đầu đã xây dựng được bố cục hợp lý nhất.
Vì thế, liên tục có người lấy Minh Linh Châm tùy thân của mình ra, bọn họ vận dụng chân khí, dưới sự dẫn dẵn của tinh thần lực lượng, Minh Linh Châm phóng thích ra những luồng hào quang màu trắng không ngừng lập lòe di chuyển trên phôi linh khí.
Ánh mắt Doanh Thừa Phong lóe lên, Trí Linh ở trong đầu bắt đầu vận chuyển, thanh trường kiếm trên tay nhanh chóng được phục chế lại ở trong não vực.
Một đám những phương án bất đồng hiện ra, hơn nữa còn phản ánh ở trên thân kiếm.
Những phương án về Thủy hệ, Hỏa hệ, Kim hệ từ từ hiện ra, hơn nữa khi nó hiện ra cũng không phải chỉ là đồ án linh văn thôi mà còn có cả kết quả sau khi quán linh.
Từng đạo thuộc tính khác nhau ở trong não vực tạo thành những hiệu quả thần kỳ, khiến cho Doanh Thừa Phong khó có thể làm ra lựa chọn cuối cùng.
Đây là ưu thế lớn nhất của Doanh Thừa Phong so với những người khác, hắn có thể dùng phương thức này để tìm được cách tốt nhất.
Tuy rằng kết quả có lẽ sẽ có sai số nhất định, nhưng cũng tạo ra tác dụng tham khảo lớn nhất cho hắn.
Sau một lát, hàng chân mày Doanh Thừa Phong thoáng cau lại.
Bất kể là trường kiếm trong tay hắn dựa vào loại thuộc tính nào thì uy lực tạo ra tựa hồ cũng hơn kém nhau không xa.
Đây là bởi vì tinh thần lực lượng của hắn không thiên về một loại thuộc tính nào, cho nên bất kể hắn lựa chọn loại nào đi chăng nữa thì cũng vô pháp đạt được hiệu quả bất ngờ.
Nghe thấy những tiếng "sàn sạt" vang lên không ngừng, Doanh Thừa Phong thu liễm lại tâm thần.
Nếu rất nhiều người đã bắt đầu, hắn cũng không thể tiếp tục chần chờ thêm nữa.
Nhưng mà, đang lúc hắn cầm Minh Linh Châm lên muốn tùy tiện chọn một loại đồ án linh văn ở trong não vực để vẽ thì trong lòng đột nhiên có chút xúc động.
Hắn kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn về phía một phương hướng.
Ở đó, Lâm Phong thuận tay cầm Minh Linh Châm lên, hết sức chăm chú khắc đồ án linh văn lên tấm thuẫn.
Theo mỗi động tác của hắn, ở đầu mũi nhọn của Minh Linh Châm không ngờ lại có một tia điện quang nhỏ lóe lên.
- Lôi Điện Chi Lực.
Hai hàng lông mày Doanh Thừa Phong nhướng lên, hắn tuy rằng không nói ra, nhưng trong nội tâm thì kinh hãi không thôi.
Đây tuyệt đối là Lôi thuộc tính, hơn nữa xem bộ dáng của Lâm Phong thì không ngờ ở trong lúc khắc đồ án linh văn đã bắt đầu điều động cỗ lực lượng này. Như vậy lúc hắn hoàn thành công việc, uy lực của cả kiện linh khí chắc chắn sẽ được gia tăng rất lớn.
Mặc dù không có nhìn thấy thành phẩm cuối cùng, nhưng Doanh Thừa Phong thì tin tưởng, chính mình nếu lựa chọn một loại thuộc tính bình thường tiến hành quán linh thì như vậy thành phẩm trong tay căn bản không thể so sánh được với đối phương.
Chỉ sợ ngay cả khi trong lúc hắn quán linh nhập cả sát khí vào bên trong trường kiếm thì cũng kém hơn một bậc so với đối phương.
Trong lòng nhanh chóng thay đổi vô số suy nghĩ, Doanh Thừa Phong khẽ căn răng, cuối cùng đưa ra lựa chọn của mình.
Hắn trong một tháng chế tạo và quán linh sư cấp linh khí ở Phong phủ, tự bản thân mình đã tích lũy được kinh nghiệm phong phú, cho dù là bí văn linh khí cũng có được tỉ lệ thành công rất lớn.
Nguyên bản dựa theo suy nghĩ của hắn, trong lần khảo hạch này chỉ cần chế tạo ra một kiện sư cấp linh khí bình thường là được rồi.
Nhưng mà hắn ở trong quá trình tham gia ý chí trùng kích đã thất bại bởi Lâm Phong cho nên ý chí chiến đấu bắt đầu vùng lên.
Đây là một chướng ngại tâm lý rất lớn, hiện tại mặc dù nó không thể tạo ra bất cứ tác dụng nào, nhưng nếu trong một thời gian dài như vậy ngay cả với tiến bộ sau này của hắn cũng sẽ có ảnh hưởng rất lớn.
Nếu muốn vượt qua cửa ải này, hắn phải ở ngay trong phần khảo hạch kế tiếp biểu hiện ra thực lực vượt xa đối phương.
Khiến đối phương đang đứng ở trên cao bị hắn kéo xuống, đánh cho đối phương chui thẳng xuống địa ngục mới là phương pháp giải thoát tốt nhất cho hắn.
Vì vậy, khi hắn mơ hồ cảm ứng được Lâm Phong đang toàn lực khắc đồ án linh văn lên tấm thuẫn, tinh khí thần toàn thân hắn lập tức được đề tụ, cả người bốc lên ý chí chiến đấu mạnh mẽ trước nay chưa từng có.
- Trí Linh! Cực hạn tính toán. - Doanh Thừa Phong lạnh lùng phân phó:
- Ta muốn rèn sư cấp linh khí có nhiều thuộc tính khác nhau.
- Thuộc tính hỗn hợp? Loại linh khí này có độ khó rất lớn, ngươi chưa chắc đã có thể thành công. - Thanh âm Trí Linh không ngờ lại mang theo một tia nghi vấn, nói:
- Nếu ngươi muốn khảo hạch thành công, như vậy ta đề nghị ngươi rèn sư cấp linh khí bình thường.
- Không. Ta đã thay đổi chủ ý. - Doanh Thừa Phong nói như chém đinh chặt sắt:
- Ta muốn vị trí đứng đầu, khảo hạch hôm nay hoặc là đứng vị trí đầu tiên hai là bị loại bỏ. Ha ha..... Không thành công thì thất bại, không có con đường thứ ba để đi.
Trí Linh trầm mặc nửa ngày, nói:
- Ngươi quyết định?
- Đúng. Ta đã quyết định.
- Được rồi. Ta một lần nữa thiết kế lại đồ án linh văn.
Tất cả mọi hình ảnh trong đầu lập tức biến mất, mà chân khí trong đan điền nhanh chóng theo những tính toán của Trí Linh là dần bốc hơi mất.
Trí Linh một khi vận dụng năng lực tính toán tới cực hạn, nó cần phải điều động chân khí chuyển hóa thành lực lượng cung cấp cho hoạt động của nó.
Từ từ, hình ảnh một thanh trường kiếm nữa dần hiện ra trong đầu Doanh Thừa Phong....