Kim Cương Vương phát ra một tiếng rống giận dữ bi thương, hắn trợn tròn hai mắt, đau đớn kịch liệt kích thích thần kinh của hắn, khiến hắn không tự chủ được mà rống lên.
Ở bên ngoài đấu trường, Cát Lợi Phi Nhĩ Đức ngẩng đầu lên, hắn lạnh nhạt nói:
- Doanh đại sư, đây chính là Tam Muội chân hỏa của Long Tộc, ha ha, hiện tại Kim Cương chỉ bị đốt rụi một cánh tay, ta thấy Thánh Khí cũng đừng mong có thể bảo vệ được. Nhưng nếu ngươi muốn giữ lại tính mạng của hắn, vậy thì hãy nhanh thay hắn nhận thua đi.
Tuy rằng sắc mặt của Doanh Thừa Phong ngưng trọng, nhưng lại không hề có chút kinh hoảng.
Hắn khẽ mỉm cười nói:
- Đa tạ các hạ nhắc nhở, nhưng ta vẫn nói câu kia, Kim Cương Vương sẽ không dễ dàng nhận thua như thế đâu.
Cát Lợi Phi Nhĩ Đức khẽ nhăn mày, thầm nghĩ trong lòng, ngươi không chịu nhận thua sao, chẳng lẽ địa vị của thánh thú hiếm thấy này trong lòng ngươi không quan trọng sao?
Lúc này đây Kim Cương Vương biểu hiện thiên phú vô cùng cường đại ra ngoài, quả thực chính là không thể tưởng tượng được.
Nếu là những người khác, tự nhiên sẽ xem hắn như báu vật mà cung phụng, nhìn thấy hắn giao thủ với Long Tộc đến mức gần tàn phế thì nhất định sẽ nhận thua.
Nhưng Doanh Thừa Phong lại là có chết vẫn không chịu hối cải.
Cho nên biểu hiện của hắn khiến Cát Lợi Phi Nhĩ Đức vô cùng thất vọng, vị rèn đại sư Nhân Tộc này dường như còn lãnh huyết hơn so với trong dự đoán.
Nhưng mà, ngay tại lúc Cát Lợi Phi Nhĩ Đức nghĩ đến đại cục đã định, thì trong đấu trường lại bất ngờ thay đổi.
Thân hình Kim Cương Vương nhoáng lên một cái, đột nhiên biến mất tại chỗ. Hỏa Long mặc dù hùng hổ vọt lên và đốt mặt đất thành một mảnh cháy sém, nhưng vẫn không thể đụng tới một cộng lông của Kim Cương Vương.
Cát Lợi Phi Nhĩ Đức và các cường nhân Long Tộc đều ngẩn ra, bọn họ lập tức nhớ tới một màn kia của Kim Cương Vương trước khi tiến vào đấu trường.
Dùng phương thức quái dị mà không làm không gian dao động để thuấn di, không ngờ tại lúc này lại cứu hắn một mạng.
Ngọn lửa trên người A Nặc Đức có diêu dụng vô cùng, đặc biệt là có ảnh hưởng vô cùng lớn đối với sức lực không gian. Chỉ cần một tia năng lực nóng rực tràn ra ngoài có thể khiến sức lực không gian biến dị.
Ở trong phạm vi mà năng lượng ngọn lửa của hắn bao phủ, các cường nhân tước vị khác muốn phá vỡ không gian chạy đến gần như là chuyện không thể nào.
Có thể nói, mặc dù A Nặc Đức không có lĩnh vực, nhưng hắn lại dùng loại phương pháp đặc thù này để lấy được một số năng lực đặc biệt của lĩnh vực.
Nhưng kỹ này này của Kim Cương Vương cũng quá mức kỳ quái, lúc vận chuyển trong nháy mắt, không ngờ lại không hề khiến không gian bị dao động, tự nhiên cũng sẽ không bị ảnh hưởng bởi ngọn lửa trên người A Nặc Đức.
Hỏa Long khẽ sửng sốt, A Nặc Đức cũng không nghĩ ra Kim Cương Vương có thể thoát thân trong tình huống như vậy.
Thế nhưng, phản ứng của hắn cực nhanh, long thân xoay quanh một vòng ở giữa không trung liền thấy được Kim Cương Vương.
Lúc này, bộ dáng của Kim Cương Vương có chút chật vật, đặc biệt là một cánh tay của hắn đã hoàn toàn biến thành tro tàn, và ở trên cánh tay còn lại một chút khói nhẹ.
Chỉ có điều, trong đôi mắt của hắn lại có một chút điên cuồng không hề được che giấu.
Mở to miệng rộng, Kim Cương Vương điên cuồng hét lên nói:
- Khá khen cho một con ác long, làm rất tốt.
Hắn hung hăng dậm chân, thổ địa dưới lòng bàn chân kia lập tức bắt đầu trở mình dâng lên giống như cành hoa. Bùn đất không ngừng bắt đầu tiến về phía trước, chỉ trong khoảng nửa khắc cũng đã hoàn toàn bao vây Kim Cương Vương.
Không những thế, thân thể của Kim Cương Vương vẫn đang không ngừng bành trướng, thân hình càng lúc càng lớn, chỉ trong chớp mắt đã lớn lên hớn trăm lần, biến thành một người khổng lồ cao hơi mười trượng.
Bên ngoài thân thể người khổng lồ được bao trùm một tầng áo giáp bằng đất đá thật dày, ở trên tay hắn lại cầm một cây côn thô to làm lòng người kinh hãi.
Tuy rằng Hỏa Long do A Nặc Đức hóa thành vô cùng lớn, nhưng vào thời khắc này lại nhỏ hơn so với người khổng lồ do Kim Cương Vương hóa thành.
- Này, này…. Không có khả năng.
Cát Lợi Phi Nhĩ Đức đứng bên ngoài quan sát rốt cục đã thay đổi sắc mặt, kinh hô lên.
Các cường nhân còn lại của Long Tộc và Thánh giáo cũng không khá hơn chút nào, bọn họ đều trợn mắt líu lười, vẻ mặt kia giống như là gặp quỷ.
Kim cương cự nhân múa trường côn trong tay, đâm thẳng tới hướng Hỏa Long.
Hỏa Long lăn lộn, bắt đầu cuộn lại giống y như hồ lô, một lần nữa quấn quanh phía trên trường côn.
Nhưng lúc này mặt ngoài của trường côn không hề biến thành màu đỏ, hơn nữa, ở trên trường côn lại đột nhiên xuất hiện rất nhiều cây gai bén nhọn. Những cây gai này đều có được năng lượng khổng lồ của thổ hệ, như thể là kim nhọn, trong nháy mắt đã đâm Hỏa Long vỡ nát.
Tuy rằng lúc này Hỏa Long đã biến thành một bán sinh vật đặc thù năng lượng thể, nhưng nhận lấy vết thương như vậy vẫn rống lên một tiếng đau đớn.
Nó gào thét nhưng động tác cũng không hề chậm, mở ra miệng lớn cắn về phía Kim cương cự nhân.
Kim cương cự nhân giống như vẫn chưa rút ra bài học từ lần trước, hắn lại vươn bàn tay khổng lồ ra đập tới hướng đầu rồng.
- Ầm….
Bàn tay khổng lồ và đầu rồng đập vào nhau, sau đó, tất cả mọi người đều thấy rõ ràng, bàn tay cự nhân lại xuyên thấu qua cái đầu rồng.
Liệt hỏ hừng hực được Cát Lợi Phi Nhĩ Đức ca tụng là không có gì không cháy cũng không thể thiêu hủy được bàn tay khổng lồ, áo giáp đất đá bao phủ trên ngườ Kim cương cự nhân không ngờ lại hùng mạnh đến mức không gì có thể phá vỡ, cho dù là Tam Muội chân hỏa của Long Tộc cũng không thể đốt xuyên qua tấm áo giáp dày này.
Kim cương cự nhân cuồng tiếu, bàn tay khổng lồ của hắn ngưng tụ, đột nhiên nắm lấy sừng rồng.
Tuy rằng Hỏa Long này nhìn như là năng lượng thể, nhưng chỉ có duy nhất một sừng trên đầu là do thực thể biến thành.
Sừng này không những vô cùng bén nhọn, hơn nữa nhiệt độ cũng cao nhất trên thân rồng. Đừng nói là thân thể của thánh thú, cho dù là Thiên Kỵ Thánh Khí vào giờ khắc này gặp phải sửng rồng cũng sẽ bị đốt thành một mảnh tro bụi.
Cả đời A Nặc Đức khiêu chiến vô số cường nhân, uy năng đặc thù của hỏa này đã rất nhiều lần lập được kỳ công.
Nhưng lúc này, Kim cương cự nhân lại giống như đại địa vô tận.
Tuy rằng liệt hỏa hùng mạnh, tuy rằng dung nham nóng rực, nhưng bất kể là dung nham hay liệt hỏa lợi hại cỡ nào, cũng đều không thể phá hủy hết đại địa.
Bàn tay cầm sừng rồng nhanh chóng đỏ lên, nhưng sức lực kim sắc cũng đồng dạng trào ra từ dưới chân Kim cương cự nhân, không ngừng tu bổ cho bàn tay khổng lồ.
Màu đỏ và sắc hoàng kim luân phiên nhau thay đổi, giống như là đèn nê ông bình thường, vô cùng xinh đẹp.
Nhưng ở bên trong sự mỹ lệ này, lại tràn ngập sát khí vô tận.
Kim cương cự nhân quát lên một tiếng, bàn tay khổng lồ đang cầm sừng rồng của hắn dùng sức vung lên, thân hình của Hỏa Long lập tức bị luồng sức mạnh này hất mạnh lên, hung hăng đập tới hướng vòng bảo hộ.
- Ầm…
Cảnh tượng ngàn năm khó gặp đã xuất hiện.
Vòng hỏa long bị thân thể của Hỏa Long đập mạnh vào, sau một thoáng giằng co như vậy, vòng bảo hộ rốt cục đã xuất hiện một cái khe rất nhỏ.
Hơn nữa, cái khe này cũng nhanh chóng được mở rộng, nhanh chóng biến thành vô số vết rạn nhỏ như tơ nhện.
- Không tốt, mau lui lại.
Ái Lệ Ti điện hạ biến sắc, nàng lớn tiếng quát.
Có thể đứng ở chỗ này đều không phải là đầu đất, sau khi nhìn thấy trường hợp như thế, bọn họ không cần nghĩ ngợi liền bỏ chạy về phía sau.
Ngoại trừ hai vị cường nhân Vương Cấp ra, bao gồm cả Doanh Thừa Phong và Bá Vương ở bên trong, ý niệm duy nhất trong đầu lúc này chính là rời xa nơi này.
Trên mặt của mọi người đều mang theo một tia hoảng sợ, dù là ai cũng không thể ngờ tới, hai vị cường nhân cấp Đại Công Tước ẩu đả lại có thể đánh tan cả vòng bảo hộ.
Kim cương cự nhân và Hỏa Long đang ẩu đả không hề hay biết về chuyện xảy ra ở bên ngoài, bọn họ đã toàn tâm vùi đầu vào trong trận chiến.
Cự nhân cầm sừng rồng, lại lần nauwx vung lên một đập, không ngừng quăng Hỏa Long khắp nơi trong vòng bảo hộ.
- Ba…
Rốt cục, vòng bảo hộ đã không thể chịu đựng nổi liền nổ tung.
Năng lượng vô tận dùng nơi này làm trung tâm khuếch tán về bốn phía, sức lực kinh khủng kia thậm chí còn mang tới một trận gió mạnh.
May là mọi người đã sớm bỏ chạy trước một bước, nếu không thì, chỉ riêng long thân do Tam Muội chân hỏa của Long Tộc ngưng tụ thành cũng đủ để đốt cháy bất cứ người nào từ có cấp bậc từ Đại Công Tước trở xuống.
Mọi người né ra rất xa, trong lòng còn sợ hãi nhìn vào bên trong.
- Trời ơi, đấy chính là tràng đấu tốt nhất của Thánh giáo đấy, trừ phi là cường nhân Vương Cấp, còn không thì căn bản không thể phá hủy vòng bảo hộ.
Một Kỵ Sĩ Trưởng nuốt nước miếng, nói lắp bắp:
- Chẳng lẽ thực lực của hai người bọn họ đã đạt tới Vương Cấp rồi hay sao….
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, trong lòng đều kinh hãi, khó có thể hình dung ra được.
Không có ai nghĩ tới, hai người bọn họ giao phong lại có thể đánh nát cả vòng bảo hộ.
Thật ra, tuy rằng tràng quyết đấu này rất lớn, nhưng dù sao cũng là chuẩn bị cho nhân loại, cho dù là thánh thú ở chỗ này thi đấu, tuyệt đối sẽ không nghĩ tới lại là hai quái vật lớn như thế.
Bất kể là Hỏa Long hay là Kim cương cự nhân, đều là những tên có hình thể siêu cấp khổng lồ.
Trong sân quyết đấu có thể chứa được một tên đã là tương đối miễn cường, bây giờ hai tên có hình thể lớn như vậy ở bên trong ẩu đả, năng lượng tràn ra ngoài nhất định sẽ không ngừng oanh kích vòng bảo hộ.
Nếu bọn họ là cường nhân Đại Công Tước bình thường thì cũng không nói làm gì, nhưng thực lực nghịch thiên, là sinh vật khủng bố gần như có thể so sánh với cường nhân Vương Cấp.
Tối thiểu, nếu chỉ đơn thuần là cậy mạnh thì bọn họ tuyệ đối có thể giết chết đại đa số cường nhân Vương Cấp.
Cho nên, kết quả cuối cùng khi bọn họ tranh đấu chính là phá tan cả vòng bảo hộ.
- Ha ha, sảng khoái.
Tiếng cười cồng tiếu của Kim cương cự nhân vang lên ầm ầm, hắn đấu đến mức hứng khởi, không ngờ lại đem trường côn cắm mạnh xuống đất. Cự côn này giống như một cây trường thương, không ngờ lại xuyên qua long thân, dán chặt nó trên mặt đất.
Có lẽ thân hình của Hỏa Long chính là bán năng lượng thể, ngay cả là bị đục lỗ cũng có thể dễ dàng thoát thân.
Nhưng lúc này lại khác, A Nặc Đức cật lực muốn thoát khỏi nhưng lại kinh hãi phát hiện, thân hình của mình lại không thể tránh thoát.
Ở phía trên trường côn dường như có một sức lực thần bí nào đó, khiến thân thể của hắn tập trung lại ở phía trên một mảnh đại địa.
Hắn dùng hết toàn lực, sức lực của Long Tộc phát huy tới cực điểm, muốn đẩy trường côn đi. Nhưng trường côn này lại giống như một cái đinh đâm sâu vào mặt đất, như thế là dính cùng một chỗ với khắp đại địa.
Tuy rằng sức lực của Long Tộc hùng mạnh, nhưng nếu so sánh với khắp đại địa thì chính là nhỏ bé không đáng kể.
Đó là lý do vì sao mà trường côn dưới sự giãy dụa của hắn vẫn không hề bị sứt mẻ.
Kim cương cự nhân tiến lên một bước, nắm tay giống như mưa đánh tới tấp đến trên người Hỏa Long, mỗi một quyền đánh ra đều xuyên thấu Hỏa Long, tuy rằng không thể giết chết nó nhưng thân hình của Hỏa Long cũng bị công kích điên cuồng này làm nhỏ đi nhanh chóng.
Mắt thấy Hỏa Long bị oanh kích nhưng không hề có lực hoàn thủ, thậm chí là sắp diệt vong, Cát Lợi Phi Nhĩ Đức rốt cục nhịn không được, hai mắt hắn đỏ bừng, lớn tiếng quát:
- Dừng tay, chúng ta nhận thua…