Mục lục
Tạo Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Doanh Thừa Phong không thay đổi nét mặt, nhưng trong lòng sớm đã nổi sóng cuồn cuộn.


Theo những gì hắn biết, thú Tinh Linh bên trong động tiên cũng giống như quỷ binh dưới cấp bậc Tử Kim Cảnh, đều là quần thể không có trí khôn.


Tuy nhiên, âm thanh phát ra trong hư không, chắc chắn là của một sinh vật có trí khôn, hơn nữa nó còn vô cùng cường hãn.


Khẽ rùng mình, hắn nắm chặt Linh Binh trong tay, sẵn sàng phát động toàn bộ chân khí và sức mạnh tinh thần.


- Ha ha, tiểu tử không cần căng thẳng như vậy, ta chỉ muốn giao dịch với ngươi mà thôi.


Doanh Thừa Phong hít sâu một hơi, trầm giọng nói:


- Các hạ là ai?


- Ngươi không cần biết ta là ai, hôm nay ta tìm ngươi, là để tặng ngươi một phen thu hoạch lớn.


Dường như trong âm thanh có sức mạnh thần bí, chỉ là hai câu nói, lại khiến Doanh Thừa Phong kích động muốn tin tưởng đối phương.


Doanh Thừa Phong khẽ nhíu mày, lắc đầu, nói:


- Xin thứ lỗi, nếu các hạ không cho biết thân phận, e là tại hạ không thể hợp tác với ngươi.


Không ngờ thái độ của hắn lại cứng rắn như vậy.


Tuy rằng hắn đã cảm ứng được, thực lực người này mạnh hơn hắn rất nhiều. Nhưng trong lòng hắn không hề sợ hãi.


Gần một ngàn quỷ binh Hoàng Kim Cảnh bên trong Hắc Chướng Kỳ là lực lượng khó có thể chống lại, mà Sơn Hà Đồ lại là con át chủ bài lớn nhất trong tay hắn.


Cho dù không thể vây khốn đối phương vào trong Sơn Hà Đồ, nhưng chỉ cần hắn phán đoán đúng thời điểm nguy cấp để trốn vào bên trong đó, liền có thể hóa giải tình thế nguy hiểm.


Khi đó, cùng lắm là hắn rời khỏi động tiên trước kỳ hạn, không thể đạt được lượng lớn linh hạch thú Tinh Linh mà thôi, nhưng vẫn có thể bảo đảm an nguy của bản nhân.


Âm thanh đã im lặng hồi lâu, rốt cục nói:


- Thôi được, nếu đã như vậy thì ta phải hiện thân thôi.


Ánh mắt Doanh Thừa Phong lóe sáng. Hắn phóng thích sức mạnh tinh thần. Thận trọng quan sát dao động năng lượng không gian xung quanh.


Đột nhiên, hắn quay đầu sang, nhìn chằm chằm về phía bên cạnh.


Nơi đó. Một làn sương mù kỳ dị đang từ từ ngưng tụ, chỉ trong nháy mắt, liền ngưng tụ thành một hình người rất lớn.


Khi nhìn thấy cảnh tượng này. Trong lòng Doanh Thừa Phong chợt có cảm giác quen thuộc.


“Cách thức ngưng tụ của người này, tại sao lại giống Khí Linh Đan Lô như vậy?”


Hình người do làn sương mù ngưng tụ mà thành là một lão ông tóc bạc da mặt hồng hào, trên mặt ông ta mỉm cười ôn hòa, giống như một tiền bối hiền lành, khiến cho người khác càng tin tưởng.


Mí mắt Doanh Thừa Phong nháy nháy, nhưng trong lòng càng cảm thấy kỳ lạ.


“Ông ta là loại người gì, tại sao có thể khiến cho mình có cảm giác tin tưởng như vậy, thật sự không thể tin nổi”.


- Ha ha, anh bạn trẻ. Lão phu đã hiện thân, ngươi có thể lắng nghe đề nghị của lão phu không?


Ông ta vuốt râu mỉm cười nói.


Doanh Thừa Phong cũng cười nói:


- Xin hỏi tiền bối có chuyện gì vậy?


Lão ôngchậm rãi gật đầu. Nói:


- Anh bạn trẻ, lão phu đã chờ đợi rất nhiều năm trong ảo cảnh vô tận này. Lần đầu tiên thấy có người chủ động tiến vào trong ảo cảnh vô tận. Ha ha, ngươi có việc mới đến đây.


Linh Binh trong tay Doanh Thừa Phong khẽ run lên, một luồng khí tức cường đại tràn ra ngoài.


Không ngờ ngay khi hắn tiến vào ảo cảnh vô tận đã bị lão già này phát hiện, mà đến lúc này hắn mới biết, thật sự khiến người khác khó tin.


Ý nghĩ thay đổi thật nhanh, trầm giọng nói:


- Thì ra là thế, những thú Tinh Linh trên đường đi đều do các hạ phái đến.


Lão ông cười ha hả nói:


- Tiểu tử quả nhiên thông minh.


Ông ta dừng một chút, không hề phủ nhận, thẳng thắn nói:


- Chẳng qua đó chỉ là một khảo nghiệm nho nhỏ mà thôi, nếu ngay cả một cửa ải đó mà ngươi cũng không vượt qua được, dĩ nhiên là không đủ tư cách hợp tác với lão phu.


Doanh Thừa Phong hừ lạnh một tiếng, nói:


- Tiền bối, khảo nghiệm cũng khó khăn quá đấy.


Sau khi hắn tiến vào ảo cảnh vô tận, trước sau đã giết chết hơn một trăm thú Tinh Linh.


Nếu là cường giả Hoàng Kim Cảnh bình thường, làm sao có uy năng như vậy.


Điều này không thể xem như khảo nghiệm, mà là muốn đưa hắn vào chỗ chết.


Nụ cười trên mặt lão ông không thay đổi, nói:


- Nhưng cuối cùng ngươi vẫn vượt qua một cách dễ dàng, không phải sao?


Nhìn nụ cười trên mặt lão, trong lòng Doanh Thừa Phong càng cảnh giác, hắn hạ giọng nói:


- Tiền bối tìm ta, rốt cuộc vì chuyện gì?


Ánh mắt Lão ông nhìn về phía trước, nói:


- Ta thấy vừa rồi ngươi chiến đấu với người bảo vệ, cuối cùng giành được đá định vị. Nếu lão phu đoán không sai, ngươi đến là vì vật ấy.


Doanh Thừa Phong trầm giọng nói:


- Tiền bối nói không sai.


Hắn khẽ mỉm cười, nói:


- Hay là tiền bối cũng muốn tranh giành?


Lão ông bật cười khanh khách, nói:


- Tuy đá định vị rất quý báu, nhưng lại không có tác dụng đối với lão phu.


Ánh mắt Doanh Thừa Phong lóe lên, nhìn vào người này, nhưng trong lòng không hề tin tưởng.


Hắn mỉm cười nói:


- Tiền bối, dường như người vẫn chưa đột phá Tử Kim Cảnh.


Đối với cường giả Tử Kim Cảnh, tầm quan trọng của đá định vị không gì so sánh nổi, nó là bảo vật có thể kết nối với không gian quỷ dị, trợ giúp không nhỏ cho việc tham ngộ sức mạnh không gian của bọn họ.


Nếu tu vi người này đã vượt qua Tử Kim Cảnh, thì những lời này còn có thể tin vài phần, nhưng giờ phút này, tất nhiên Doanh Thừa Phong không thể tin tưởng.


Lão ông chậm rãi lắc đầu, nói:


- Ngươi không cần phải nghi ngờ, lão phu đã tham ngộ sức mạnh không gian từ lâu rồi. Nhưng đáng tiếc là, con đường thăng tiến của lão phu không giống người khác, cho nên đối với lão phu, đá định vị không có tác dụng gì.


Sắc mặt Doanh Thừa Phong khẽ biến, hắn nhìn lão ông, trong lòng bán tín bán nghi.


Như thể nhìn thấu những nghi ngờ trong lòng hắn, lão ông nhẹ nhàng vung tay lên, lập tức không gian trước mặt ông ta rạn nứt, một cửa động tối om to bằng bàn tay hiện ra trong hư không.


Thân hình Doanh Thừa Phong vừa động, liền rời xa mấy trượng.


Sức mạnh không gian, chắc chắn đây là sức mạnh không gian cường đại.


Đối mặt với loại sức mạnh này, hắn lùi ra xa theo bản năng.


Lão ông cười khanh khách, lập tức cửa động biến mất cùng với tiếng cười của ông ta.


- Quả thật lão phu chưa đột phá Tử Kim Cảnh, cho nên không thể xé rách không gian thật sự. Nhưng làm như vậy, cũng đủ để chứng minh rằng lão phu đã tham ngộ sức mạnh không gian.


Doanh Thừa Phong yên lặng cảm ứng khí tức trên thân ông ta, trong lòng như đã hiểu.


Cường giả Tử Kim Cảnh cũng phân chia thực lực mạnh yếu khác nhau.


Tuy khí tức trên thân người này mịt mờ, nhưng lại vô cùng cường đại, trong số những cường giả mà hắn đã gặp. Cũng chỉ có hai cự thú Tinh Linh và Ác Long Đầu Ảnh mới có thể so sánh.


Đương nhiên không kể đến hai vị Linh Tháp chân nhân và Võ lão đã đột phá Tử Kim Cảnh.


Xem ra, lão này đã đạt đến cảnh giới của một nửa cường giả tước vị, chỉ cần ông ta tìm được thời cơ, liền trở thành cường giả tước vị một thế hệ.


Ánh mắt ngưng tụ, Doanh Thừa Phong chậm rãi nói:


- Các hạ muốn giao dịch, hẳn là có liên quan đến việc đột phá và thăng tiến của các hạ.


Lão ông khẽ mỉm cười, nói:


- Đúng vậy, lão phu cũng không muốn lừa ngươi.


Hắn chỉ vào hoàn cảnh xung quanh, nói:


- Ở trong này, căn bản là lão phu không thể đột phá. Biện pháp duy nhất chính là rời khỏi nơi đây tiến vào trong Thánh Vực, mới có thể ngưng tụ đủ sức mạnh của trời đất, trợ giúp lão phu thăng tiến.


- Thánh Vực.


Lập tức hai mắt Doanh Thừa Phong sáng lên.


Văn Tinh tới từ một nơi trong Thánh Vực, nếu như có khả năng, hắn cũng muốn tiến vào xem xét đến tột cùng.


- Không sai!


Sắc mặt lão ông ngưng trọng, nói:


- Anh bạn trẻ, trên người ngươi có bảo vật không gian, có thể giúp ta rời khỏi nơi đây, và tiến vào Thánh Vực.


Doanh Thừa Phong co khuỷu tay lại, chạm vào Sơn Hà Đồ trong ngực. Đến lúc này, rốt cuộc hắn đã hiểu dự định của đối phương.


Lặng lẽ cười, Doanh Thừa Phong nói:


- Tiền bối muốn Sơn Hà Đồ trong tay vãn bối sao, ha ha, vật ấy không thể trao đổi được.


Lão ông liền lắc đầu, nói:


- Ngươi sai rồi, vật ấy quý giá như thế, đã bị ngươi đạt được, tất nhiên lão phu sẽ không mưu toan tranh giành.


Doanh Thừa Phong nháy mắt hai cái, nói:


- Vậy ông muốn thế nào?


- Lão phu chỉ muốn nhờ vật ấy để rời khỏi nơi này.


Lão ông nghiêm nghị nói.


Ánh mắt Doanh Thừa Phong chợt lóe lên, trầm giọng nói:


- Chẳng lẽ tiền bối bị người ta dùng bí pháp vây khốn ở nơi đây nên không thể rời khỏi?


Lão ôngnghiêm nghị nói:


- Không sai, nếu không như thế, làm sao có chuyện đến bây giờ mà lão phu vẫn giậm chân ở cấp Tử Kim Cảnh.


Doanh Thừa Phong chăm chú nhìn ông ta, nói:


- Tiền bối đã nhìn thấy Sơn Hà Đồ trong tay vãn bối, vì sao không cướp đoạt trực tiếp, mà phải khổ tâm giao dịch?


Nơi này là động tiên, mặc dù có cơ duyên rất lớn, nhưng cũng có nguy hiểm không kém.


Doanh Thừa Phong không tin ông ta tốt như vậy, ở trong này mà vẫn sẵn sàng thực hiện giao dịch công bằng với một người chưa hề gặp mặt bao giờ.


Lão ông chớp mắt, nói:


- Anh bạn trẻ, câu nói đó thật thú vị, bảo vật không gian ở trong tay ngươi, ngươi muốn rời khỏi thì chỉ việc động não, làm sao lão phu có thể cướp đoạt.


Doanh Thừa Phong cười khanh khách, nói:


- Xem ra vãn bối có thể giữ được tính mạng, đều là nhờ vào phúc khí của bảo vật.


Lão ông khẽ mỉm cười, cũng không phủ nhận.


Doanh Thừa Phong suy xét một lát, nói:


- Tiền bối dự tính lợi dụng uy năng của bảo vật để rời khỏi nơi đây bằng cách nào?


Hắn trầm giọng nói:


- Nếu làm vậy mà khiến bảo vật bị tổn thương, vãn bối phải cự tuyệt thôi.


Lão ông liên tục xua tay, nói:


- Ngươi hiểu lầm rồi, chẳng qua lão phu muốn mượn lối đi không gian của bảo vật để rời khỏi thế giới này mà thôi.


Doanh Thừa Phong ngẩn ra, nói:


- Ông muốn tiến vào trong Sơn Hà Đồ?


- Đúng vậy.


Lão ông nghiêm nghị nói:


- Chỉ cần có thể rời khỏi nơi này, tiến vào một thế giới khác, lão phu tự có biện pháp tiến vào Thánh Vực.


Doanh Thừa Phong trầm ngâm một lát, sắc mặt thay đổi liên tục, rốt cục nói:


- Tiền bối, nơi này còn có rất nhiều đá định vị, vì sao người không sử dụng?


Lão ông cười khổ một tiếng, nói:


- Một viên đá định vị chỉ tượng trưng cho một không gian quỷ dị mà thôi. Loại không gian này vẫn là một vùng đất chết, không hề giao nhau với Thánh Vực, mặc dù lão phu có khả năng phi thường, cũng không thể lấy đó làm tấm bật để rời khỏi nơi đây.


Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, nói:


- Được, chỉ có điều tiền bối muốn nhờ bảo vật không gian để rời khỏi, không biết phải trao đổi như thế nào?


Trên mặt lão ông lộ ra vẻ vui mừng, nói:


- Bên trong ảo cảnh vô tận này, trải qua vô số năm, tổng cộng ngưng tụ thành ba mươi sáu viên đá định vị, nếu ngươi đồng ý trợ giúp lão phu rời khỏi, vậy thì lão phu sẵn sàng dẫn ngươi đi tìm nơi ở của tất cả những người bảo vệ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK