Một tràng thanh âm quỷ dị vang lên trong bụng Doanh Thừa Phong.
Đó cũng không phải do hắn đói khát, mà là luồng khí sôi trào mãnh liệt trong đan điền, khó có thể kiềm chế.
Hai tháng, trong thời gian gần hai tháng, Doanh Thừa Phong đã uống một số lượng lớn đan dược, vứt bỏ tất cả đặc thù trong hoàn cảnh này, siêng năng tu luyện.
Ngày hôm nay, chính là ngày hắn lấy được thành quả cuối cùng.
Cảm nhận được chân khí chồng chất tầng tầng ở đan điền, và dần dần sinh ra biến dị, nhưng trong lòng của Doanh Thừa Phong lại không có một chút phập phồng gợn sóng.
Bởi vì cảnh tượng như thế này hắn đã trải qua không chỉ có một lần.
Tuy rằng mỗi một lần tính chất đều bay vọt nhưng tâm tình của hắn lại đã sớm xảy ra chuyển biến tinh tế.
Cuối cùng, đan điền trong cơ thể run lên thật mạnh, tai của hắn dường như là nghe được một tiếng long trời lở đất. Đan điền trong người sáng rọi thần kỳ giống như bạch ngọc.
Chân khí trong cơ thể như là bị sức lực thần ký nào đó áp chế và gột rửa, liền trở nên kích động.
Bọn chúng không ngừng trở mình, mỗi một lần trở mình thì thuộc tính của chân khí liền phát sinh thay đổi, càng thêm trở nên ngưng tụ nặng nề. Một lúc lâu sau, lúc toàn bộ chân khí trong đan điền chuyển hóa sau lại khiến Doanh Thừa Phong một lần nữa nhận lấy cảm giác trống rỗng.
Hắn hít một hơi thật sâu, chọn lựa một bình trong rất nhiều bình sứ trước mặt, lấy ra một viên đan dược uống vào.
Chỉ có điều, hiệu lực của viên đan dược kia dường như không hề cường đại như trong tưởng tượng, sau khi dược lực đều chuyển hoán vì chân khí thì cũng chỉ bổ sung không đến một phần mười.
Khóe miệng của Doanh Thừa Phong lộ ra một chút ý cười mỹ mãn, chân khí cấp bậc Bạch Ngân Cảnh, quả nhiên là hùng hậu và bá đạo vượt quá tưởng tượng.
Không sai, chỉ mất hai tháng mà hắn đã đưa chân khí của mình trực tiếp thăng từ Hắc Thiết Cảnh lên tới Bạch Ngân Cảnh.
Nếu để cho các cường nhân khác biết được việc này thì sợ là sẽ nhảy lầu tự sát mất.
Bạch Ngân Cảnh, chính là mục tiêu cuối cùng trong đời của đa số vũ sư. Còn Hoàng Kim Cảnh thì thật là nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
Nói như vậy thì cho dù thiên phú cường thịnh trở thành con cưng của trời, muốn kéo lên tới Bạch Ngân Cảnh, ít nhất cũng cần phải đau khổ tu luyện mấy chục năm.
Nhưng Doanh Thừa Phong lại hoàn toàn phá vỡ gông cùm xiềng xích này, chưa đến hai mươi tuổi đã có được thành tựu như thế này.
Đương nhiên, sở dĩ hắn có thể làm được một bước này tất nhiên là có liên quan với Tuyên Dương đan và hoàn cảnh đặc thù nơi này, nhưng chủ yếu nhất cũng là do hắn tu luyện Nhất Khí Hỗn Nguyên Công, cùng với sức lực tinh thần của hắn đã sớm đạt tới Bạch Ngân Cảnh.
Nhất Khí Hỗn Nguyên Công được linh hồn của tháp Truyền Thừa tôn sung như thế thì tất nhiên sẽ có chỗ độc đáo.
Vận chuyển môn công pháp này có thể đạt hiệu suất chuyển hoán hiệu lực của đan dược lớn nhất, có được hiệu suất lấy từ hư không những thành phần hữu ích với thân thể để rèn luyện tự thân lớn nhất.
Hơn nữa, khi tu luyện bí pháp này thì thân thể phảng phất là bị bao vây bởi quang minh, cho dù không cẩn thận bị thương thì cũng có thể khỏi hẳn chỉ trong khoảng thời gian nửa khắc ngắn ngủn.
Có thể nói, đây là một môn bí pháp tu luyện đại biểu cho sức lực quang minh đứng đầu. Chỉ cần có đủ tài nguyên thì có thể không ngừng nâng cao, cho đến khi gặp được cá nhân cảnh hạng mới thôi.
Nếu sức lực tinh thần và chân khí của Doanh Thừa Phong giống nhau, đều là Hắc Thiết Cảnh thì cho dù hắn có loại tiện lợi như thế này cũng không thể nào đột phá thoải mái như thế.
Nhưng theo lời nói của chân nhân Linh Tháp, sức lực tinh thần và tu luyện chân khí thật ra là có quan hệ hỗ trợ lẫn nhau.
Một khi một thứ được nâng cao thì sẽ là một kích thích cực lớn đối với thứ còn lại, và còn thay đối phương mở ra một thông đạo hướng tới tầng cao hơn.
Từ trước tới nay, tất cả các Linh Sư trước khi nâng cao sức lực tinh thần đều nâng cao chân khí lên cùng cấp bậc.
Nhất pháp thông nhi vạn pháp thông, khi rèn luyện chân khí đạt tới cấp bậc rất cao thì sức lực tinh thần của bọn họ cũng có thể đột phá trong mấy năm sau đó.
Đây chính là con đường thăng tiến của đa số Linh Sư.
Mà giống như Doanh Thừa Phong có sức lực tinh thần cao hơn chân khí hai cấp độ cũng là lông phượng và sừng lần, gần như khó có thể tìm kiếm.
Mà cái này cũng chẳng khác nào việc Doanh Thừa Phong tiêu diệt gông cùm xiềng xích trên con đường tu luyện chân khí. Cho nên chỉ cần có sự cung cấp tài nguyên dư thừa thì hắn sẽ chạy như điên giống như trên vùng đất bằng phẳng, và cuối cùng đạt tới cấp bậc ngang với sức lực tinh thần.
Đương nhiên đến một bước này cũng là cực hạn rồi, nếu như muốn vượt qua đến Hoàng Kim Cảnh thì trừ phi sức lực tinh thần của hắn lại có đột phá, nếu không sẽ bị áp chế mà vĩnh viễn dừng lại một cảnh giới.
Khép hờ hai mắt, cẩn thận nhớ lại từng chút một trong hai tháng tu luyện ở mật thất, những thứ này đều là tư liệu quý giá, có trợ giúp cực lớn đối với việc thăng tiến sau này của hắn.
Một lúc lâu sau hắn mới kiềm chế tinh thần, mở túi không gian lấy ra ba linh khí siêu phẩm và một ít tài liệu phụ trợ.
Trong ba linh khí siêu phẩm này, khí linh Bá Vương thương vẫn lâm vào giấc ngủ say như cũ, một chút cũng không có dấu hiệu tỉnh lại. Mà hai linh khí này lại biểu hiện ra một bộ dáng khẩn cấp.
Doanh Thừa Phong cười ha ha, mở ba lô màu vàng ra, ở bên trong này có một hòn đá nhỏ tản ra màu vàng nhạt.
Nhẹ nhàng giơ tay cầm tảng đá lên.
Một khắc tảng đá này rơi vào trong lòng bàn tay, Doanh Thừa Phong rõ ràng cảm ứng được nó truyền lại sức lực từng chút đến khổng lồ. Cái này là một luồng sức lực quỷ dị khó có thể hình dùn, dưới sự hấp dẫn của nó, ngay cả chân khí vừa mới thăng lên Bạch Ngân Cảnh trong đan điền đều trở nên có chút rục rịch.
Sắc mặt của Doanh Thừa Phong khẽ biến, nhanh chóng để tảng đá kia xuống.
Trong lòng của hắn thầm kêu tà môn, tuy nhiên, Bổ Thiên Thạch có tên nghịch thiên như thế thì tất nhiên sẽ có chỗ độc đáo của nó.
Tổng kết tất cả các vật liệu thu nạp được sửa sang lại một chút.
Những vật liệu này đều là đạt được ở trong hội giao dịch, trong đó có một ít ở lầu hai, cũng có một ít giao dịch ở dưới mặt đất. Tuy nhiên những vật liệu này cũng có điểm giống nhau duy nhất chính là bọn chúng đều bị các khí linh chọn trúng.
Trong đó vật liệu mà Lang Vương Thuẫn yêu cầu không thể nghi ngờ là nhiều nhất, Hàn Băng trường kiếm là thứ hai, mà khí linh Bá Vương thương lại là bi thương nhất.
Ngày thứ ba của hội dịch vừa bắt đầu nó liền lâm vào giấc ngủ say, bỏ lỡ có hội thật tốt sau đó.
Nhưng Doanh Thừa Phong lại mơ hồ có một cảm giác, sau khi khí linh Bá Vương thương tỉnh lại có lẽ sẽ mang đến cho hắn niềm vui bất ngờ vô cùng lớn khó có thể hình dung.
Lắc lắc đầu, Doanh Thừa Phong lại một lần nữa kiềm chế tinh thần, lấy Hàn Băng trường kiếm ra nhẹ nhàng chồng chất một ít vật liệu lên trên thân kiếm.
Quá trình rèn luyện linh khí siêu phẩm tương đối rườm rà.
Tuy nhiên, cho dù có rườm rà hơn gấp trăm thì cũng có vô số người cam tâm tình nguyện làm làm thử. Bởi vì tất cả mọi người đều biết linh khí siêu phẩm vô cùng uy lực, dùng nó để thăng tiến thì cho dù có tiêu phí cái giá phải trả lớn hơn nữa cũng đáng.
Nhưng, lúc này Doanh Thừa Phong căn bản không làm bất cứ lần thử nghiệm nào cả.
Bởi vì trong tay hắn có một Bổ Thiên Thạch cấp nghịch Thiên.
Một luồng chân khí từ trong đan điền phóng ra ngoài, nhánh chóng bắn vào trên Bổ Thiên Thạch. Lập tức tảng đá kia liền xuất hiện một luồng sương mù. Luồng sương mù này nhanh chóng lan tràn, được chân khí của Doanh Thừa Phong dẫn đường liền nhanh chóng bao phủ Hàn Băng trường kiếm và toàn bộ vật liệu quanh nó.
Đến một bước này, Doanh Thừa Phong lập tức chặt đứt chân khí gắn liền khiến chân khí kia vĩnh viễn dừng lại ở trong sương mù.
Sau khi mất đi chân khí dẫn đường, Bổ Thiên Thạch không hề khuếch tán sương mù nó phóng ra, cũng không hề thu lại mà vẫn bao phủ Hàn Băng trường kiếm và vật liệu quý báu này như cũ.
Sức lực tinh thần của Doanh Thừa Phong phóng ra ngoài, muốn xuyên thấu qua sương mù nhìn biến hóa bên trong.
Nhưng, điều khiến hắn cảm thấy kinh ngạc và khiếp sợ chính là, khi sức lực tinh thần đụng phải sương mù liền giống như tảng đá ném vào biển rộng, nháy mắt liền biến mất, căn bản không thể nào nhìn thấy tình huống bên trong.
Mà càng làm hắn hoảng sợ hơn chính là, sức lực tinh thần do hắn phóng ra kia không ngờ lại biến mất.
May mắn là lúc trước hắn chỉ phóng ra một ít mà thôi, nếu không tổn thất lúc này sẽ vô cùng lớn.
Phải biết rằng, sức lực tinh thần là điều thần bí nhất trên thế giới, cũng là sức lực quý giá nhất. Muốn tu luyện sức lực tinh thần còn khó khăn so với tu luyện chân khí rất nhiều.
Cho dù là tổn thất một chút sức lực tinh thần đều khiến con người vô cùng đau đớn.
Khẽ nhíu mày lại, Doanh Thừa Phong có chút không hiểu đối với cái này.
Vì sao lúc trước sử dụng sức lực tinh thần tiến hành dẫn đường lại không có bất cứ vấn đề gì, nhưng sau khi sương mù lan tràn bao phủ linh khí, tiếp tục sử dụng sức lực tinh thần thăm dò lại bị cắn nuốt không dấu vết.
Nhưng, cho dù hắn nghĩ muốn vỡ đầu cũng không thể đoán được duyên cớ trong đó.
Bất đắc dĩ lắc đầu thở dài, Bổ Thiên Thạch chính là Bổ Thiên Thạch, thần bí khó lường, cũng không phải là vật mà mình có thể rình trộm.
Thời gian Bổ Thiên Thạch phóng xuất sương mù cũng không dài, ngắn ngủi một ngày sau sương mù này liền biến mất.
Doanh Thừa Phong ngưng mắt nhìn, ở trước mặt hắn vẫn là một khối Bổ Thiên Thạch và Hàn Băng trường kiếm, mà vật liệu quay xung quanh Hàn Băng trường kiếm đã biến mất không thấy.
Chân mày khẽ động hai cái, tuy rằng hắn đã sớm biết Bổ Thiên Thạch nghịch thiên, nhưng nghịch thiên đến mức này lại thật sự vượt quá tưởng tượng.
Tâm niệm vừa động, bỗng nhiên Hàn Băng trường kiếm hóa thành một luông quang hoa uốn lượn mấy vòng quanh thân thể hắn.
Đôi mắt của Doanh Thừa Phong lập tức phát sáng, hắn phát hiện ra liên hệ giữa mình và khí linh dường như trở nên càng thêm thân mật và thâm hậu.
Khí linh kia thậm chí còn hòa làm một thể với sức lực tinh thần của mình, có cảm giác như hai hòa làm một vậy.
Mà loại cảm giác này trước kia căn bản không có khả năng xuất hiện.
Hắn mơ hồ cảm thấy, biến hóa này hắn là có chút liên quan đến việc Bổ Thiên Thạch cắn nuốt một ít sức lực tinh thần của mình.
Tầm mắt lại một lần nữa rơi xuống Bổ Thiên Thạch, Doanh Thừa Phong phát hiện thể tích vật này nhỏ hơn một chút. Xem ra sử dụng sức lực nghịch thiên thần bí tiến hành tương dung thuộc tính bất đồng sẽ tiêu hao sức lực không hề nhỏ.
Căn cứ vào đo đạc của mắt hắn, nếu như tương dùng vào lần thì khối Bổ Thiên Thạch này sẽ hoàn toàn biến mất.
Tuy nhiên Doanh Thừa Phong cũng không do dự nhiều, hắn lấy Lang Vương Thuẫn và vật liệu tương ứng, lại lần nữa kích phát sức lực thần bí trong Bổ Thiên Thạch, lúc một luồng sương mù kia bao phủ linh khí siêu phẩm, Doanh Thừa Phong lại cắn răng đưa một ít sức lực tinh thần vào trong đó.