Từng loạt tiếng nổ, vang lên không dứt, lực đánh dũng mãnh không chút lưu tình oanh kích bốn phía vách đá. Chỉ có điều vách đá này rất cứng, có thể nói là độc nhất vô nhị. Cho dù là hai vị Tử Kim Cảnh mạnh mẽ ở trong này liều chết ẩu đả, cũng không thể làm cho nơi này rơi nửa mảnh đá!
Doanh Thừa Phong lui về phía sau mấy bước, đứng chắn trước lò luyện đan.
Trên tay hắn cầm Lang Vương Thuẫn, trên mặt thuẫn chớp động từng tia năng lượng gợn sóng, đây là tấm thuẫn nhận lấy dư ba công kích sau đó phóng xuất ra ngoài.
Tuy rằng Lang Vương Thuẫn chỉ là một linh khí phòng hộ cấp hoàng kim, nhưng trên mặt của nó lại ngưng tụ vô số tâm huyết của Doanh Thừa Phong. Dùng để chống lại dư ba chiến đấu là dư giả rồi.
Hai quỷ binh cảnh giới đỉnh cao thi triển ra khả năng có thể, lực lượng dường như vận dụng đến cực hạn, mỗi một đòn đều là đòn cực mạnh oanh kích trên thân thể đối phương.
Tuy nhiên, tình huống hai bên vẫn có bất đồng thật lớn.
Mỗi một lần móng vuốt và miệng lớn của Song Đầu cắn xé trên người đối phương cũng sẽ lưu lại một vết thương thật lớn. Chỉ có điều nơi đây quỷ khí mãnh liệt, mênh mông, nhưng vết thương này rất nhanh là có thể khỏi hẳn. Tuy rằng miệng vết thương có thể khép lại, nhưng năng lượng mà đầu quỷ binh Tử Kim Cảnh này tích tụ vẫn chậm rãi, từng tia từng tia trôi đi.
Mà thân mình song đầu lại khác biệt, Quỷ binh Tử Kim Cảnh tuy rằng mỗi một lần có thể đem đôi tay cứng như sắt thép oanh kích trên cơ thể của nó. Nhưng cùng lúc linh giáp trên người song đầu sẽ lại phóng xuất ra một vòng sáng năng lượng mạnh mẽ. Khiến cổ lực lượng này bị tiêu trừ dần dần cho đến khi yếu nhất.
Tử Kim Cảnh linh giáp hơn nữa còn trải qua Khí Linh Đan Lô tế luyện lại, hơn nữa còn dung hợp một bộ phận năng lượng của Vị Thạch, khiến lực phòng ngự đã đạt tới mức cực kỳ hùng mạnh.
Tuy rằng quyền cước của Tử Kim Cảnh Binh Vương cực kỳ hung bạo, nhưng trải qua áo giáp làm suy yếu, thương thế của hắn quả thực lại cực kỳ bé nhỏ.
Tuy rằng lực lượng của nó mạnh hơn so với Song Đầu. Nhưng nếu xét về trình độ thương tổn gây ra cho đối phương, thì nó có chút không bằng.
Chỉ có điều, Binh Vương này dù sao cũng là một vị cường giả siêu cấp thăng cấp Tử Kim Cảnh mấy trăm năm, thân thể hắn dũng mãnh và tích tự nặng lượng hơn xa so với song đầu rất nhiều, cho nên giằng co đến tận bây giờ vẫn chưa thể phân ra thắng bại.
Đấu tiếp nửa ngày, song đầu đột nhiên ngẩng cao đầu, kêu to một tiếng, nó mở cái miệng ra thật to. Một đạo hắc quang chợt từ giữa kích bắn mà ra.
Đạo hắc quang này nhanh như tia chớp, cho dù tốc độ di chuyển của đối phương nhanh bất thường, cũng vẫn không thể tránh né.
“Vù…”
Sau một tiếng vang nhỏ, thân hình Quỷ binh Tử Kim Cảnh bỗng nhiều hơn một cái lỗ máu lớn.
- Ngao… Linh Binh Tử Kim Cảnh, người thậm chí có Linh Binh Tử Kim Cảnh.
Quỷ binh hình người chật vật lùi ra phía sau, trong miệng nó phát ra tiếng kêu cực kỳ kinh sợ
Rất hiển nhiên, Linh Binh Tử Kim Cảnh tạo thành thương tổn nặng hơn móng vuốt sắc bén của Song Đầu rất nhiều. Mà ngay cả đầu Linh Binh Tử Kim Cảnh đều không chịu nổi thương thế trầm trọng đến vậy.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, sau khi sử dụng Linh Khí, thực lực của Song Đầu quả nhiên mạnh hơn so với Quỷ binh Tử Kim Cảnh. Tuy rằng loại này hùng mạnh là do trang bị nâng lên, nhưng hắn cũng đủ hài lòng.
Trang bị, nguyên bản chính là một bộ phận thực lực của mỗi người, hắn còn hận không thể khiến tất cả trang bị trên người bọn hắn tấn thăng tới Tử Kim Cảnh đây.
Nếu là người khác biết tâm nguyện này của hắn chắc sẽ phải buồn bực hộc máu.
Trang bị Tử Kim, cho dù bản thân cường giả Tử Kim Cảnh tối đa cũng chỉ có một kiện, hai kiện. Cho dù là Linh Tháp chân nhân cũng chưa chắc có thể có được.
- Ha ha, tên ngu ngốc nhà ngươi, mỗi ngày đều giấu mặt trong nhà, đương nhiên không có khả năng có trang bị đưa tới cửa.
Hai cái đầu thật lớn của Song Đầu điên cuồng lắc lư, nó cũng không nghĩ lại trang bị của chính mình đoạt từ trong tay ai đấy, lại còn ở chỗ này dạy bảo đối phương.
- Hừ, ngươi có trang bị thì sao?
Nhân hình Binh Vương hung tợn nói.
- Ta cho tiểu tử mới tiến cấp Tử Kim nhìn, cái gì mới là thần thông lớn nhất của quỷ binh chúng ta.
Sắc mặt của Doanh Thừa Phong hơi đổi, hắn thoáng lui về phía sau một bước. Gần như ở cùng một chỗ với Khí Linh Đan Lô.
“Ba…”
Thân thể của quỷ binh bỗng nhiên bạo liệt, biến thành một màn sương mù dày đặc.
Sương mù dày đặc sôi trào, khởi động, nháy mắt đã đem song đầu bao vào. Song đầu Binh Vương nổi giận gầm lên một tiếng, hai cái đầu to của nó không ngừng phun ra một lượng lớn tử vong hắc khí, mà hắc khí kia ở bên trong lại còn một đạo ám sắc nhìn không thấy xuyên qua. Nhưng, khiến nó cảm thấy kinh hãi chính là, bất kể là nó há miệng lớn phun ra nuốt vào, ở giữa phóng ra tử kim dao găm đều không thể suy giảm được nhiều màn sương mù dày đặc này.
Sắc mặt của Doanh Thừa Phong hơi đổi. Hắn hít sâu một hơi, trên Hàn Băng trường kiếm hiện lên một tia sáng.
Đột nhiê, một thanh âm quen thuộc vang lên bên tai hắn.
- Ngươi đang muốn làm gì đó, muốn nhúng tay sao?
Doanh Thừa Phong vừa quay đầu nhìn, không khỏi \ mừng thầm trong lòng, nói:
- Khí linh huynh, ngươi luyện đan thành công?
Dừng một chút, hắn quan tâm nói:
- Chúng ta không quấy rầy đến ngươi chứ?
Khí Linh Đan Lô tức giận:
- Các ngươi bên ngoài quậy đến long trời lở đất, ta còn có thể an tâm luyện đan sao? Hừ, may mắn là thực lực của ta đủ cường đại mới có thể thành công.
Đoi mắt của Doanh Thừa Phong sáng ngời, trên mặt lộ ra một tia mỉm cười an ủi chân thành, tha thiết.
Khí Linh Đan Lô nhìn phía trước có chút bất đắc dĩ nói:
- Ta không phải đã nói rồi sao, không nên đi trêu chọc Quỷ binh Tử Kim Cảnh này, sao ngươi lại không nghe.
Doanh Thừa Phong nhún vai, nói:
- Không phải ta trêu nó, mà là nó đột nhiên chạy đến đấy.
- Ah
Khí Linh Đan Lô hơi
nhăn mặt, nói:
- Xem ra vận may của chúng ta dùng hết rồi.
Doanh Thừa Phong bật cười, nói:
- Khí Linh huynh, một cái Binh Vương thôi, không có gì gọi là đặc biệt hơn người đấy.
Hắn miêu tả sơ lược, dường như là tự thuật một sự tình không đáng nhắc đến.
Nhưng, bé nhỏ, không đáng kể ở trong miệng hắn là một vị Tử Kim Cảnh cường nhân a.
Tuy nhiên, bất kể là người nói, hay người nghe là Khí Linh Đan Lô đều thấy không có gì kỳ quái.
Chỉ bằng Doanh Thừa Phong lúc này, cầm trên tay binh lực Hắc Chướng Kỳ, đừng nói là một Quỷ binh Tử Kim Cảnh cho dù là gặp Văn Tinh trong tay cầm ác long hình chiếu cũng có sức để đánh một trận.
So ra, một cường giả Tử Kim Cảnh quả thật không coi vào đâu.
Khí Linh Đan Lô lặng lẽ cười, nhìn trường kiếm trong tay Doanh Thừa Phong, đột nhiên nói:
- Doanh huynh, nếu chỉ có song đầu và người này chiến đấu, thì đó chính là hai vị Binh Vương đấu với nhau, thì quỷ binh ở đây không dám nhúng tay. Nhưng nếu ngươi ra tay giúp đỡ. Thì lại khác, ta dám chắc, Binh Vương nhất định sẽ gọi tất cả quỷ binh tới đây.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, tuy nói dựa vào mấy ngàn quỷ binh thực lực Hoàng Kim Cảnh trong Hắc Chường Kỳ, tuyệt đối có thể quét ngang di tích này, nhưng vừa nghĩ tới sẽ phải cũng nhiều quỷ binh giằng co như vậy, trong lòng hắn bỗng nổi lên cảm giác không thoải mái.
Trong đầu đột nhiên lóe lên một ý nghĩ, hắn trầm giọng nói:
- Khí Linh huynh. Lần trước ta chiến đấu cùng Binh Vương ở di tích, còn giết chết nó, nhưng tại sao nó lại không gọi đồng bạn?
Khí Linh Đan Lô gõ gõ cái đầu, ngẫm nghĩ một lát, hỏi:
- Người với nó đánh nhau như thế nào?
Doanh Thừa Phong cũng không giấu diếm, đem đại khái tình huống rất nhanh nói một lần.
Khí Linh Đan Lô cười ha hả nói:
- Vận may của ngươi thật là tốt, cái chỗ kia có long huyết tồn tại, còn có huyết khí tràn ngập, bao phủ. Ngoại trừ Quỷ binh Tử Kim Cảnh và đám Hoàng Kim Cảnh Quỷ binh do ngươi khống chế. Còn lại quỷ binh tuyệt không dám đến gần.
Doanh Thừa Phong lúc này mới chợt hiểu, trách không được ở cái lối đi bên kia tuyệt không nhìn ra một mống quỷ binh, hóa ra long huyết có tác dụng khắc chế quỷ binh lớn như vậy.
“Rống..”
Tiếng rống thật lớn làm Doanh Thừa Phong tỉnh lại, ánh mắt hắn ngưng lại, nhìn về phía kia, một đoàn sương mù dày đặc, trong mắt hắn ẩn hiện sát khí.
Tử Kim Cảnh cường nhân, đặc biệt là Tử Kim Cảnh sinh tồn trên trăm năm, đều có được năng lực tự ẩn giấu.
Con Binh Vương này, một khi hóa thân sương mù dày đặc, giống như là đâu đâu cũng có sương mù bào mòn song đầu Binh Vương. Tuy rằng loại thương tổn này cực kỳ bé nhỏ đối với Song Đầu đang mặc linh giáp. Nhưng Song đầu lại không có cách nào công kích được đối phương, chỉ có thể mặc đối phương lấy dao cùn cắt thịt, từ từ, từng bước tiêu hao lực lượng của nó.
Tử Kim Cảnh linh giáp tuy rằng hùng mạnh, nhưng cũng không phải vạn năng, ở sương mù toàn lực bào mòn, cũng không thể hoàn mĩ thủ hộ song đầu rồi.
Doanh Thừa Phong hừ lạnh một tiếng, hắn tâm niệm vừa động. Lá cờ màu đen trên Hắc Chướng Kỳ lập tức bay lên.
Ở bên trong, mấy trăm quỷ binh rục rịch, chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng là tất cả sẽ lập tức lao tới, đem Quỷ binh Tử Kim Cảnh xé thành thịt vụn.
Gia hỏa này tuy rằng mạnh mẽ. Hình thể cũng trở nên cực kỳ cổ quái. Nhưng Doanh Thừa Phong tin tưởng, nó tuyệt đối không thể trong hoàn cảnh bị cả ngàn Hoàng Kim Cảnh quỷ binh cắn xe mà vẫn hoàn hảo, không tổn hao gì.
- Chờ một chút.
Khí Linh Đan Lô đột nhiên nói.
- Để song đầu kiên trì thêm một lúc.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình. Hơi giận hỏi:
- Vì sao?
- Song đầu tiểu tử này sức mạnh đích thực còn chưa có hoàn toàn phóng thích, ta muốn nhìn nó có thể phát ra lực lượng của Vị Thạch không.
Khí Linh Đan Lô cười ha hả nói.
Trong lòng Doanh Thừa Phong như có điều suy nghĩ, sát ý tràn ngập lập tức tiêu tan.
“Rống, chết đi, chết đi…”
Đột nhiên từ miệng song đầu bộc phát ra một thanh âm lớn chưa từng thấy.
Hai cái đầu trên cơ thể nó tung hoành, hai mắt lồi ra ngoài, trở nên dữ tợn đáng sợ cực kỳ. Cho dù là Doanh Thừa Phong là chủ nhân của nó, tại thời điểm này cũng có một chút cảm giác hít thở không thông.
Có lẽ là bởi vì màn sương mù đen làm nó nghẹn khuất, khiến nó hoàn toàn bùng nổ, cũng làm cho thứ gì giữa ngực và bụng bạo phát, tỏa ra khó có thể tưởng tượng nổi lực lượng.
Lập tực sương mù màu đen vờn quanh nó liền thảm rồi.
Song đầu đột ngột xoay tròn, giống như là có một đôi bàn tay vô hình cực lớn đang nắm lấy không khí quanh người, khiến chúng hình thành một lốc xoáy khổng lồ có thể nhìn được bằng mắt thường.
Vô số hắc khí bị lốc xoáy thỏa sức hút, ở chính giữa hắc khí vang lên tiếng kêu cực kỳ sợ hãi của Binh Vương kia.
- Đá định vị, đây là lực lượng không gian của đá định vị, ngươi làm sao có thể có được chí bảo bực này...
Thanh âm thê lương mà bén nhọn của nó ngày càng thấp hơn, đến khi theo một đám hắc khí cuối cùng bị hút vào lốc xoáy thì triệt để biến mất.