Ngay cả Trí Linh cũng không ngờ, đại địa hạch tâm khí linh vẫn còn lưu lại thủ đoạn như vậy.
Dòng khí sinh ra từ lực lượng bạo phát, không ngờ lại khiến thần thông thuật trong nháy mắt bị đình trệ.
Đây là một kích cuối cùng của siêu cấp bán thần khí, đại địa hạch tâm khí linh, vào thời khắc này, nó bạo phát ra sức mạnh tích tụ ngàn vạn năm đến nay. Ngoài thần linh cũng chỉ có bán thần khí hùng mạnh này mới có được sức bạo phát đáng sợ như thế.
Chính là cỗ sức mạnh mênh mông hùng mạnh tới cực điểm này, mới có thể khiến cho thần thông thuật trong nháy mắt xuất hiện sơ hở.
Mà trong nháy mắt đại địa hạch tâm khí linh biến thành người đá khổng lồ xông vào trong đó, quơ nắm tay lớn, hung hăng đấm về phía Doanh Thừa Phong.
Mặc dù ở đây có không ít người, nhưng thời khắc ngắn ngủi đó khiến mọi người như nghĩ mình đã thay hình đổi dạng. Nhưng, Doanh Thừa Phong nắm căn nguyên của thần thông, từng tia thần thông lực hùng mạnh đều do hắn khởi xướng. Thế nên, năng lượng khổng lồ tràn ngập hư không kia cũng hướng về bản thân hắn.
Người đá khổng lồ nắm giữ trí khôn ngàn vạn năm, đương nhiên có thể phân biệt hướng phóng xuất năng lượng, thân hình y hạ xuống, hướng tới nghiền ép Doanh Thừa Phong.
Một khi Thần thông Linh Sư phóng thích thần thông thuật, uy lực chính là long trời lở đất, không ai có thể ngăn cản.
Nhưng thần thông Linh Sư cũng không phải thần linh chân chính, đó là lấy thân thể phàm nhân để thi triển thần thông. Tuy nói trong quá trình thi triển thần thông, quanh mình sẽ có lực lượng tự nhiên bảo vệ.
Nếu là cường giả Vương Cấp bình thường tới đây, gặp thần thông trở ngại thì đừng mơ bước qua được trận gió kia để tới gần Doanh Thừa Phong.
Nhưng đại địa hạch tâm khí linh là tồn tại cường đại cỡ nào, trong số các bán thần khí thế giới, y tuyệt đối là nhân vật số một.
Khi y toàn lực bùng nổ, phóng thích bán thần lĩnh vực đến mức tận cùng là lúc vòng phòng hộ quanh thân Doanh Thừa Phong bị đánh tan, giống như là bọ ngựa đứng trước máy nghiền, bị nghiền tới tan xương nát thịt.
Sắc mặt của Doanh Thừa Phong khẽ biến, trong lòng phát lạnh, toàn thân dựng tóc gáy.
Nếu để cường giả bán thần như vậy tới bên cạnh, hắn sao còn đường sống.
Đang lúc nghĩ phải liều lĩnh buông tha thần thông nắm trong tay cũng là lúc có một cỗ thanh âm cổ quái đột ngột vang lên.
Sau đó, Doanh Thừa Phong phát hiện thời gian xung quanh như đã xảy ra biến hóa cực lớn.
Hiện trường lúc này, người đá khổng lồ như cự thú từ thời viễn cổ Hồng hoang đè ép xuống, nhưng, động tác vốn đang nhanh như chớp kia trong nháy mắt lại chậm như ốc sên.
Đôi mắt ngời sáng, hắn biết đây là Vua thời không xuất thủ.
Bạch sắc phi ưng tuy có phần cổ quái, luôn coi trọng vẻ đẹp lại có trình độ siêu nhiên như vậy.
Nhưng quả thật bản thân y có tư cách kiêu ngạo.
Một khi phóng thích lĩnh vực thời gian và không gian, cho dù là tồn tại như đại địa hạch tâm khí linh cũng phải chịu ảnh hưởng lớn.
Ngay sau đó, Khấu Minh và Bá Vương gần như đồng thời xuất hiện bên Doanh Thừa Phong.
Trong mắt Khấu Minh không chút dao động, dường như muốn theo sát bên Doanh Thừa Phong, khi hắn gặp nguy hiểm đến tính mạng, Khấu Minh cẩn thận tuân thủ tín điều kỵ sĩ, cam tâm tình nguyện ngăn cản phía trước.
Còn Bá Vương vẻ mặt dữ tợn, hai tay nắm chặt rìu lớn, dường như làm vậy sẽ giúp y phân tán được cảm giác sợ hãi trong lòng.
Y biết mình đang đối mặt với kẻ thù đáng sợ cỡ nào. Nhưng đồng thời y cũng không thể để một mình Doanh Thừa Phong đi đối mặt.
Ngoài cảm tình đã có giữa hai bên, y biết nếu Doanh Thừa Phong thật sự xảy ra chuyện gì, mà mình vẫn còn bình yên thì Kim Cương Vương có thể không ngần ngại tháo mình làm tám khối.
Một người một thú sóng vai đứng trước Doanh Thừa Phong, khí tức bắt đầu khởi động, lực lượng Đại Công Tước phóng thích cực hạn.
Nhưng đối mặt với cường giả bán thần, sự chống cự của họ như chẳng có tác dụng.
Người đá khổng lồ đầu tiên ngẩn ra, sau đó trên mặt xuất hiện vẻ trào phúng.
Tinh thần lực của y lan rộng, tìm kiếm vị trí của kẻ làm thời gian và không gian phát sinh biến hóa quỷ dị kia. Ba người trước mắt này, y căn bản không để trong lòng.
Dị tộc tu sĩ Đại Công Tước, sao có thể uy hiếp được mình đây.
Thân hình hắn không thay đổi, vẫn thẳng tắp hạ xuống, đồng thời vươn nắm tay lớn hung hăng đấm về phía trước.
Tuy không gian quanh đây đang bị một cỗ lực lượng quỷ dị ảnh hưởng khiến động tác của y trở nên thong thả. Nhưng, bản thân y cũng không nhàn rỗi, sức chiến đấu hùng mạnh bùng nổ toàn bộ, một quyền kia vẫn kiên định đấm xuống ba người bên dưới.
Nếu kẻ đang âm thầm làm chuyện xấu kia không ra tay, ba gã đại công tước này, bao gồm cả dị tộc dẫn động thần thông thuật đều phải vong mạng dưới quyền này.
Nhưng không biết vì sao, Vua thời không cũng chẳng lộ diện ngăn cản.
Y ẩn nấp tại trong hư không, vẻ mặt mơ hồ, lợi dụng lực lượng không gian và thời gian yểm hộ chứ không xuất hiện bên đám người Doanh Thừa Phong, dường như y đã quyết định, để tùy đám người Doanh Thừa Phong đi ứng phó đại địch đáng sợ này.
- Ầm...
Một quyền của người đá khổng lồ khá thong thả, nhưng vẫn hạ xuống.
Khấu Minh tiến lên trước một bước, giơ tấm chắn trong tay tiếp đón.
Song phương nhẹ nhàng va chạm, cơ thể Khấu Minh lập tức run lên, xương cốt toàn thân phát ra những tiếng "Lách cách" trong trẻo, như có thể bị đè ép bất kỳ lúc nào.
Mà cùng lúc đó, Bá Vương cũng sải bước ra, y bạo rống một tiếng, không biết tự lượng sức mình cầm rìu lớn bổ vào nắm tay đối phương.
Nhị chuyển Thiên Kỵ Thánh Khí hoàn toàn bùng nổ, chân khí toàn thân Bá Vương hóa thành một cự đao phong nhận, để lại một vệt trắng sâu trên nắm tay người đá khổng lồ.
Người đá khổng lồ kinh ngạc nhìn Bá Vương, một Đại Công Tước thánh thú lại có thể tạo ra vết thương cho mình. Tuy nói trong chuyện này thánh khí có công lao lớn, nhưng có thể làm được tới bước này, thánh thú này cũng không thể khinh thường.
Khẽ hừ một tiếng, nắm đấm của người đá khổng lồ tiếp tục đi tới.
Những tiếng ầm ầm vang to, rốt cuộc Khấu Minh và Bá Vương không chịu nổi nữa, cơ thể họ đột ngột bật ra khỏi đất, nhanh chóng bay về phía sau.
Lực lượng người đá khổng lồ lực lượng mạnh mẽ, đã vượt xa cực hạn nhân loại có thể tưởng tượng.
Rời khỏi xác dãy núi khổng lồ kia, thực lực của nó đã rơi xuống thung lũng. Nhưng để nghiền ép mấy tên tiểu tử đại công tước kia, thì vẫn dễ như nghiền chết một con kiến vậy.
Người đá khổng lồ không tốn chút sức nào đập bay hai con sâu nhỏ chặn đường, thêm một quyền tiếp tục đi tới.
Tuy nhiên, càng vậy y càng phải cẩn thận.
Cái tên đang âm thầm trốn trong đó khống chế thời gian và không gian, hẳn là phải hiện thân rồi.
Mắt thấy quyền này sắp nện vào dị tộc khống chế thần thông thuật kia thì một đạo hắc ảnh đột ngột từ trung tâm ngọn gió thoáng hiện.
Đây là một đại tinh tinh giơ cao cái gậy thô to, vẻ mặt điên cuồng mà dữ tợn, quơ gậy gộc đập tới.
Người đá vui vẻ, rốt cục đã bức được kẻ kia ra.
Có thể khống chế thời gian và không gian, đều là nhân vật rất giỏi.
Người này có uy hiếp rất lớn, tuyệt không kém so với thần thông Linh Sư. Có thể bức y ra, uy lực kinh khủng của lĩnh vực kia sẽ suy yếu đi nhiều.
Trước thu thập người kia, sau đó giết chết thần thông Linh Sư, đây là tính toán của người đá khổng lồ.
Nhưng vừa nhìn, sự vui sướng trong lòng lập tức biến mất vô ảnh vô tung.
Tên mới xuất hiện hùng hổ, múa gậy côn thành hoa.
Nhưng khí tức trên cơ thể y cũng khiến người ta tròn mắt líu lưỡi.
Tên tiểu tử này căn bản không giống cái gã âm thầm trốn ở kia, mà chỉ là thành thú mới có tu vi Đại Công Tước thôi.
Nhất nghĩ đến đây, người đá khổng lồ vừa sợ vừa giận, y bạo rống một tiếng, rốt cục nổi giận.
Nắm tay khổng lồ biến chuyển trong không trung, đón lấy cây côn ném ngược tới, y phải dùng quyền này đám kẻ kia thành thịt băm.
"Bịch..."
Nơi nắm tay và gậy côn va nhau bạo phát tiếng vang thật lớn.
Người đá khổng lồ kinh hãi phát hiện, trước một kích tụ lực của mình, không ngờ lại không đập nát được đối phương.
Người kia giơ cao trường côn, cây gậy này như có lực dính rất mạnh, dán chặt lấy nắm đấm của mình. Không chỉ vậy, y còn kinh ngạc phát hiện, lực lượng trên người mình bắt đầu cuồn cuộn tràn về cơ thể đối phương không dứt.
Y hú lên quái dị, dũng cảm tiến tới, như vĩnh viễn không lùi bước hay kìm hãm trước khí thế kia.
Thu quyền, hồi lực.
Nhưng động tác làm mỗi ngày vô cùng thoải mái, giờ phút này lại vô cùng gian nan, khó khăn.
Lực hút từ cây gậy của đối phương vô cùng mạnh, không ngờ đang ngăn cản lực lượng của mình thu về.
Người đá khổng lồ lên tiếng rống giận, một Đại Công Tước dị tộc nhỏ nhoi, sao có thể ngăn chặn được mình.
Đó là vì y không biết lai lịch đối phương, nếu cho y biết, Kim Cương Vương là con cưng đại địa, như vậy dù y có năng lượng thổ hệ thì đại địa hạch tâm khí linh quyết không chọn cách đánh bừa.
Con cưng đại địa chính là sinh linh được nhận lấy sự ân sủng của đại địa.
Dưới thần linh, dù là lực lượng gì có thổ thuộc tính cũng khó giết được y.
Có lẽ, đại địa hạch tâm khí linh dựa vào oai lực bán thần khí vẫn có thể đưa hắn đẩy lui…..
Nhưng khi song phương tiến hành cuộc chiến sinh tử, cục diện đã hoàn toàn bất đồng rồi.
Dưới ân sủng của đại địa, càng là năng lượng thổ hệ hùng mạnh thì đối với Kim Cương Vương, uy hiếp lại càng nhỏ.
Người đá khổng lồ sải bước, kiệt lực lùi về phía sau.
Thần thông Linh Sư đang ở trước mắt, còn cả một đại địch hiếm thấy ẩn núp trong hư không, y đành phải vậy.
Ánh mắt Kim Cương Vương chợt lóe, y bước nhanh về phía trước, nhắm mắt theo sát người đá khổng lồ, năng lượng khổng lồ vô cùng vô tận kia cũng không ngừng truyền qua nắm tay tiến vào cơ thể.
Đây là thổ lực lượng tinh khiết nhất trên thế giới, đối với Kim Cương Vương mà nói, là vật đại bổ khó cầu.
Y tận tình hấp thu, giống như Bá Vương thương khí linh đâm vào cơ thể địch nhân thì không ngừng hấp thu máu tươi và chất dinh dưỡng của đối phương vậy.
Kim Cương Vương đang không ngừng lấy đi lực lượng của đại địa hạch tâm khí linh.
Y không ngờ, đại địa hạch tâm khí linh đáng sợ này đã giúp mình đặt chân lên con đường thăng tiến tiến tới cảnh giới rất cao.