Đương nhiên, đó không phải là nói thực lực của Cát Lợi Phi Nhĩ Đức đã nghịch thiên tới mức có thể ảnh hưởng tới toàn bộ Thánh Vực, mà là trong âm thanh của hắn ẩn chứa long uy, đối với những sinh vật khác đều có sức ảnh hưởng rất lớn, làm do người ta không tự chủ được mà bị chấn động.
Nhưng hôm nay nhất định là một ngày khiến Cát Lợi Phi Nhĩ Đức và cường nhân Long Tộc khiếp sợ.
Tất cả mọi người bao gồm cả Ái Lệ Ti điện hạ đều khẽ ngây người một lúc, nhưng Kim cương cự nhân đang đánh Hỏa Long cũng là bịt tai không thèm nghe, quả đấm to lớn thậm chí không thèm dừng lại một chút.
- Rầm rầm rầm….
Nắm tay không ngừng rơi xuống trên người Hỏa Long, mỗi một cái xuất kích đều khiến long thân bị đánh nứt ra một phần, mà thể tích của Hỏa Long lúc này đã nhỏ hơn so với ban đầu hơn một nửa. Nếu còn giảm bớt nữa, cho dù A Nặc Đức có thể giữ được tính mạng thì cuối cùng cũng sẽ bị tổn thương nguyên khí nghiêm trọng.
Sắc mặt của Cát Lợi Phi Nhĩ Đức âm trầm, hắn cả giận nói:
- Nếu không chịu dừng tay thì cũng đừng trách bổn tọa.
Thân hình hắn nhoáng lên một cái, trên người lượn lờ hồng quang, ngay sau đó, không gian quanh người có một trận dao động quỷ dị, hắn đã xé rách không gian, trực tiếp hiện ra ở trên đỉnh đầu Hỏa Long.
Lúc này Cát Lợi Phi Nhĩ Đức cũng không hề hóa thành thân rồng, cho nên hắn vẫn lấy hình thái nhân loại xuất hiện trước mắt mọi người.
Nắm tay của Kim Cương Vương còn lớn hơn so với thân hình của hắn rất nhiều.
Nhưng không ai lại dám coi thường thân thể nhỏ bé của hắn.
Bởi vì hắn cũng không phải là thiên tài Long Tộc, mà là một cường nhân đứng ở trình độ đỉnh cao ở trong Long Tộc.
Khóe mắt của Kim Cương Vương dường như không hề nhìn đến sự hiện hữu của Cát Lợi Phi Nhĩ Đức. Quả đấm của hắn không hề lựa chọn mà vẫn tiếp tục hung hăng nện xuống.
Hai mắt Cát Lợi Phi Nhĩ Đức chợt lóe ánh sao, hắn cứ đứng như vậy ở trên đầu Hỏa Long, giơ cao hai đấm lên, đón đánh hướng về phía trên.
Quả đám của hắn quả thực chính là nhỏ bé tới cực hạn so với bàn tay khổng lồ của Kim Cương Vương, như thế là một nắm tay nhỏ giấu trong túi áo, lộ ra một loại cảm giác buồn cười.
Nhưng ở trên người của hắn lại có một cỗ khí thế mênh mông, dưới sự áp chế của luồng khí thế này, hình thể của Cát Lợi Phi Nhĩ Đức dường như cũng trở nên cao lớn hơn rất nhiều.
- Ầm….
Thanh âm bạo phát ra thật lớn, hai nắm tay một lớn một nhỏ, căn bản cũng không thể so ra tỉ lệ đụng mạnh vào nhau.
Sau đó, tất cả mọi người đều thất được, thân thể của Cát Lợi Phi Nhĩ Đức bị ép mạnh vào trong đầu Hỏa Long. Hơn nữa, một quyền này của Kim cương cự nhân không hề dừng lại mà đánh thẳng xuống, không những đục lỗ trên long thân, mà còn khiến thân thể của Cát Lợi Phi Nhĩ Đức đập thật mành vào dưới nền đất.
Thời điểm khi hắn đưa tay lên, mọi người đều thấy được, không biết từ lúc nào mà trên mặt đất đã có một hố huyệt thật lớn, mà Cát Lợi Phi Nhĩ Đức lại biến mất không thấy tăm tích.
Thế nhưng, ở phía dưới hố tô kia lại có một hơi thở hùng mạnh không thể che dấu.
Sắc mặt của mọi người lập tức trở nên cực kỳ thú vị.
Đây chính là Cát Lợi Phi Nhĩ Đức a. Ngày xưa ở trong Hạp Cốc, đối mặt với trên trăm vị Vương Cấp Nhân Tộc cùng cấp của các tông môn, hắn vẫn là cường nhân Vương Cấp Long Tộc ngạo mạn không chịu nổi.
Sức lực hắn mạnh mẽ, tuyệt đối không phải người như A Nặc Đức có thể so sánh được.
Nhưng cho dù là cường nhân như vậy, ở trước mặt Kim cương cự nhân vẫn có biểu hiện vô lực như thế, nang nhiên bị một quyền trực tiếp đánh vào dưới nền đất.
- Không tốt.
Sắc mặt của Ái Lệ Ti điện hạ khẽ biến, trên người của nàng lập tức tràn ra quang mình mãnh liệt, bàn tay khẽ run lên, rút ra một trường tiên Quang Minh lực.
Trong lòng Doanh Thừa Phong khẽ động, sắc mặt cũng bắt đầu ngưng trọng, một cỗ tin tức từ trong đầu của hắn thông qua một phương pháp điều khiển nào nào, truyền tới trong đầu lcv.
- Cẩn thận, tên Hỏa Long kia muốn bạo phát.
Tin tức này vừa mới truyền ra ngoài, hố to trên mặt đất lập tức bị vỡ ra.
Một luồng hơi thở vĩ đại, khủng bố như thể tràn ngập khắp thiên địa nhanh chóng tràn ra, và qua giây lát cũng đã bao phủ cả khu vực.
Đó cũng không phải là sức lực của lĩnh vực, nhưng cảm giác áp bách do luồng sức lực này tạo ra đối với mọi người cũng không hề kém cỏi so với lĩnh vực.
Chênh lệch thật lớn giữa hai cấp bậc, tại thời khắc này biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
Tuyệt đại đa số mọi người đều cảm thấy không khí quanh người dường như trở nên ngừng trệ, hơn nữa tay chân của bọn họ lại giống như rót đầy chì thủy, muốn di động một bước cũng đều là hy vọng xa vời.
Cường nhân Cát Lợi Phi Nhĩ Đức của Long Tộc dưới một quyền này, rốt cục đã dứt bỏ tất cả, phóng thích toàn bộ uy năng hùng mạnh nhất của bản thân ra ngoài.
Sau đó, ở bên trong đá vụn vô tận kia, một Hỏa Long thật lớn hiện thân đi ra.
Hỏa Long này cũng không phải là do A Nặc Đức mượn sức lực của Thánh Khí mà biến thành bán năng lượng thể, mà chính là một Hỏa Long hùng mành thật sự.
Đôi mắt của Cát Lợi Phi Nhĩ Đức tràn ngập vẻ tàn nhẫn hung bạo, hắn thành danh đã nhiều năm, lúc đối mặt với cường nhân cấp Đại Công Tước, lại chính là lần đầu tiên bị đánh thảm hại như vậy.
Bỏ qua thể diện, bây giờ ý niệm duy nhất trong đầu hắn chính là, chém chết Kim cương cự nhân đáng giận đó ngay tại chỗ.
Há to miệng lớn, một luồng hơi thở của rồng phụt lên, ngọn lửa nồng nặc dường như ngay cả bầu trời cũng đều bị nung nỏ.
Ái Lệ Ti điện hạ sớm đã có chuẩn bị, trường tiên trong tay nàng khẽ múa, quang minh vô hạn lập tức ngưng tụ ở trước mặt Kim cương cự nhân, và biến thành một quang thuẫn thật lớn.
Đây là Quang Minh lực do Ái Lệ Ti điện hạ khổ tu vô số năm ngưng tụ lại, có lẽ uy năng sẽ thua hơi thở của rồng do Cát Lợi Phi Nhĩ Đức phun ra, nhưng nếu dùng để chống đỡ hơi thở của rồng thì vẫn dư sức.
Nhưng ngay một khắc này, Kim cương cự nhân lại làm ra một chuyện khiến tất cả mọi người đều không nghĩ tới.
Hắn cũng không cuộn thân mình tránh ở phía sau quang thuẫn, mà là sải bước ra ngoài, cả người xông tới giống như đạn phảo bay ra khỏi nòng súng.
Quang thuẫn của Ái Lệ Ti điện hạ mang hình thái đặc thù, hướng về phía Cát Lợi Phi Nhĩ Đức chính là mũi nhọn, nhưng phía đối mặt với Kim cương cự nhân lại là một hình dạng bằng phẳng, không có một chút lực công kích và phòng ngự nào cả.
Bị Kim cương cự nhân cự mạnh xông lên khiến quang thuẫn này liền vỡ tan trong nháy mắt.
Đôi mắt đẹp của Ái Lệ Ti điện hạ lóe lên, khóe miệng khẽ co giật, trong lòng thầm mắng, thật đúng là một tên không biết tốt xấu.
Cho dù trí tưởng tượng của nàng có phong phú gấp vạn lần cũng không thể nghĩ tới, người phá hủy quang thuẫn cũng mình không phải là Cát Lợi Phi Nhĩ Đức mà lại chính là cự thú khủng bố Kim Cương Vương kia.
Nếu la lúc trước, sợ là nàng đã sớm giận dữ mắng mỏ rồi.
Nhưng giờ phút này, sau khi biết được Kim Cương Vương chính là nhất phẩm trọng yếu, trong lòng của nàng liền xảy ra biến hóa vi diệu, tuy rằng Kim cương cự nhân không hề cảm kích nhưng nàng vẫn không có một chút ý muốn mở miệng quở trách.
Kim cương cự nhân phá tan quang thuẫn, giơ nắm tay lên, không ngờ lại hung hăng đập tới hướng long tức của Cát Lợi Phi Nhĩ Đức.
Ánh lửa và quyền cước cứng rắn đụng vào nhau, long tức của rồng biến thành lửa cháy lại bị một quyền này đánh vỡ. Quyền thế của Kim cương cự nhân không hề ngừng lại mà tiếp tục sải bước tiến lên.
Thân thể của hắn dài đến hơn mười trường, một cước bước đi cũng là một khoảng cách xa, một quyền hung hăng đập vào trên đầu rồng.
Thậm chí Cát Lợi Phi Nhĩ Đức đã biến thành Hỏa Long cũng không thể phản ứng kịp, liền bị sức lực không gì sánh nổi này đánh trúng, ngay sau đó, toàn bộ thân rồng đều bị sức lực kinh khủng này đánh té xuống trên mặt đất.
- Trốn đi…
Cũng không biết là ai reo hò một tiếng, mọi người lại lần nữa xoay người bỏ chạy.
Bọn vì bọn họ đều phát hiện ra, trong trận đấu của hai quái vật lớn tại đây, khoảng cách này đã trở nên không hề an toàn.
Doanh Thừa Phong vừa lùi lại phía sau vừa cảm thấy hoảng sợ trong lòng.
Tuy rằng hắn đã sớm biết, sau khi tấn thăng đến Đại Công Tước và còn tu luyện bí pháp đại đạo thánh thú, sức chiến đấu của Kim Cương Vương nhất định sẽ tăng lên rất nhiều.
Nhưng người này có thể đạt tới trình độ như bây giờ, lại vẫn nằm ngoài dự liệu của hắn.
Sau khi biến thân thành cự nhân, sức lực mà Kim Cương Vương hấp thu từ đại địa càng thêm khổng lồ, ngay cả cự long Vương Cấp có uy năng vô tận cũng đều bị hắn ném đi.
Con cưng của thiên địa chính là con cưng của thiên địa, nếu chờ đến lưc hắn thăng tiến lên Vương Cấp, có lẽ ngay cả cường nhân bán thần cũng đều không thể chống lại hắn.
Thân hình cự long đập mạnh vào trên mặt đất, nhưng dù gì thì Cát Lợi Phi Nhĩ Đức cũng hơn xa so với A Nặc Đức. Hắn gầm lên giận dữ, cả người nhảy dựng lên như súng bắn đạn, lại lần nữa nhảy lên trên không.
Sau đó, hắn lắc đầu vẫy đuôi, lợi dụng sức lực thân thể mạnh mẽ của chính mình và đấu lại với Kim Cương Vương.
Nếu chỉ nói về thực lực thì Kim Cương Vương thật sự không bằng cường nhân Vương Cấp. Nhưng lúc này Kim Cương Vương lại hoàn toàn bùng nổ, đại địa mẫu thân ban cho hắn sức mạnh vô cùng to lớn. Có thể nói, lúc này đấu với Cát Lợi Phi Nhĩ Đức không còn là bản thân Kim Cương Vương mà chính là ý chí đại địa to lớn.
Chỉ có điều, thân hình hiện giờ của Kim Cương Vương không thể cất chứa thêm nhiều sức lực thiên địa hơn nữa, cho nên hai cự thú này mới có sức lực ngang nhau. Nếu thực lực của Kim Cương Vương lại được nâng cao thêm lần nữa, có thể cất chứa thêm nhiều sức lực địa địa hơn nữa, như vậy thì muốn nghiền ép Long Tộc tuyệt đối là việc dễ dàng.
Bóng người chợt lóe, Ái Lệ Ti điện hạ hiện ra bên cạnh Doanh Thừa Phong, nàng hạ giọng nói:
- Doanh đại sư, Cát Lợi Phi Nhĩ Đức sắp xuất ra đại chiêu rồi.
Doanh Thừa Phong khẽ giật mình, nói:
- Làm sao có thể biết được?
Hắn cũng biết, có lẽ sức lực của Cát Lợi Phi Nhĩ Đức có thể áp chế phía trên Kim Cương Vương, nhưng hắn đã thành danh rất nhiều năm, khẳng định có thể che giấu chút bản lĩnh. Nếu không kiêng nể gì mà phóng xuất ra, Kim Cương Vương có thể chịu đựng không sợ cũng là một vấn đề lớn.
Ái Lệ Ti điện hạ trầm giọng nói:
- Chỉ cần hắn rời khỏi A Nặc Đức ba trăm trượng, nhất định sẽ thi triển tuyệt kỹ Long Tộc.
Doanh Thừa Phong nhìn kỹ, lập tức giật mình.
Cát Lợi Phi Nhĩ Đức nhìn có vẻ vô cùng hung ác, nhưng thời gian hắn giằng co với Kim Cương Vương, thì hai người đã cách Hỏa Long do A Nặc Đức hóa thành càng ngày càng xa.
Tuy rằng không biết Cát Lợi Phi Nhĩ Đức có năng lực đặc thù gì, nhưng hắn không muốn để Kim Cương Vương phải nếm thử.
Khẽ gật đầu một cái, lúc hắn đan định nói với Kim Cương Vương, khoảng không cũng đột ngột vỡ tan.
Ngay sau đó, từ trong hắc động sâu thẳm dường như không thấy đáy đột nhiên vươn lên một đôi bàn tay khổng lồ.
Không ngờ đôi bàn tay khổng lồ này còn lớn hơn so với Kim cương cự nhân và thân rồng do Cát Lợi Phi Nhĩ Đức biến thành.
Sau đó, bàn tay khổng lồ này giống như Thái Sơn từ trên trời giáng xuống, lập tức đã bắt được Kim cương cự nhân và Cát Lợi Phi Nhĩ Đức không kịp tránh né.
Trong lòng một người một rồng này kinh hãi, liền vội giãy dụa, nhưng đôi bàn tay khổng lồ này lại giống như kim loại đục thép, không hề bị sứt mẻ