Ông hét lên một tiếng “Aaaaaa”, lập tức lật người lại, rút ra cây dao tai bò muốn liều mạng, bình tĩnh nhìn một cái, ông không khỏi rùng mình, lông tóc dựng toàn thân, cây dao tai bò trong tay cũng giữ không vững, đột ngột rơi xuống dưới.
Vị biệt bảo nhân đó bị con quái vật dọa cho một phen, mồ hôi tuôn ra khắp người, xém chút nữa là rơi xuống vực thẳm đó rồi.
Trong lúc hoảng loạn, ông gấp gáp tạo tư thế phòng bị, nhưng đợi mãi cũng chẳng thấy con vật đó xông lên.
Ông định thần, lại nhìn kỹ hơn chút, thân hình của con vật đó hình tròn, dưới ánh lửa của hỏa chiết tử lóe lên một tia màu xanh lục, nhìn rất kỳ quái, trông không giống như là vật sống.
Suy nghĩ một lúc, ông đột nhiên vỗ lên đầu mình, cười thầm mình thật ngốc. Cái thứ tròn trĩnh này không gì khác ngoài vật đó cả.
Nhìn lên trên có thể thấy khẩu huyền* của cái đỉnh được treo ngay phía dưới những sợi xích sắt.
(Khẩu huyền: Với sự trợ giúp của dây thừng, móc, đinh, v.v..., các đồ vật được gắn vào một điểm hoặc nhiều điểm ở một nơi nhất định.)
Ông chậc chậc khen ngợi, lại liên tục ném thêm vài cây hỏa chiết tử, đem toàn thân của cái đỉnh nhìn kỹ một lần, càng nhìn trong lòng càng thấy kinh ngạc.
Dưới ánh sáng của lửa, cái đỉnh cổ xuất hiện một màu xanh ngọc bích. Đây là một chiếc đỉnh đồng đã nhiều năm tuổi rồi, trên thân của đỉnh đã kết đầy những lớp gỉ sét dày đặc, vừa nhìn thì biết là cổ vật rồi - Nhưng chưa rõ có phải từ thời đồ đồng hay không. Nếu thật thì đúng là chuyện lớn!
Phải biết là, người xưa coi đỉnh như một vật linh thiêng, thường được vua chúa dùng để bói toán hoặc tế lễ mới sử dụng đến, địa vị của nó rất cao.
Kỹ thuật luyện đồng thời xưa còn non nớt, việc nấu một thứ gì đó cao bằng nửa thân người là cần sự góp sức của hàng trăm người cùng làm.
Một cái đỉnh đồng to lớn như vậy, e là phải huy động lực lượng toàn quốc mới có thể chế tạo ra, được xem là một món thần khí của đồ cổ thời xưa rồi!
Nhưng cái hấp dẫn hơn chính là, cái đỉnh này vì sao lại bị những sợi xích treo ở đây?
Trên cái đỉnh có đậy một cái nắp, không lẽ trong đỉnh có chứa đựng thứ gì sao?
Sự việc đã đi đến nước này rồi, ngọn lửa đang cháy trong tim khiến ông ngứa ngáy, dù cho phải bỏ mạng, cũng phải tận mắt chứng kiến trong cái đỉnh đó thật ra là có cái gì!
Kế hoạch đã định, trong lòng cũng bình tĩnh được một chút, biết là người xưa đã tốn không ít công sức mới có thể khóa được cái đỉnh cổ này tại đây, nên chắc chắn phải có công dụng của nó.
Nói không chừng trong cái đỉnh này đang nhốt loại bùa chú thời xưa thậm chí là quái vật, tới chừng đó thả hổ về rừng, phạm phải tội lớn tày trời, lúc ấy thì tiêu mất.
Nghĩ đến đây, ông liền từ bách bảo nang lấy ra một bộ móng vuốt sắt. Cái bộ móng vuốt này được tinh luyện trăm năm từ sắt chế tạo thành hình móc câu đặc thù, giống một thứ có thể dính chặt lấy tay người, phía trên là tám cái nanh sắt có thể dễ dàng hoạt động, có thể dùng sợi dây liền nhau ở phía trên để khống chế móng vuốt đóng mở, rất là tiện dụng, đây cũng là vật dụng cần thiết phải có của những người thủ nghệ để leo cây trèo tường.
Đung đưa bộ móng vuốt trên tay vài vòng, nhẹ nhàng lắc tay, bộ vuốt liền móc vào một sợi xích sắt dày ở đối diện…
Ông dùng dây thừng đem móng vuốt cột chặt, thử lại lần nữa, bộ móng vuốt đã bám chắc vào sợi xích sắt rồi.
Ông nắm lấy sợi dây, lấy một hơi dài, cơ thể đung đưa theo sợi dây, giống như xích đu vậy nhẹ nhàng đung đưa qua bên đó.
Đợi tới lúc cơ thể ông đung đưa trong không trung, đột nhiên thả lỏng tay, nhào xuống dưới, hai chân vững vàng đáp lên cái đỉnh đồng cực lớn.
Cơ thể ông đã vững rồi, trước là dùng sức lấy chân đạp mạnh lên cái đỉnh đồng, phát hiện ra cái đỉnh bị những sợi xích khóa lại vô cùng chặt chẽ. Mặc cho ông giày vò cỡ nào, cái đỉnh đồng đó cũng không có động tĩnh gì thì ông mới thấy yên tâm được phần nào.
Lấy cây hỏa chiết tử ra, đợi nó bắt lửa rồi, lại từ phía bên vách đỉnh đồng soi vào nó, phát hiện ra xung quanh mặt đỉnh đều chi chít những minh văn, vừa như con nòng nọc, vừa như con rắn nhỏ, lại giống một bức họa kỳ quái.
Ông nhìn nửa ngày vẫn không hiểu gì, thôi thì soi lên phía trên, xem thử có thể tìm được cái nắp để mở đỉnh đồng này ra không và rốt cuộc bên trong nó thật ra là thứ gì.
Đợi ánh sáng của lửa soi kĩ hơn, thì phát hiện ra có gì đó không ổn.
Nhìn kĩ thêm chút nữa, ông thất kinh biến sắc, hỏa chiết tử trong tay xém tí nữa là cầm không vững rơi xuống vực sâu rồi.
Thì ra đỉnh cổ được chia làm hai loại có nắp và không nắp, đỉnh đồng có nắp là chuyện thường tình, không có cái nào là không có nắp đỉnh và thân đỉnh ghép chặt với nhau hợp làm một.
Thậm chí có nhiều đỉnh còn bị người ta đào ra, mở nắp đỉnh đã niêm phong, phát hiện bên trong lại có nửa vò rượu ngon hơn ngàn năm tuổi.
Còn cái nắp của đỉnh đồng này lại khác với hình dạng của phần thân, đến chất liệu của nắp đều cách biệt rõ rệt - cái nắp này được điều chế bằng thép.