Mục lục
Ngư Thúc Quái Đàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyện là hôm nay tôi có người bạn họa sĩ ghé chơi. Và tôi cũng đã đặt cho anh ấy phòng khách sạn tại một ngôi làng cổ.

Nói tới ngôi làng cổ, thời xa xưa đời nhà Minh thì đã có nó rồi, trên núi còn có ngôi chùa ngàn năm tuổi, dưới núi được bao quanh bởi hàng trăm mẫu đất trồng cây lê. Quả thật là núi xanh, mây trắng, nước trong, cổ tự, suối nước nóng, Giang Nam làng cổ. Nhưng không ngờ nơi đây lại xảy ra một câu chuyện vô cùng quái dị.

Người bạn này của tôi á, nói ra thì cũng là một người rất thú vị.

Anh ấy tốt nghiệp ở trường đại học tốt nhất của Trung Quốc, không phải đại học Thanh Hoa, mà là học viện Chính Trị, phải nói là thanh niên tài tuấn, tiền đồ sáng lạn. Sau này vì vướng mắc đường tình nên đã trở thành một ẩn sĩ nơi thâm sơn cùng cốc.

Anh ở trên đỉnh núi mướn một ngôi nhà nhỏ, vẽ tranh, thưởng nguyệt, trồng rau, nuôi hoa, luyện thư pháp.

Tuy anh là họa sĩ, nhưng lại rất ít khi vẽ tranh. Chỉ những khi mà ánh trăng phủ kín khắp sân, anh mới sảng khoái uống rượu, vừa nhấm nháp vừa vẽ thôi.

Có lần tôi ghé qua anh chơi, cùng anh nhậu nhẹt suốt 7 ngày 7 đêm, cuối cùng anh ấy cũng vẽ được đường cong của mặt trăng.

Nhìn ánh trăng phủ khắp sân, soi sáng cả bóng cây, anh đột nhiên căng thẳng, thấp giọng nói: “Muốn tặng cô ấy mặt trăng, không biết cô ấy có thích không?”

Đều là người cùng cảnh ngộ cả, lần này anh ấy xuống núi, nhất định phải dẫn anh ta đi khuây khỏa mới được, xem xem cảnh vật của Giang Nam, cầu kiệu hẻm cổ, tìm hiểu những cô gái Tô Châu.

Tôi dẫn anh ấy đi khắp làng tham quan, đường nhỏ giữa núi, bướm bay xung quanh, cây lê lộ ra những trái chín chắc nịch, cây nào cây đó đầy ắp quả, xa xăm mây xanh, gió mát, núi cao, tiếng suối róc rách, thật khiến tâm trạng tốt hơn hẳn.

Bên đường chẳng thiếu người bán lê, đa số là các bà lão, thức phụ nhỏ (con dâu á, bên TQ hay kêu vợ như vậy cho tình cảm í), chỉ duy nhất có một người đàn ông, quỳ trên đất, cúi thấp đầu, trông rất là kì quặc.

Tôi đi qua hỏi anh: “Lê bán như nào?”

Anh ấy đưa tay ra trước mặt tôi mà lắc.

Tôi liền gật đầu, 5 đồng 1 cân, giá này cũng bình thường thôi, tôi đưa anh 20 đồng, bảo là lấy 4 cân.

Vậy mà anh ta vẫn đưa tay ra mà lắc lấy lắc để... Tôi không hiểu ý của anh ta muốn nói gì.

Anh họa sĩ thì tinh mắt đấy, anh phì cười một tiếng nói tôi rằng: “Anh ta có đến 6 ngón tay lận đấy, là 6 đồng 1 cân!”

Tôi cũng cười theo, ấy vậy mà cũng giảo hoạt lắm chứ.

Nhìn kĩ thì đúng thật anh ta có những 6 ngón tay đó trời ạ, nhưng ngón nhỏ này hình như là từng bị thương nặng, giống như bị cái gì làm đứt đi một khúc vậy, phía trên nhìn trơn lùi à.

Được thôi, có thua có chịu, tôi lại đưa anh ta thêm 4 đồng, rồi xách về cả đống lê.

Ăn vào thì thấy hơi thô, giống như mùi vị của táo vậy, dù nó vẫn là trái lê thôi, thật lạ lùng mà.

Buổi tối, sau khi tắm suối nước nóng xong, cùng với mọi người thưởng trà hàn huyên, vô tình nghe được một chuyện rất ly kỳ.

Nói ra thì cũng là mười mấy năm trước rồi, trong làng có một người đàn ông, họ Z, từ nhỏ đã mồ côi mẹ, cha thì buôn thịt, ai cũng gọi ông là “Z Đồ Tể” (屠: có nghĩa là giết mổ, mà kêu giết mổ thì kì quá, nên kêu đồ tể cho nó ngầu, chứ thật ra không biết kêu tên gì cho vừa nữa :)))))

Lão Z ngoài mặt là người bán thịt dê, nhưng cứ đêm xuống thì lão lại đi trộm chó, sơ chế qua thịt chó rồi trộn lẫn vào thịt dê treo lên mà bán, đúng thật như câu treo đầu dê bán thịt chó đấy. Chó của nguyên làng đó đều khiếp sợ lão, không cần biết con chó đó hung hăng dữ tợn cỡ nào, chỉ cần thấy lão là quặp đuôi mà chạy mất.

Sau khi lão chết, được xe hỏa táng kéo đến lò thiêu. Xe hỏa táng này có chút đặt biệt, chính là một đầu xe, kéo theo hộp kim loại gắn thêm bánh xe ở phía sau, giống như cỗ quan tài vậy. Cái hộp kim loại này, là chuyên chở người chết đi, tên của nó lại gọi là “Hoạt” (活:Hoạt, nghĩa là sống, để sống nó không có khớp, tui khổ quá mà :)))))

Lão Z được đựng trong đó, vừa được kéo ra thành, ai nấy đều ngơ ngác, xe hỏa táng còn đó, cửa thì mở, mà người đâu mất rồi????

Người chết mất xác, để lại cho mọi người vô số nghi hoặc, ai nấy đều đi ngược đường để tìm lại cái xác thì phát hiện ra ở ngã rẽ bên đường có nguyên đàn chó đang vây quanh thứ gì đó mà cắn xé, lại gần xem mới biết chính là lão Z đã bị đàn chó xé ra thành nhiều mảnh rồi.

Nhưng cái mà chúng tôi muốn kể là những chuyện xảy ra sau cái chết của lão Z.

Sau khi lão Z chết, ba đứa con trai của ông đã nhờ vị đại sư phong thủy tìm cho miếng bảo địa, để chôn ông ở núi sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK