Tôi là một người sinh giờ dương ngày dương tháng dương năm dương, trích lời của đạo sĩ thì là bát tự thuần dương, theo lý mà nói thì đáng lẽ dương khí tràn trề, không sợ bất cứ loài ma quỷ nào mới đúng.
Nhưng thực tế là, mạng của tôi không cứng được như vậy, ngược lại còn rất xui mới ghê, ba cái mà “gặp phải khách” (gặp phải ma đó, kêu là khách cho nó sang), lên đồng, mượn mạng, qua âm thân (đại loại là chết đi sống lại), ma nhập, vân vân mây mây… dường như tôi đã từng trải qua hết rồi đó.
Sau này tôi đã hỏi qua một người bạn học đạo ở núi Trung Sơn, anh ta bảo với tôi rằng, dương cực sinh âm, nhất là những người chưa trưởng thành có cơ thể thuần dương, rất dễ chiêu gọi ma quỷ.
Và anh đã nói với tôi hai ví dụ.
Cái thứ nhất là cây liễu, liễu là loài cây cực âm, sinh trưởng cạnh nước, nhưng cực âm sinh dương, ấy vậy mà cái này lại là hàng ngon để đánh quỷ đấy, đến nỗi bình ngọc của Quan m đại sĩ cũng cắm trong đó một cành liễu.
Cái còn lại á, chính là Đường Tăng.
Phải tu 10 kiếp mới có được một người tốt như Đường Tăng, lại là Kim Đàn chuyển thế, nhưng vì sao lại thường hay chiêu gọi quỷ quái đến? Thì cũng vì lý do ăn thịt Đường Tăng được trường sinh đấy.
Rồi, giờ tôi sẽ kể mọi người nghe về những thăng trầm mà thời thơ ấu tôi từng trải qua nhé...
Khi còn nhỏ, tôi từng sống ở Đông Bắc, sông Mẫu Đơn thuộc về một thôn làng nhỏ, biên giới Trung-Xô luôn là những khu rừng sâu thăm thẳm dưới núi, rất nguyên thủy và hoang dã.
Càng vào sâu thì người càng ít, suy ra hơi người không át được tà khí, rất dễ xảy ra những chuyện tà ma, nhất là ở trong rừng sâu, động vật cũng có thể thành tinh, thường hay xảy ra những chuyện động vật tác oai tác quái.
Nói tới đây thì chắc các bạn cũng biết được cái gọi là “Gặp phải khách”, cũng có nghĩa là nó xảy ra trên cơ thể của động vật, chủ yếu là cơ thể của hoàng bì tử. (黄皮子 - Hoàng Bì Tử: một loài chồn ở Đông Bắc, search gg để biết thêm chi tiết nhen, có nguyên cả câu chuyện cho mỗi mình nó luôn đấy nhóe)
Hoàng bì tử được cho là người thân của ngũ đại tiên nhân, cũng ranh ma lắm, sau khi nhập vào ai thì chủ yếu là dùng thân thể họ đi gạt ăn gạt uống thôi.
Khi nó nhập vào người, thì mình sẽ bắt đầu ăn nói kì cục, cái đầu tiên nó đòi là thuốc hút, mà còn phải lấy loại thuốc nhân sâm đặt biệt của người Đông Bắc mới chịu, một hơi của nó có thể hút hết nguyên một hộp.
Hút say sưa no đủ rồi, nó bắt đầu quậy phá, đòi gì mà “tròn tròn” rồi “cục cục tác” các kiểu.
Người trong nghề thì họ sẽ nói bạn hiểu, “tròn tròn” này là chỉ trứng gà, trứng gà thì nó tròn vo đúng rồi còn gì?
“Cục cục tác” là chỉ gà mái, gà mái đẻ trứng xong sẽ kêu như vậy.
Hoàng bì tử tuy là rất tinh ranh, có thể nhập vào người, nhưng lại không thể nói nổi vài câu tiếng người, cứ nói đi nói lại những từ đó, ăn no say sưa phè phỡn rồi là đi mất dép. (không còn miếng liêm sỉ nào luôn đó mọi người)
Nhưng nhất định phải phục vụ nó tận tình nhé, vì nhìn nó vậy chứ nó nhỏ nhen lắm đấy, lại thù dai nữa, vả lại chơi ngông không tiếc mạng, cứ tức giận lên thì đến cả bản thân mình cũng có thể tự hủy hoại.
Đây không phải là trò đùa đâu, hoàng bì tử nó dám làm cả đấy, nhất là cái tà thuật rùng rơn nhất - đổi mạng.
Nếu như bạn kết thù với nó, ví dụ như giết vợ con nó chẳng hạn, nó sẽ về đổi mạng của bạn đấy.
Cái cách mà hoàng bì tử “đổi mạng” cũng rất dã man, nó sẽ tìm một cái cây, rồi để đầu nó kẹt vào trong các nhánh, rồi tự làm mình ngạt thở đến chết. Trước khi nó tự sát, nó sẽ chỉ định một người nào đó để đổi mạng, nó trải qua những gì, thì người bị chỉ định đó cũng sẽ xảy ra tương tự, giống bị nguyền vậy, rất rất là đáng sợ.
Khi nó bắt đầu treo cổ, người bị nó nguyền rủa cũng sẽ đồng bộ làm điều tương tự với nó, cũng giống như là một người bình thường, có cười có nói, đột nhiên trên cổ như bị ai đó siết chặt, sau đó họ cứ dùng sức bấu lấy cổ mình, đến nỗi da thịt đều bấu rách, đôi mắt lòi cả ra, hơi thở gấp rút, cuối cùng là thè lưỡi mà chết tươi.
Hoàng bì tử đổi mạng sẽ không có thuốc chữa đâu. Trừ khi ở trong lúc nó đang đổi mạng, tìm được nó, giết chết nó.
Nhưng nếu nó đã hạ quyết tâm muốn chết, nhất định nó sẽ tìm một nơi ẩn náu thật bí mật, với lại tốc độ rất nhanh, bạn căn bản là chưa kịp phản ứng được gì thì đã chết bất đắc kì tử rồi.
Ồ... mọi người muốn hỏi tôi là tại sao tôi lại biết rõ thế chứ gì?
Đó là bởi vì, năm tôi 6, 7 tuổi đã từng bị con hoàng bì tử này đổi mạng qua một lần.
Lúc đó, tôi sống bên nhà của nội, trong một thôn làng nhỏ tên Cộng Hòa, nơi đó đất trống người thưa, đất đai thì đen xì xì, mọi người sống trong những căn nhà gỗ, nhóm lửa đốt củi, thậm chí còn có người cho ngựa ăn, mỗi ngày cưỡi ngựa chạy tới chạy lui.
Ngôi làng nhỏ nằm dưới núi, hình thù ngọn núi đó rất kì quặc, giống như cái mông của người vậy, không chỉ hình dạng, mà trên mông còn có nốt ruồi mới ghê, nhìn y như thật vậy má ơi.
Nhà nội tôi có người hàng xóm, là một ông già dịch, suốt ngày rượu chè, sinh ra đã bị bệnh kiết lị, sau được mọi người kêu là ông lang băm.
Được cái là lười thì lười, nhưng người thì cũng thông minh lắm, ông học được từ những người săn lão làng vài chiêu, như là chế mìn đặt bẫy, bắt lũ cóc nhái, cho nên dù ngày tháng cứ vội vàng trôi qua, nhưng thỉnh thoảng ông cũng săn bắt để tự thưởng cho mình.
Sự việc phát sinh vào năm đó, là lúc vừa vào đông, trong thôn có đến vài người khách vãng lai đến để hái thuốc, nhưng thuốc của họ hái có phần đặt biệt, đó là: Hoàng bì tử.