Mục lục
Ngư Thúc Quái Đàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người đó cũng không giải thích nhiều, người đầu lĩnh đưa cho lão một tấm bùa, bên trên ghi bát tự của người nào đó, còn đính kèm vài cọng tóc, kêu lão niệm bát tự một lần rồi hãy đem con Hoàng bì tử nướng chết.

Lão nghe họ nói, bị dọa đến run cả tay chân, bảo là: “Bắt Hoàng bì tử thì thôi đi, còn hại người nhất định không được! Hay là chuyện này coi như bỏ, tiền thì tôi không lấy nữa, mấy người tìm cao nhân khác đi nhé!”

Câu nói vừa dứt, nguyên xấp tiền rơi dưới chân lão, tiếp đến là một cây dao bay theo xuống cắm trên cọc tiền, nghe được người đó hung hăng mà nói: “Làm cho gọn gàng đi, xong cầm tiền biến ngay! Nếu không thì hôm nay người được nướng là ông đấy!”

Ông lão không còn cách nào nữa, đành cắn răng đem từng con từng con Hoàng bì tử giày vò đến chết, xong việc, đang định đi thì bị đám người đó kêu lại, kêu lão cầm tiền rồi biến cho khuất mắt.

Ông lão cầm tiền, nhà còn không dám về mà bán sống bán chết đập cửa nhà tôi, cầu xin ông nội tôi cứu ông.

Ông nội tôi là người Mãn Châu, cũng là thợ săn lão làng nhất, đánh hổ ăn thịt người, săn gấu khổng lồ, giết sói trắng, chém đại rắn lục, săn riết cũng săn ra chút tiếng tăm.

Ông tôi thường bảo là, nếu như động vật có ăn thịt người, không cần biết phải trả giá như nào đi nữa cũng phải tụ họp mọi người lại truy lùng, săn bắt và giết chết nó.

Đây không chỉ là một lần trả một lần, cái quan trọng là, những con thú trong rừng này sắp thành tinh cả rồi, nhất cử nhất động của mọi người chúng nó đều để mắt đến. Nếu như động vật ăn thịt người mà còn không ai giết vậy thì đám thú này chắc đi ra ngoài ăn hết tất cả mọi người luôn quá.

Ông nội tôi nghe lão răm rắp kể chuyện xong, lại thở dài một tiếng.

Lúc ông còn trẻ, thiên hạ đại loạn, rất nhiều cao nhân nháo nhào tránh họa, ẩn cư trong rừng sâu, ông nội tôi thì tâm thiện, thường hay tiếp tế cho họ ít rau rừng, thú săn, để báo đáp ông, họ cũng dạy cho ông tôi một ít thuật pháp phong thủy.

Lúc đó có một vị đại sư phong thủy nói, phàm là ngọn núi nào có vật thể tựa như con người, đều là những nơi có phong thủy rất đặc thù, đất nơi này lại vô cùng đặt biệt, là một cái mông, đất này rất thích hợp để trăm quỷ nuôi xác.

Vậy thì đất trăm quỷ nuôi xác lại là đất gì? Họ không nói, chỉ nói với ông tôi là sau này ở đây sẽ có một trận thảm họa, chỉ có một cách có thể cứu được mà thôi.

Ông nội tôi không để tâm lắm về chuyện đó, nhưng không ngờ mười mấy năm sau, những gì phải đến cũng đã đến.

Lời của ông lão vừa dứt, ông tôi không hỏi đến hoàng bì tử, cũng không hỏi đến lai lịch của đám người đó, ngược lại chỉ hỏi một chuyện không liên quan đến vấn đề này: “Số tiền mà đám người đó đưa ông, ông có động đến chưa?”

Ông lão liền trả lời: “Chưa, chưa, tôi đều đem đến đây cả rồi!”

Ông tôi cầm xấp tiền vứt xuống đất, rồi tự mình ngậm một ngụm nước trà, phun lên xấp tiền đó, mọi người lúc đó đều ngây ra, cứ tưởng là do mình hoa mắt rồi, tại sao tiền có thể đổi màu như vậy?

Định thần lại nhìn kĩ một chút, xấp tiền đó thật sự biến thành những tờ giấy xanh xanh đỏ đỏ, phía trên in mặt của ông Diêm Vương thật rõ ràng, đây là tiền âm phủ để đốt cho người chết chứ còn gì nữa!!

Ông nội tôi thở dài nói: “Đây là tiền bán mạng, cũng may là ông không động đến! Nếu như động vào rồi, bây giờ ông không còn là con người nữa đâu!”

Lão ta không nhịn được mà lắp bắp hỏi thêm: “Tại sao họ không trực tiếp... trực tiếp giết tôi luôn đi? Làm gì mà phải phiền phức vậy?”

Ông tôi lại thở dài: “Giết ông rồi, thì ông sẽ không còn liên quan gì đến họ nữa. Chỉ khi nào ông sử dụng tiền bán mạng, thì mới có thể trở thành nô lệ của chúng, đám người này á, là tu quỷ tiên đấy!!”

(Trong tiên giới chia ra 5 loại tiên: Thiên tiên, Thần tiên, Địa tiên, Nhân tiên và Quỷ tiên. Nói tới đây thì chắc mọi người hiểu nó thuộc vào ngành nghề gì rồi khỏi giải thích nhiều hen. Còn nếu muốn biết về chủ đề này thì lần tới tớ sẽ trans nếu có nhiều độc giả yêu cầu nhé >3<)

Rồi ông tôi lại hỏi: “Vậy bát tự đó, ông có còn nhớ không?”

Ông lão gật đầu, lão đã niệm nguyên cả buổi chiều cũng được hơn chục lần, làm sao mà không nhớ chứ, nên liền nói cho ông tôi nghe ngay lập tức.

Thật không ngờ, đôi mắt luôn híp lại của ông tôi đột nhiên trợn trừng, ấm trà bên cạnh cũng bị quơ rớt xuống đất, bể vụn thành nhiều mảnh.

Ông gào lên: “Mấy thằng ôn Nam Cương đó có phải điên rồi không? Trăm Quỷ chôn Tiên Thai, cái chuyện này nó cũng dám làm ư? Chúng có phải muốn làm hoàng đế rồi không?”

Lúc đó tôi còn nhỏ, nào biết cái gì gọi là Trăm Quỷ chôn Tiên Thai đâu...

Sau này mới biết,《Kinh Dịch》có câu gọi là “nhất mệnh, nhì vận, tam phong thủy”, có nghĩa là thành tựu của tương lai to lớn thế nào, chủ yếu đều thuộc vào ba quyết định này.

Nhất mệnh thì cái này dễ nói, bạn sinh ra từ hoàng thất, chỉ cần không giả dối, không chiếm đoạt, thì ít ra bạn còn có thể lăn lộn thành một vương gia tiêu xái. Còn khi bạn sinh ra từ trong thâm sâu rừng núi, chỉ sợ là có cố gắng hết sức đi nữa thì cũng chỉ có thể đứng ở vị trí thập lý bát hương được mọi người khen là một thợ săn giỏi.

Nhì vận thì có chút phức tạp một tí, cái được nói đến đó là vận may, mỗi người trong đời đều có một số may mắn. Vận là khiến cuộc đời của một người dẫn đến biến hóa lớn, kiểu như là 10 năm trước, bạn vừa vặn có một số vốn, có thể lựa chọn cho việc đầu tư vào cổ phiếu, hoặc là mua nhà ở Bắc Kinh, bằng không thì lựa chọn về quê tự xây một căn nhà, vậy thì 10 năm sau có thể đã là người của hai giới rồi. (Kiểu như từ người hạ lưu hay trung lưu trở thành người của giới thượng lưu vậy đó)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK