Hoàng Minh cũng không rõ là bao lâu, hắn chỉ biết là chăm chỉ cày cuốc, một mẻ hốt hết nơi này, không cần biết là thảo dược gì. Trước cứ mang đi đã. Sau khi thu hoạch xong rồi, hắn bắt đầu nhìn về phía đan phương kia. Lấy ra những dược thảo hắn đã để riêng trong ba lô để luyện đan. Mặc dù không rõ loại đan dược này thuộc cấp thứ mấy, nhưng nhất định là không thấp. Lấy ra đan đỉnh cùi mía khi xưa lấy từ Phiên ảnh Hội đấy giá. Hoàng Minh nhanh chóng luyện đan.
Lần thứ nhất hỏng.
Lần thứ hai hỏng.
Lần thứ mười Hỏng.
Rõ ràng là đẳng cấp quá cao. Hoàng Minh không hề nản chí. Hắn lúc này tài nguyên dược liệu nhiều vô cùng. Tha hồ cho hắn rèn luyện. Hoàng Minh đã đoan ra được. Đan phương này nhất định phải đạt tới cấp sáu. Trong khi hắn chỉ là luyện đan sư cấp ba.
Hoàng Minh ngay lập tức đi vào hệ thống. Tầng mười này không có nguy hiểm gì, thế nên hắn rất an tâm. Lấy toàn bộ dược thảo ra, Hoàng Minh đi vào luyện tập đan dược. Hắn tin tưởng, với số đông phân thân, hắn rất nhanh sẽ đạt tới Luyện đan sư cấp sáu.
Một ngày nữa trôi qua, ngọn núi của Tháp trận lại càng đông hơn chứ không có ít đi chút nào. Ai ai cũng háo hức không thôi. Tâm điểm của mọi người đều là tháp trận đấy. Những cuộc bàn tán sôi nổi không thôi. Đã rất lâu rồi Lưu Vân Tông không phát sinh ra sự kiển nổi bật nào. Hôm nay đúng là một ngày đẹp trời.
Vũ Vấn Sơn hai mắt lóe lên tia gian xảo, hắn đang liên tục nguyền rủa. Tên tiểu tử kia tại tầng mười gặp phải yêu thú cường đại, một hơi đánh trọng thương luôn đi.
- Ồ, đây không phải là Thiên Hạ hội hội trưởng sao?
Một âm thanh vang lên đầy vẻ trêu tức. Vũ Vấn Sơn hừ lạnh. Người đến là một thanh niên cao ráo, đôi mắt xếch vô cùng khác biệt làm cho hắn có vẻ vô cùng thông minh. Khóe miệng luôn la nụ cười tươi tắn.
- Hừ Cửu Long, ta chưa tìm ngươi tính sổ. Ngươi lại tự thân vác xác đến?
Cửu Long cười lớn ba tiếng, chậm rãi nói:
- Vũ Vấn Sơn. Ngươi tin hay không ta cũng không quan trọng. Ta chỉ nói sự việc tối hôm đó không kiên quan đến Ưng hạ hội.
Vũ Vấn Sơn trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng vẫn nói lại:
- Không liên quan đến ngươi, ha ha ha, ngươi lừa tiểu hài tử chắc!
Cửu Long cũng lười giải thích, ánh mắt hướng lên trên tháp trận, khóe miệng vẫn nụ cười ta dị mà nói:
- Chúng ta có lẽ sắp đón một tân vương rồi!
Vũ Vấn Sơn ánh mắt quay lại, hướng lên trên tháp trận. Miệng lẩm bẩm câu gì đó mà không ai nghe được.
Trên tầng mười, Hoàng Minh đang luyện chế Nghịch Thiên Đan. Rõ ràng là dược thảo nhiều khiến hắn có rất nhiều thời gian cùng tài liệu luyện đan. Lúc này đây, hai tay hắn khống hỏa vô cùng thuần thục. Hỏa diễm hình thành một đạo cầu vồng vô cùng kì lạ, đẹp mắt, hai đạo đan vào nhau thành bốn đạo. Nơi giao nhau của bốn đạo này chính là một ngã tư. Lò đan dược chính là đang ở nơi này. Hoàng Minh lúc này đã mồ hôi nhễ nhại. Hắn đã thử lần này là lần thứ bảy mươi ba rồi. Sau gần bảy ngày trong phòng luyện tập. Hắn đã lên tới luyện đan sư cấp sáu. Tiến bộ thần tốc này phải nói đến hắn có hệ thống bá đạo, chỉ cần theo công thức là hệ thống sẽ tự gia trì luyện đan. Hắn cứ làm như một cái máy mà thôi. Thứ hai là phòng tập thần kì của hắn, đem thời gian nhân lên gấp bảy lần. Thứ ba là hắn có đa trùng ảnh phân thân chi thuật. Mỗi lần phâm thân là hắn sẽ được một lần luyện đan. Việc hắn làm chỉ là liên tục luyện đan, liên tục kiếm thêm kinh nghiệm để tăng trưởng chức nghiệp luyện đan sư. Hiện tại hắn đã là luyện đan sư cấp sáu rồi.
Không gian mùi thuốc hòa quyện vào nhau làm người ta cảm thấy vô cùng thư thái.
- Ngưng cho ta!
Hoàng Minh hét lớn, ngay lập tức đánh ra rất nhiều thủ quyết. Thủ quyết chấn áp lò đan, ép cho dược lực thành hình. Một mạch đánh ra mười mấy thủ quyết, sức lực Hoàng Minh như sắp cạn kiệt.
Coong một tiếng, lò đan dược hạ xuống bàn đá. Hoàng Minh cũng xụi lơ trên mặt đất. Một mùi hương thơm ngát thoang thoảng xung quanh không gian tầng mười. Chỉ vài giây sau đó, một cánh cửa lại tiếp tục xuất hiện. Hoàng Minh tuy mệt mỏi nhưng lại vô cùng phấn khích. Cuối cùng cũng qua! Nhất định lần này tiến ra, ta phải tìm một cái dược đỉnh mới. Cứ dùng lò luyện này thật quá là mất sức.