Phàm Vũ tức giận thế nhưng cũng không chậm, thân ảnh lại một lần nữa hướng Hoàng Minh lao tới.
- Chơi đùa với ngươi một chút như vậy cũng đủ rồi!
Hoàng Minh cười cười, Quỷ kiếm xuất hiện trong tay, hắc ám khí tức cũng lan ra bốn phía.
Keng!
Quỷ kiếm cùng Hoành đao va chạm, lập tức vang lên một tiếng lanh lảnh. Hai cỗ khí tức va chạm cũng lập tức đẩy cả hai lui lại. Phàm Vũ chỉ lui lại ba bước, mà Hoàng Minh lại lùi đến bốn bước. Không thể phủ nhận, Chủ tinh linh khiến thực lực của Phàm Vũ tăng mạnh không chút nào là giả. Thế nhưng điều này lại khiến Phàm Vũ một mặt khó tin. Hắn là phục dụng Chủ tinh linh a, thực lực lại chỉ có thể mạnh hơn Hoàng Minh một chút. Như vậy hắn có thể cam sao?
- Hắc Ám Linh Vực!
Phàm Vũ hét lớn, một cỗ sức mạnh bàng bạc toả ra bao phủ bốn phía, ngay sau đó lập tức rung chuyển không gian.
- Cái này!
Mạc Vân chủ thần lập tức kêu lên, đây rõ ràng là Trật tự pháp tắc a. Pháp tắc này còn khó lĩnh ngộ hơn cả Không gian cùng thời gian pháp tắc.
- Xem ra Tuyệt Tình công tử cũng không phải là hư danh a!
Không ít người cũng nhận ra Hắc Ám Lĩnh Vực thứ này. Nhất thời tiếng ồn ào không dứt. Quang Minh chủ thần càng là hai mắt híp lại, cũng không nói điều gì.
Lúc bấy giờ, Hoàng Minh chậm rãi quan sát xung quanh hắc ám lĩnh vực này, hắn rõ ràng cảm thấy môt cỗ áp bách khiến thân thể cực khó đi chuyển. Thấy được cảnh này Phàm Vũ ngửa đầu cười lớn mà nói:
- Làm sao? Không cử động được! Đây chính là lúc mà ngươi nên cảm thấy sợ hãi, bởi vì, nơi này chính là lĩnh vực của ta. Nơi này ta là chúa tể, mà ngươi chính là thân dân.. Ngươi lập tức cảm nhận được cái chết!
Hoàng Minh lúc này cũng cảm thấy mệt mỏi, trên trán hắn đã xuất hiện một đạo hắc tuyến. Có nhất thiết phải nói nhiều như vậy không. Chính là lúc này bản thân hắn cũng cảm thấy chơi như vậy cũng đủ rồi.
- Ngươi nói quá nhiều!
Bất chợt mắt trái của hắn nhắm lại, sau một giây mở ra lại xuất hiện cảnh tượng kì dị. Nhất thời một màn này lại được màn ảnh bất ngờ quay rõ ràng, hơn nữa lại càng một lần sờ lâu mâu sừn làm cho vô số người một mặt kinh ngạc sợ hãi. Chỉ thấy con mắt kia một mực màu tím, bốn năm vết ngăn càng quỷ dị tách ra. Trên mỗi khung viết ngăn lại xuất hiện không ít đồ án kì lạ xếp thành quy tắc nào đó kì dị. Đây rõ ràng là Quỷ nhãn của Hoàng Minh. Một lần này chỉ sợ Quỷ Nhãn của hắn đã được toàn thế giới nhận biết, hơn nữa bản thân hắn lại không hề biết điều này.
- Đó là gì? Thần nhãn sao?
- Ta trời ạ, quá quỷ dị rồi, quá đẹp mắt rồi!
- Bất hủ tu la lại có loại mắt này là sao?
Tiếng bàn tán ồn ào vang lên khắp năm mươi toà thành. Không chỉ có Tiên giới, Phi Linh giới cũng là một loại hỗn loạn. Những gì người ta không biết luôn luôn khiến cho hiếu kì tăng vọt cùng lo lắng bất an. Nhất là đối diện Hoàng Minh lúc này đứng mũi chịu sào Phàm Vũ. Thế nhưng Hoàng Minh lúc này cũng không cho hắn cùng toàn thế giới chờ lâu. Chỉ thấy Hoàng Minh giơ tay trái lên thành trảo, tay phải đưa Quỷ Kiếm ra phía sau.
- Thiên Đạo!
Nhất thời một cỗ khí thế bàng bạc từ người hắn bộc phát ra. Hắc ám lĩnh vực của Phàm Vũ nhất thời bị đánh bại lui liên tục không một chút nào kháng cự.
Trên cao nhìn xuống quan sát một đám chủ thần lập tức hơn một nửa đứng bật dậy. Kể cả Phi Linh giới hay tiên giới đều một mặt sợ hãi. Không gian chủ thần Mạc Vân càng là biểu hiện kinh ngạc không thôi.
- Thiên đạo, lại là Trật tự pháp tắc, cái này có khả năng sao?
Lôi chủ thần Hạp Lan không nhịn được mà nói.
- Thật kinh ngạc, hơn nữa Trật tự pháp tắc càng là đại thành đè áp hắc ám lĩnh vực một đầu, rõ ràng là đàn áp từ một phương!
Tiên giới chủ thần đều kinh sợ, Phi linh giới thì càng không cần nói nhiều. Vốn Phàm Vũ xuất hiện trật tự pháp tắc hắc ám lĩnh vực đã để Hắc Ám Chủ Thần đặt vào danh sách cần phải loại trừ rồi, đừng nói Hoàng Minh Thiên đạo Trật tự Pháp tắc càng khủng bố.
- Nhất định phải loại trừ!
Hắc ám chủ thần trong đầu xuất hiện mấy chữ như vậy!
Tại võ đài, Thiên đạo lĩnh vực đè ép Hắc ám lĩnh vực liên tục bại lui, đơn giản là một phương nghiền ép.
- Ngươi dám!
Phàm Vũ sợ hãi liên tục lui về sau, hắn làm sao có thể tưởng tượng được con bài mạnh nhất của hắn, thiên phú bẩm sinh mạnh nhất của hắn lại bị đối phương đè ép như vậy. Hơn nữa đối phương còn mạnh hơn hắn nhiều lắm.
- Ngươi, từ lúc đánh chủ ý lên huynh đệ của ta, ta đã xem ngươi là người chết!
Hoàng Minh ánh mắt lúc này lạnh lùng, không còn một chút thản nhiên nhẹ nhàng khi nãy. Hắn bây giờ chính là một tuyệt thế bảo đao, tuyệt đối giết người không chớp mắt một người.
- Trăn Trối!
Lập tức một tiếng nói như đến từ tu la địa ngục, Phàm Vũ rõ ràng cảm nhận được bản thân bị kìm hãm không thể cử động. Nguyên tố pháp tắc bị đè ép, không gian bị đông cứng lại không thể cử động. Hơn nữa kẻ địch trước mắt hắn lại một lần nữa biến mất. Một cỗ sợ hãi tràn ngập trong đầu hắn, hắn cảm nhận được mùi vị của tử vong.