Rốt cuộc khi tiến tới màn sáng giao nhau giữa tầng bảy và tầng tám, rốt cuộc Hoàng Minh cũng nhìn thấy Thông Thiên Lộ.
Trước khi tiến tới Thập Tự Tháp, Hoàng Minh đã nghe qua Du Ca kể về Thông Thiên Lộ tại tầng thứ tám này. Thông Thiên Lộ này nằm ở tầng thứ tám, người có thể tiến tới tầng thứ tám này ai không phải là nhân trung chi long. Mười năm năm trước cũng chỉ có hai mươi người tiến tới được tầng thứ tám, trong đó cũng có Du Ca. Thế nhưng theo Du Ca kể lại, Thông Thiên Lộ tại tầng thứ tám này chính là bước ngăn trở mạnh mẽ nhất. Không chỉ đám ngừoi bọn hắn, ngay cả rất rất nhiều thế hệ trước đều dừng lại ở tầng thứ tám này.
Hoàng Minh bước chân vừa chạm ở dưới mặt đất, hắn đã lập tức cảm nhận được không gian trên không bị chèn ép đáng sợ. Hắn kinh ngạc không thôi, bởi vì so với không gian bị chèn ép ở cấm vực Phá Băng không khác là mấy. Hiển nhiên là không thể phi hành, hơn nữa, lực lượng chèn ép này so với cấm vực phá băng phải gấp mười lần có hơn.
- Lại không thể phi hành!
Hoàng Minh nỉ non nói, ánh mắt hắn hướng về phía không xa một mặt hiếu kì nhìn tới.
- Đó là Thông Thiên Lộ sao?
Hoàng Minh chậm rãi đi bộ tới phía trước, một mặt đánh giá Thông Thiên Lộ ở phía không xa. Trước mặt Hoàng Minh chính là một dãy bậc thang dài đến ngàn bậc. Những bậc thang này không ngờ phiêu phù trên không trung cách nhau cực kì đều đặn. Có thể nhìn thấy bọn chúng xếp thành một đường vong cung tiến tới trên cao không. Trên cao nhất, Hoàng Minh có thế nhìn thấy mờ mờ một màn sáng. Hiển nhiên đó chính là màn sáng tiến tới tầng thứ chín của Thập Tự Tháp.
- Ngàn bậc thang của Thông Thiên Lộ, có ý tứ a!
Hoàng Minh cước bộ tăng nhanh, chẳng mấy chốc hắn đã tiếp cận đến một mảnh sân bằng đá cực kì cổ xưa. Mảnh sân bằng đá này không biết có từ bao lâu, không ít viên đá đã mất đi, lại có viên lồi lên trên mặt đất. Bậc thang chính là từ mảnh sân bằng đá này bắt đầu. Hoàng Minh đứng ở trước những bậc thang này, ánh mắt hắn hướng lên phía trên cao, vẻ mặt tràn đầy chiến ý mạnh mẽ.
Bậc thang này có màu đen bóng giống như một khối kim loại lớn, kích cỡ không khác lắm so với một mặt bàn uống trà bốn người ngồi. Hoàng Minh thầm nghĩ hắn nếu có thể nằm cũng phải hai người như hắn mới có thể nằm kín bậc thang đá này.
- Hít!
Hoàng Minh hít một hơi thật sâu rồi thở ra, ánh mắt tràn ngập kiên định. Tiên nhân thuật lập tức hiển hiện. Tiến vào Thập tự tháp này, tiên nhân thuật quả thực giúp hắn từ đầu tới cuối, thế nên đến lúc này Hoàng Minh tin tưởng đầu tiên là lực lượng tiên nhân thuật. Hai vành mắt của hắn lập tức trở thanh màu đỏ, khó thế trên người Hoàng Minh lập tức trở nên mạnh mẽ. Hắn giơ chân phải chậm rãi đặt lên bậc thang đầu tiên.
Ong!
Bậc thang đầu tiên lập tức rung động mãnh liệt, một cỗ chấn động cực kì quỷ dị tiến vào người Hoàng Minh. Cỗ chấn động này giống như một lưỡi đao màu đen quỷ dị tiến vào linh hồn thức hải của hắn muốn chém xuống một đao. Thế nhưng công kích dũng mãnh này của nó lập tức bị lực lượng tiên nhân thuật tạo thành màn chắn chống đỡ trước linh hồn của Hoàng Minh.
Một đao mang theo khí thế mạnh mẽ kia lập tức chém tới làm màn chắn rung động một cái, ngay sau đó lưỡi đao màu đen kia biến mất.
Hoàng Minh kinh hãi không thôi. Không nghĩ tới chỉ bước đầu tiên của hắn đã thấy được một lưỡi đao công kích đáng sợ như vậy. Quả thực là công kích linh hồn mới là kinh khủng nhất. Vô thanh vô tức tiến đánh làm đối phương trở tay không kịp. Nếu không phải có tiên nhân thuật. Linh hồn thức hải của Hoàng Minh trong nháy mắt liền bị chém nát rồi.
- Nguy hiểm quá!
Hoàng Minh thở hắt ra một hơi, chân còn lại cũng bước lên bậc thang thứ nhất này, yên ổn đứng vững. Sau một hồi lấy lại tinh thần, rốt cuộc Hoàng Minh cũng rõ ràng, khảo nghiệm của Thông Thiên Lộ này là gì rồi. Có một ngàn bước, vậy đây chính là một ngàn lần công kích linh hồn a. Mà chắc chắn càng về sau công kích nhất định càng mạnh mẽ. Công kích như thế này liệu có mấy ai có thể vượt qua đây. Chẳng trách vô số năm qua không có ai thành công đi tới tầng thứ chín. Nếu Hoàng Minh không có Tiên Nhân thuật, chỉ sợ muốn tiến tới tầng tám này đã khó. Chịu đựng linh hồn công kích vừa rồi cũng không thể đón đỡ được.