Tư Nhị khuôn mặt hơi tái, khó khăn nói ra mấy câu. Thặng Sơn vỗ vai Tư Nhị hai cái, ngay sau đó chậm rãi tiến lên.
- Phan Da, không nghĩ thực lực của ngươi tiến bộ nhanh như vậy, thế nhưng ngươi vẫn không phải là đối thủ của ta. Du Ca, ngươi có thể tới!
Ánh mắt của Thặng Sơn rơi trên ngừoi Phan Da, sau đó lại hướng về Du Ca đầy vẻ thâm trầm. Lúc này hắn đã bình tĩnh lại. Thực lực của hắn tại nơi này hắn biết rõ, cũng chỉ có Du Ca mới có thể cùng hắn đánh một trận mà thôi.
- Ngươi dám coi thường ta!
Phan Da hừ lạnh, hai con ngươi đen láy đầy vẻ tức giận. Ngay lập tức hắn phi thân lao tới, thân hình mặc dù mập tròn nhưng không hề ảnh hưởng đến tốc độ của hắn một chút nào. Tốc độ của Phan Da rất nhanh, chỉ thấy một đạo tàn ảnh lướt qua, nắm đấm của Phan Da đã đến trước mặt của Thặng Sơn.
- Phi Long Tại Thiên!
Tiếng hét lớn của Phan Da vang lên, quyền đầu của hắn tràn ngập một màu quang mang kim săc. Quang mang kin sắc này ngưng thực thành một hư ảnh Thanh Long khổng lồ gào thét mà lao tới. Tiếng long ngâm vang vọng không trung.
Thặng Sơn trước đòn công kích của Phan Da không có một chút kinh biến nào. Ánh mắt hắn vẫn tràn ngập sự tự tin.
- Thực lực của ngươi vẫn không đủ!
Thặng Sơn lạnh lùng nói một tiếng, tay phải nắm lại thành quyền. Một màu xanh đậm xuất hiện trong bàn tay hắn. Năng lượng thiên địa dao động kịch liệt. Có thể dùng mắt thường nhìn thấy không ít năng lượng thiên địa bị Thặng Sơn thu lấy nhập vào nắm đấm của hắn. Một quyền của Thặng Sơn đi sau nhưng tới trước, tiếng quát của Thặng Sơn cũng vang lên:
- Lang Ảnh Tý!
Gào!!
Một tiếng sói tru vang lên, đầu hư ảnh hình sói khổng lồ lập tức xuất hiện mang theo tư thế một đi không trở lại mạnh mẽ cùng Thanh Long đánh tới.
Ầm ầm ầm!
Tiếng nổ mạnh chấn nát không gian. Quyền đầu hai người đối vào nhau, bốn xung quanh bán kính năm chục mét nổ vang. Đất đá cây cối liên tục bị chấn tan vỡ, nhất thời khiến không ít người kinh hãi. Phan Da một quyền đấu với Thặng Sơn không ngừng lùi lại hơn mười bước mới trên không trung mới đứng vững. Khoé miệng chảy ra vệt máu tươi, khuôn mặt hắn đã tái nhợt. Bên kia Thặng Sơn chỉ hơi hừ một tiếng, lui lại nửa bước. Hai bên giao thủ, cao thấp đã rõ. Phan Da không phải đối thủ của Thặng Sơn.
- Một quyền thật mạnh, lại dung hợp ba nguyên tố năng lượng Mộc Thổ Kim thuộc tính. Phan Da chỉ có hai Nguyên tố thuộc tính Mộc cùng Kim chính là không phải đối thủ của tên lang nhân kia!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi ngưng trọng cảm thán. Đều là Thượng Vị thần đại viên mãn, nhưng Thư Đồ Sư Lĩnh Chi hắn chỉ có Phong thuộc tính đạt đến đại viên mãn mà thôi. Đối đầu với tên lang nhân kia quả thực là trứng so với đá.
- Không sao chứ?
Du Ca tiến lên đưa cho Phan Da một gốc cây dược thảo màu xanh lá để hắn ăn vào. Thấy Phan Da lắc đầu tỏ vẻ không sao liền an tâm. Ánh mắt Du Ca hướng về Thặng Sơn nghiêm nghị mà nói:
- Mấy năm không gặp, không nghĩ ngươi đã lĩnh ngộ viên mãn kin thuộc tính, thực lực tăng trưởng rất nhanh!
- Hừ, ngươi hôm nay nhất định bại dưới tay ta, lần này Thập Tự Tháp mở ra, ta nhất định đạp ngươi dưới chân như ngày hôm nay!
Thặng Sơn cười lạnh, ánh mắt nhìn Du Ca đầy chiến ý.
- Hừ, bại tướng dưới tay, cho dù ngươi có mạnh hơn nữa vẫn là bại tướng dưới tay của ta mà thôi!
Du Ca cũng không yếu thế, gậy trúc trên tay đã quay một vòng, tinh quang trong mắt loé ra.
- Hừ, hôm nay ta nhất định đánh bại ngươi, rửa đi sỉ nhục lần trước!
Thặng Sơn lớn tiếng mà nói, trên tay đã có một thanh trường đao màu vàng. Trên thân đao lấp loé tinh quang rạng rỡ.
- Nói nhiều, bại tướng đến đây!
Du Ca lăng không bay tới trước, gậy trúc trên tay phát ra ánh sáng màu xanh lục cực kì chói mắt. Lúc này nó toàn thân phát ra ánh sáng xanh lục, khó có thể nhận ra đây là một cây gậy trúc nữa, chỉ có thể nhận định nó là một thanh trường côn mà thôi.
- Tốt, ta tới!
Thặng Sơn quát lớn, trường đao trên tay vung lên thật nhanh, thân ảnh hắn biến mất tại chỗ, chỉ trong chớp mắt đã tiếp cận Du Ca, trường đao bổ xuống cực kì hung hãn. Tiếng xé gió mang theo kình phong cực mạnh làm người ta sợ hãi. Du Ca cũng không có yếu thế, trường côn vắt chéo, thân người mập mạp nhưng cực kì linh động né qua một bên. Trường côn va chạm cùng trường đao vang lên tiếng keng thanh thuý. Hai người liên tục đối chiến mấy chục chiêu, năng lượng không gian liên tục chấn động.
- Thực lực cả hai thật mạnh!
Lập Phi chấn động cảm thán không thôi. Đối với nàng hai người kia quả thực là rất mạnh.
- Không gian nơi này cũng thật cô đọng mạnh mẽ, nếu là ở bên ngoài tiên giới chúng ta sớm đã xé rách không ít không gian loạn lưu rồi!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cũng lên tiếng cảm thán, ánh mắt hướng về trận chiến không xa đầy vẻ ngưng trọng.