Hoàng Minh được dẫn vào phòng của Hàng Vô Ưu. Phòng của Hàng Vô Ưu không rộng, thậm chí có thể nói là bình thường.
- Ngồi đi!
Hàng Vô Ưu nói.
Hoàng Minh chậm rãi ngồi xuống ghế. Hàng Vô Ưu đi một vòng qua bàn rồi cũng ngồi xuống bên cạnh.
- Tông chủ, người là có chuyện gì quan trọng muốn nói với ta sao?
Hoàng Minh cất tiếng hỏi. Ngay lập tức Hàng Vô Ưu hừ một tiếng nói:
- Ngươi hiện tại là đệ tử của ta, nào có đệ tử nào nói chuyện với sư phụ như vậy?
Hoàng Minh cười khổ, đúng vậy a. Hắn là quen thuộc tự do, hiện tại lòi ra một tên sư phụ. Cũng là nên nhập gia tùy tục rồi.
- Ào, Sư phụ à, phải chăng có pháp bảo hay võ kĩ nào muốn truyền cho ta đúng không?
Hoàng Minh lên tiếng, giọng có chút lươn lẹo. Hàng Vô Ưu không biểu hiện gì, chậm rãi nói.
- Ngươi ở tầng mười Tháp trận đã luyện được đan dược?
Hoàng Minh nghe hắn hỏi thì ồ lên một tiếng. Không nghĩ là Hàng Vô Ưu biết được. Chẳng lẽ hắn cũng đã đến qua. Hoàng Minh cũng không giấu giếm, gật đầu thừa nhận.
- Ngươi có cầm tại đây hay không?
Hàng Vô Ưu có chút kích động. Hoàng Minh hơi nghi hoặc, thế nhưng cũng lấy ra. Một lọ đan dược xuất hiện trước mắt Hàng Voi Ưu. Hàng Vô Ưu ngay lập tức cầm lấy, hai ray hắn run run mở lắp bình. Hoàng Minh hiếu kì. Sao lão sư phụ này của hắn lại thất thố như vậy. Hoàng Minh đâu biết, Hàng Vô Ưu đã chờ đan dược này hơn hai mươi năm nay rồi.
Hàng Vô Ưu đổ lọ đan dược, trong lòng bàn tay hắn xuất hiện năm viên đan dược màu trắng sáng, trong như pha lê. Mùi thơm thoang thoảng bay khắp căn phòng.
Chính là nó rồi, Hàng Vô Ưu hai mắt chảy xuống hai giọt lệ. Ngay lập tức phi thân biến mất. Hoàng Minh trừng mắt không thể ngờ. Hàng Voi Ưu vậy mà đem cả lọ đan dược của hắn chạy mất rồi. Hàng Vô Ưu biến mất chỉ để lại một câu nói:
- Ngươi về trước, ta sẽ gọi ngươi sau.
Hoàng Minh hậm hực, ngồi còn chưa ấm chỗ đã phải đi về. Hắn dòm ngó xung quanh một hồi, thấy trên bàn Hàng Vô Ưu có một đồng tiền xu kì quái. Hắn thuận tay cầm lấy, sau đó tìm đường quay về.
Phí Sa Thành.
Phí Sa Thành nằm ở phía bắc Trung vị diện, thuộc quyền bảo hộ của Liên Minh chi đoàn. Xung quanh Phí Sa Thành là một dải liên miên bất tuyệt đồi núi. Phí Sa thành lại nằm bên trong như một cáu lòng chảo. Nhân số bên trong thành lên tới bốn trăm ngàn. Bắt đầu từ tháng trước, tu sĩ tràn về Phí Sa Thành càng ngày càng đông. Ai ai cũng tranh thủ tiến đến sớm nhất. Không khí vô cùng báo nhiệt, bọn hắn đều không muốn bỏ lỡ đại sự kiện của Trung Vị diện một tháng sau. Các tửu lâu khách sạn rất nhanh đã toàn bộ kín phòng. Thậm chí bên ngoài đã có không ít người hạ trại bên ngoài thành mà chờ đợi. Không chỉ tửu lâu khách sạn, mà các quán ăn nhỏ cũng chật kín người. Ngọa hổ tàng long có lẽ là dùng để miêu tả Phí Sa Thành là chính xác.
- Thật là trông ngóng, các ngươi nói xem, lần này bí cảnh mở ra, Tông môn nào sẽ là đứng thứ nhất số lượng tiến vào?
Một tráng hán lực lưỡng cất tiếng nói ồm ồm. Đây là một quán ăn không lớn, thế lên giọng nói của hắn vang lên rất hấp dẫn những người xung quanh. Cùng bàn với tráng hán lực lưỡng này có ba người khác. Khí tức cũng vô cùng mạnh mẽ, hiển nhiên đều là cao thủ. Một người áo đen ngồi đối diện với tráng hán kia lên tiếng:
- Lão Biên nhà ngươi rõ ràng là nói thừa, tất nhiên là Liên Minh chi đoàn rồi, lớp thanh niên cường giả, ta thấy chỉ có Liên Minh Chi Đoàn là mạnh nhất.
Tráng hán lực lưỡng kia tên là Biên Bạch, cũng được người ta gọi là lão Biên. Lúc này khuôn mặt dữ tợn của hắn lại hơi bĩu môi, cất giọng:
- Bát Thục, ngươi nói xem Liên Minh chi đoàn hiện tai có bao nhiêu thiên tài đáng nhắc tới?
Bát Thục là tên của người áo đen kia. Chỉ thấy lúc này hắn uống cạn một bát rượu, khà một tiếng nói:
- Để ta nói cho ngươi nghe, Liên Minh chi đoàn hiện nay thanh niên cường giả top mười đều là Kim thần trung kì, thậm chí có ba kẻ đã đạt đến kim thần hậu kì rồi. Đáng sợ nhất là tiểu bá vương nổi tiếng nhất ba tháng nay của Liên Minh chi đoàn. Chỉ ba tháng hắn đã đột phá một đại cảnh giới. Từ ngân huyền trung kì đến kim thần trung kì. Hơn nữa, quan trọng nhất chính là, hắn là một luyện đan sư cấp sáu. Đan võ song tu, các ngươi nói xem yêu nghiệt bậc này ai có thể đỡ nổi.
Bát Thục lời nói không hề nhỏ tiếng, lời của hắn toàn bộ quán ăn nhỏ này đều nghe được. Vô số người hít một ngụm khí lạnh.
- Hừ, chỉ có vậy thôi sao? Ngươi có biết Thái Ất Kim tông cùng Ba Quang Tông xuất hiện thiên tài kiếm tu cùng đao tu không?