- Đại ca, là ảo cảnh phải không?
Nhị tổ kinh hãi mà hô lên. Đại tổ cũng không có rõ ràng, mặc dù biết là ảo giác, thế nhưng tại sao lại có thể khiến một hóa thần cao thủ không hề có lực hoàn thủ chứ. Bỗng nhiên trong không gian đen tối đó, hàng trăm thân ảnh của tên thanh niên kia xuất hiện bao vây xung quanh hai vị hóa thần lão tổ.
- Tiểu tử, rốt cuộc ngươi đã làm gì?
Nhị tổ không thể nhịn được mà gầm lên, toàn thân cố gắng vận khí, thế nhưng một chút linh khí cũng không có. Vẻ khiếp sợ hoàn toàn hiện lên trên khuôn mặt của hai vị lão tổ Phúc Đặc gia tộc.
Hơn trăm thân ảnh vẫn mang theo vẻ mặt lạnh lùng như không hề có chút tình cảm nào. Bất giác nhị tổ cảm nhận một sự đau đớn khủng khiếp, một thanh kiếm từ lúc nào đã đam xuyên qua người lão, hai mắt lão như muốn lồi ra ngoài, máu tươi phun ra như suối. Bên cạnh nhị tổ, đại tổ cũng đang trải qua tình cảnh như vậy. Đâm vào, rút ra, hơn trăm thanh kiếm liên tục đâm tới, liên tục rút ra, hai lão tổ của Phúc Đặc gia tộc lần đầu tiên trong hai trăm năm qua cảm nhận được sự đáng sợ của sự đầy đọa tra tấn, muốn sống không được, muốn chết cũng không xong. Đáng sợ là một màn này kéo dài liên miên mấy ngày liền, cả hai người đều biết đây là ảo cảnh, thế nhưng cảm giác chân thật thì không thể nghi ngờ.
Ở bên ngoài Phúc Đặc Lỗ không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Chỉ thấy hai vị lão tổ tông bất giác đứng yên như tượng, không hề có ý định tiến tới giết tiểu tử kia. Hắn cùng đám ngươi kia mang theo nghi hoặc mà quan sát hai vị lão tổ tông của Phúc Đặc gia tộc này.
- Đại tổ, nhị tổ, hai người làm sao vậy?
Phúc Đặc Lỗ lên tiếng dò hỏi. Thế nhưng trả lời hắn lại là sự im lặng. Ở phía đối diện, Cáp Sâm ngũ huynh đệ đều nhếch mép cười tà. Bọn hắn rõ ràng nhất chuyện gì đang xảy ra. Từ ngày Hoàng Minh rời đi, vị Thiên tài Tác Hi này trở nên điên cuồng, nhờ vào đan dược của Hoàng Minh liên tục đột phá. Ngay sau đó mấy ngày trước, Tác Hi còn độ kiếp thành công, trở thành một Hóa thần cường giả hàng thật giá thật. Hiện tại chỉ sợ chỉ có thiếu gia mới có thể hạ vị thiên tài Tác Hi này, những thanh niên cao thủ khác chỉ sợ không bao giờ có hi vọng.
Chính là lúc này, hai vị lão tổ của Phúc Đặc gia tộc bất ngờ từ trên không rơi tự do xuống mặt đất làm toàn trường sợ hãi. Chỉ thấy bịch bịch hai tiếng, hai cao thủ Hóa Thần vậy mà nằm bẹp trên mặt đất sống chết không rõ. Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Phúc Đặc Lỗ khóe mặt giật giật, vô cùng sợ hãi mà hô lên:
- Hai vị tổ tông!
Phúc Đặc Lỗ lao xuống, cố nâng hai vị lão tổ tông dậy. Đại tổ cùng nhị tổ rõ ràng vẫn mở mắt, ý thức vẫn còn thế nhưng mặt mũi đã trắng bệch đầy sự khiếp hãi. Miệng cứ mấp máy không rõ muốn nói câu gì.
- Chó gà không tha!
Tác Hi hờ hững mở miệng mà nói, sau đó đeo lại chiếc mặt nạ của hắn. Câu nói của hắn vang lên chính là hồi chuông báo hiệu sự diệt vong của một gia tộc hạng nhất.
- Rõ!
Hơn năm mươi thân ảnh phía sau cũng đồng thanh hô, ngay sau đó lập tức phóng lên, tiếng chém giết, tiếng kêu vũ khí va chạm, tiếng than khoac bi thương. Một đêm cuối cùng của năm cũ, một gia tộc hạng nhất cứ vậy mà biến mất khỏi phiến thiên địa này..
Sáng sớm ngày hôm sau, chính là ngày đầu tiên của một năm mới. Vĩnh tiên đại lục bất ngờ nhận được một tin tức chấn động. Tín Mĩ gia tộc, Phúc Đặc gia tộc trong một đêm hoàn toàn bị diệt tận gốc. Một thế lực kì bí xuất hiện khiến cho người người tò mò suy đoán. Theo tin tức đáng tin cậy, thế lực này có vô số nguyên anh tu sĩ, thậm chí là Hóa Thần tu sĩ. Lúc Phúc Đặc gia tộc bị tiêu diệt, có một số tu sĩ từ xa quan sát, chỉ thấy có đến hơn năm mươi thân ảnh phi hành trên bầu trời Phúc Đặc gia tộc. Bọn họ chỉ dám đứng nhìn từ xa, không dám tiến lại gần quan sát.
Không biết Phúc Đặc gia tộc trêu chọc phải một đại thế lực nào, thế nhưng đây tuyệt đối là một thế lực đáng sợ cùng lãnh huyết. Toàn bộ Phúc Đặc gia tộc, đến một con gia cầm cũng không còn, hoàn toàn là chó gà đều giết. Rất nhiều gia tộc lúc này đã sợ hãi, nghiêm khắc không cho đám thanh niên ra ngoài làm loạn. Một ngày đầu tiên của năm mới không ngờ vì chuyện này mà vô số gia tộc ban lệnh cấm túc thành viên.