Vegeta hừ lạnh, khuôn mặt lạnh lùng cao ngạo đầy vẻ khinh thường.
- Anh có thôi ngay cái bộ mặt thối này đi không?
Một bàn tay nhỏ bất ngờ kéo lấy cái tai của Vegeta mà kéo. Vị cuồng chiến nam tử này vậy mà không hề có ý định phản kháng, khuôn mặt có chút đỏ lên vì ngượng với mọi người.
- Em làm cái gì thế, mau mau buông tay!
Vegeta gào lên đầy vẻ bất đắc dĩ. Xung quanh mọi người đều cố nén cười, thế nhưng cố gắng nhịn lại khiến ai lấy đều đỏ hết cả mặt.
- Đúng là chỉ có Bươm mới trị được cậu thôi!
Từ bên trong nhà đi ra một thiếu phụ xinh đẹp. Khuôn mặt đầy sự vui vẻ cười mà nói.
- Mẹ!
Songohan cười cười lên tiếng chào.
- Ừ, hai đứa đi du lịch về sớm qua ha!
Chi Chi cười mỉm đầy vẻ hiền từ, sau đó nhìn mọi người mà nói.
- Mọi người không cần lo lắng, hôm nay Goku anh ấy trở về rồi. Viên ngọc thứ bảy chính là đang trong tay của ta. Nếu tên kia đang thu thập ngọc rồng như chúng ta dự đoán. Ắt hẳn hắn sẽ phải tìm đến đây.
Nghe Chi Chi nói xong, toàn bộ người tròn phòng đều gật đầu đồng ý.
- Mẹ ơi, có người lạ kìa!
Bỗng nhiên một tiếng gọi từ bên ngoài vang lên, âm thanh chính là của Songoten.
Câu nói này làm trước cửa nhà toàn bộ người đều kinh ngạc, nhanh chóng đi ra bên ngoài. Khi ra tới bên ngoài liền phát hiện ra một hắc bào nhân đang yên tĩnh phi hành ở trên không. Cả người hắc bào nhân này toát ra khí tức kì quái, lại có thêm chút tà dị làm người khác phải rét run.
- Chính là hắn đó!
Songohan lập tức lên tiếng cảnh báo. Thật ra cũng không cần hắn cảnh báo nữa, tại đây mọi người cũng đều đoán được người đến là ai. Khi nãy cuộc bàn luận cũng vừa mới xong, người thì cũng đã đến.
Hoàng Minh sau khi dùng máy dò ngọc rồng Q32 tra tìm mấy ngày, rốt cục cũng đã tìm được nơi hạ lạc của viên ngọc thứ bảy. Đứng trước căn nhà lớn này, trong đầu hắn đã có chút nghi hoặc rồi, nhất là khi nhìn thấy ba đứa bé đang chơi đùa ở trước nhà, Hoàng Minh cũng đã đoán được một phần. Một lát sau đoàn người xuất hiện, chứng minh cho suy đoán của Hoàng Minh là chính xác.
- Thật không ngờ!
Hoàng Minh thốt ra câu cảm thán. Vốn định xong chuyện này thì tới gặp gia đình của thần tượng mình một phen. Không nghĩ lại tìm đến tận cửa rồi, nhất là đối phương đang giữ ngọc rồng. Hoàng Minh cũng không rõ phải giải quyết thế nào, nói ra sự thật liệu bọn hắn có đồng ý cho hắn mượn ngọc rồng không?
- Chào mọi người!
Chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không có đi. Hoàng Minh rất rõ ràng tính cách của đám người này. Hắn khi xưa đọc mấy trăm quyển truyện đâu. Mặc dù trong truyện là hư cấu, thế nhưng hiện tại, tất cả bọn họ đều là người sống toàn bộ. Hoàng Minh xác định nếu có thể nhờ vả, thì nên hạ xuống một chút.
Thấy Hoàng Minh trút bỏ hắc bào, lộ ra một bộ thanh lam y phục kì lạ. Mọi người đều có nhận định đầu tiên, Hoàng Minh không phải người của địa cầu. Thế nhưng đối phương vẫn là nhã nhặn chào hỏi, bọn họ cũng phải tỏ ra thân thiện một chút mới đúng.
- Ồ, chàng trai trẻ, cậu là ai, từ đâu đến vậy?
Chi Chi nhẹ nhàng cất tiếng hỏi. Nếu không có Goku ở đây, Chi Chi chính là người có quyền lên tiếng nói chuyện nhất. Đương nhiên Vegeta cũng là có quyền đại diện nói chuyên, thế nhưng ai dám để hắn ra mặt chứ. Chỉ sợ hai ba câu đã cùng đồi phương quyết sinh tử rồi.
- Chào mọi người, tôi là Hoàng Minh, đến từ một tinh cầu khác. Lần này xuất hiện tại địa cầu cũng là muốn tìm ngọc rồng, xin một điều ước để cứu sống bạn gái mình!
Hoàng Minh không hề giấu giếm ý định của mình, nhân phẩm của đám người này, hắn đều có thể tin tưởng được. Đối phương không biết gì về hắn, thế nhưng hắn lại biết rõ toàn bộ người ở đây.
- Là tới cứu người sao?
Bulma lên tiếng, cả đám người đều gật đầu, đối với Hoàng Minh có chút hảo cảm. Một người từ tinh cầu khác có thể đi mấy trăm vạn năm ánh sáng để tới đây nhằm cứu sống bạn gái, đó là tình cảm bậc nào chứ. Với đám người Vegeta, Bulma, Chi Chi hay Krillin thì đều không lạ gì với người đến từ tinh cầu khác. Ngay đến cả gohan cũng từng đánh nhau qua với không biết bao nhiêu kẻ địch mạch đến từ các tinh cầu khác nhau rồi. Hơn hết là lúc này bọn họ còn đang sắp phải đối đầu với một quân đoàn người ngoài hành tinh đây.
- Đúng là chúng ta đang giữ viên ngọc rồng số bảy. Cho cậu mượn cũng có thể, thế nhưng cậu có biết sau khi sử dụng thì toàn bộ bảy viên ngọc rồng sẽ phân tán đi mọi nơi khác nhau không?
- Cái này thì biết!
Hoàng Minh gật đầu, quả thật là sau khi lời ước hoàn thành. Bảy viên ngọc rồng này sẽ phân tán bảy hướng khác nhau mà bay đi.
- Thế nên chúng tôi muốn cậu đáp ứng một điều kiện, nếu cậu có thể làm được, chúng tôi sẽ cho cậu mượn viên ngọc rồng kia. Còn nếu không đồng ý, rất tiếc chúng tôi cũng không có cách nào giúp đỡ!
Hoàng Minh ánh mắt có chút kinh ngạc. Đây mà là Chi Chi hiền lành, không chút tâm cơ nào như trong phim truyện sao? Quả thật là khó có thể tin mà.