Thất Ban tới đây đã hai ngày, đã ghé qua Thiên Thai lâu, hắn thích nhất căn phòng cùng người đẹp của phòng này. Hiện tại đến nơi không ngờ người đẹp đang tiếp hai kẻ khác, mà lại còn tiếp qua đêm. Hắn làm sao mà chịu được. Từ ngày được tái tạo lại cánh tay, thực lực tăng mạnh, hắn càng trở lên kiêu ngạo. Nhất là thời gian qua bị phụ thân hắn cấm túc, ham muốn không có chỗ phát tiết. Vừa mới có dịp tiến đến tranh đoạt bí cảnh, ngay lập tức hắn tiến tới Thiên Thai Lâu danh tiếng ngút trời. Quả thực không làm cho hắn thất vọng.Với thân phận thiếu chủ của Phi Sát tông, hắn càng ngang nhiên bá đạo nơi này. Hiện tại Cửu Long cùng Vũ Vấn Sơn không nể mặt hắn, hắn càng muốn gây sự.
- Hai tên phế vật khốn kiếp các ngươi chán sống, hiện tại lăn đi cho bổn thiếu chủ, nếu không chết!
Thất Ban lên tiếng, hai mắt bắn ra hai đạo hàn quang. Khí thế dâng lên, không ngờ là huyền thần cảnh giới. Cửu Long cùng Vũ Vấn Sơn tuy căm giận nhưng biết không đấu lại đối phương đã có ý rời đi. Thế nhưng Thất Ban lại không có ý cho bọn hắn rời đi nhẹ nhàng như vậy, đoạn nói:
- Các ngươi quên ta nói gì sao? Là lăn đi? Có hiểu không?
Cả Thiên Thai lâu đều chú ý qua bên này. Cửu Long cùng Vũ Vấn sơn giận giữ. Không ngờ kẻ này lại không nói lí như vậy, kiêu ngạo hống hách.
- Ngươi không cần phải như vậy, là ngươi sai rõ ràng, chúng ta đã nhượng bộ rồi!
Vũ Vấn Sơn hừ lạnh một tiếng. Sĩ khả sát bất khả nhục, hắn cũng là thiên tài của Lưu Vân Tông. Nếu lăn đi ra ngoài, mặt mũi nào dám nhận là đệ tử hạch tâm của Lưu Vân Tông.
- Đúng vậy, nếu muốn thì chúng ta sẽ liều mạnh với ngươi, đừng tưởng huyền thần cảnh đã là vô địch.
Cửu Long cũng lên tiếng nói. Phía sau Thất Ban hai vị đệ tử khác khí thế hừng hực lên, thực lực hiển hiện ra, cả hai đều là kim thằn trung kì cảnh giới. Phi Sát tông đệ tử không ngờ mạnh như vậy!
Không khí giương cung bạt kiếm bỗng chốc bị phá vỡ, một tiếng cười như chuông bạc vang lên. Một thân ảnh xinh đẹp từ trên tầng bốn hạ xuống. Thân hình nhẹ nhàng như cánh bướm phiêu phù. Hai dải lụa vàng từ cánh tay liên tục bắn ra cuốn vào những cột lớn làm trọng lực hạ xuống. Thân hình ma quỷ hiện ra đầy khiêu gợi. Khách nhân đều nuốt nước miếng ừng ực. Mĩ nữ, mĩ nữ thật đẹp. Phải nói là nghiêng nước nghiêng thành. Nhất là cặp đùi dài trắng nõn lấp ló sau ống quần của nàng. Toàn thân lại tràn đầy mị lực của sự thành thục. Thế nhưng dao động linh lực khiến người khác kinh sợ. Huyền thần trung kì cảnh giới. Thật khó có thể tin được. Nữ nhân mĩ mạo tuyệt luân này lại có thực lực huyền thần trung kì. Quá đáng sợ.
- Hi hi, các vị công tử sao lại có thể động thủ trong Thiên Thai lâu của ta chứ, thật là làm người ta buồn lòng mà!
Tiếng nói nũng nịu kèm theo lời trách móc khiến người ta nghe mà nhũn ra. Thế nhưng trong lời nói khiến người ta kinh sợ. Không ngờ nữ tử xinh đẹp này lại là Lâu chủ chăng? Chủ của Thiên Thai lâu lại là một nữ tử. Điều này khó có thể khiến người ta tin tưởng. Thất ban hai mắt tỏa sáng, Lâu chủ của Thiên Thai lâu không ngờ lại là nữ nhân, lại còn vô cùng kiều diễm, đầy vẻ thành thục. Tính háo sắc dâng cao đến cực điểm, hắn nhanh chóng đổi giọng mà nói:
- Thật khó có thể tin, không ngờ ta có thể gặp được một mĩ nữ như Lâu chủ. Quả thật là may mắn nhất của cuộc đời ta. Chỉ cần Lâu chủ ra mặt, ta sẽ tha cho hai kẻ phế vật kia một mạng!
- Ha ha ha, công tử chỉ biết đánh đánh giết giết sao? Nhân gia là nữ nhân yếu ớt chịu không nổi máu me đâu. Các người có thể ra ngoài giải quyết ân oán, tránh động thủ trong Thiên Thai lâu a!
Câu nói của nàng đầy ẩn í, chẳng ai tin là nữ nhân này sợ máu. Huyền thần cao thủ mà lại nói sợ máu, có quỷ tin. Thế nhưng không ai phản bác cả. Hiện tại nàng chính là tiêu điểm của toàn trường, mỗi lời nói ra đều khiến người ta nghe lọt lỗ tai.
- Ha ha ha, quả thực là không ngờ, ta có thể biết quý danh của Lâu chủ chăng?
Thất Ban rất chuyên nghiệp lên tiếng hỏi. Đây cũng chính là câu hỏi của toàn bộ nam nhân ở đây. Ai cũng muốn biết quý danh của mĩ nữ lâu chủ này.
Nàng chậm rãi đi tới bên một bàn nhỏ cạnh rào chắn tầng hai, thân hình mảnh mai ngồi xuống ghế. Mọi hành động đều tự nhiên vô cùng. Nàng tự rót cho mình một li trà nhỏ, toàn bộ chú mục toàn trường đều theo từng hành động của nàng. Không hổ là mĩ nữ, lực chú ý thật đáng sợ, nhất là mĩ nữ có quyền lực lại càng khiến người ta hấp dẫn. Mỗi cái chớp mắt hay nhăn mày đều câu hồn đoạt phách.
- Tên của ta sao?
Vị Lâu chủ này mỉm cười, đoạn nói:
- Ta là Bích Dao!