A Trang lo liệu mọi thứ, chính là dạy đám nữ nhân kia trang điểm cùng nhảy múa. Nhan lâu mặc dù là thanh lâu, nhưng lại không giống thanh lâu, bởi vì bọn họ chỉ phụ trách ca múa chứ không nhận tiếp khách. Thế nên càng ngày càng không có khách qua lại. Những nữ nhân này đều là do Yến Trang nhận về từ các nơi khác nhau, các nàng đều là được Yến Trang đối xử như con cái, thế nên một lòng đều rất chân thành cùng tình cảm. Không nói đâu xa, khi mà được A Trang dạy cho cách trang điểm cùng ca múa, quả thực toàn bộ nữ nhân ở đây đều lột xác từ vịt xấu xí hoá thiên nga.
Khoảng thời gian này, Nạp Lan Lương đã tìn hiểu cho Hoàng Minh. Chính là lần khảo hạch Ám Vũ gần nhất là hơn một năm nữa, Hoàng Minh cắn răng gật đầu, đành phải chờ đợi. Nhan Lâu cũng chưa có đi vào hoạt động trở lại, Hoàng Minh chính là đang chờ đợi gió đông. Hắn cần một chút gió đông!
Mười tháng tiếp tục qua đi. Tại Bố Lân Thành trong một tiểu viện tại trang viên. Một chiếc bàn nhỏ đang được vây quanh bởi ba người. Một thanh niên cao ráo, hai mắt sáng ngời, trên người khoác y phục màu vàng nhẹ nhàng lên tiếng:
- Lão đại, bên kia Thập Mã cùng Vũ Nghi đã hoàn thành nhiệm vụ, hiện tại đang trở về!
Thanh niên được gọi là lão đại này mặc một bộ trường sam màu xanh lam, cổ áo đều là thiết kế cao lên một cách kì lạ. Mái tóc đen ngắn đến gáy, khuôn mặt lạnh lùng nhưng voi cùng điển trai. Lúc này hắn lạnh nhạt đặt li trà xuống, chắp hai tay đan lại nhẹ nhàng hỏi:
- Tổn thương thế nào?
Thanh niên cao ráo kia gật đầu đáp:
- Thập Mã nguyên khí cũng là hai tổn sáu thành, Vũ Nghi cũng là gần bỏ mạng. Quả thực Lí Thái Quá mạnh. Cũng là bọn hắn ám sát thành công, nếu không là chỉ sợ bỏ mạng tại đó.
Ngồi một bên là thanh niên to lớn vai u thịt bắp khẽ hừ một tiếng, cất giọng ồm ồm nói:
- Chỉ là một tên trung vị thần thổ thuộc tính có một chút lực phòng ngự mà thôi. Nếu lãi đại mà cho ta đi, hai nắm đấm của ta mà đánh tới, bảo đảm đấm hắn không trượt phát nào! Đấm hắn đến phụ mẫu cũng không nhận ra nữa mới thôi!
Hắn vừa nói xong liền bị một ánh mắt liếc qua, lập tức gai ốc nổi lên, lại không dám ho he câu nào nữa. Thanh niên cao gầy chợt mỉn cười, quả đúng là tên vũ phu này chỉ có lão đại là trị được hắn.
- Bọn hắn bao giờ quay trở lại, đã tới đâu rồi?
Thanh niên được gọi là lão đại kia lại nhẹ nhàng hỏi thăm. Mặc dù từ ngữ nhẹ nhàng lạnh nhạt nhưng người khác đều cảm thấy sự quan tâm trong đó. Lão đại vẫn chính là như vậy, ngoài lạnh trong nóng.
- Khoảng tầm một tháng nữa, mà đúng rồi, lãi đại. Thập Mã nói qua, trên đường trở về bọn hắn có gặp qua một vài kẻ kì quái chặn đường. Bọn hắn đều không phải là cướp, chỉ là lại rất lớn lối, nói cái gì mà Mặt Nạ Tử thần. Rốt cuộc là vẫn bị bọn hắn đánh cho tháo chạy!
- Có gì đáng chú ý sao?
Lão đại này lại nghi ngờ, rốt cuộc có gì mà lại kể ra, chỉ là một đám cướp vặt mà thôi. Với tu vi của hai tên kia, cho dù bị thương cũng là dư sức xử lí. Dù sao cả hai bọn hắn cũng đều là nhị tinh ám vũ.
Thanh niên cao gầy kia nhanh chóng gật đầu nói tiếp:
- Vũ Nghi nói đến một điểm làm ta rất tò mò. Hắn nói sau khi bắt được mấy tên đều đã hỏi qua một chút, Mặt Nạ Tử thần rốt cuộc là đám người nào. Lão đại đoán xem bọn hắn kể thế nào?
- Thế nào?
Ngồi một bên thanh niên to lớn kia không nhịn được huynh đệ treo khẩu vị liền dồn dập hỏi. Nhìn thấy ánh mắt của hai người, thanh niên cao gầy này mới nói ra, vẻ mặt bất chợt có chút ngưng trọng:
- Bọn hắn nói, Mặt Nạ Tử thần có gần mười người, toàn bộ đều là hạ vị thần!
- Vậy thì có gì đáng nói?
Thanh niên to lớn kia bất mãn xì một tiếng mà nói. Vị lão đại kia cũng là nhíu hai hàng lông mày, ánh mắt rơi xuống người thanh niên kia. Nhìn thấy ánh mắt của hắn, thanh niên cao gầy liền tiếp tục nói ra điểm quan trọng nhất trong thông tin này:
- Bọn hắn nói, kẻ cầm đầu của Mặt Nạ Tử Thần có hai con mắt khủng bố. Một màu tím, một màu đỏ!
Như sét đánh bên tai, thanh niên lão đại kia tâm thần chấn động. Không biết đang nghĩ tới chuyện gì!
- Mắt đỏ ử, liệu có đáng sợ như của lão đại không?
Thanh niên to lớn kia lên tiếng hỏi.
- Ngươi nói xem?
Thanh niên cao gầy cười cười mà hỏi lại.
- Bọn hắn có điều tra được những người kia đi đâu không?
Thanh niên lão đại lại lên tiếng hỏi.
- Có, nghe nói hướng đi của bọn hắn là Mễ Nhĩ Thành!
- Mễ Nhĩ Thành?
Không biết vị lão đại này nghĩ gì tiếp theo, cả hai người còn lại đều không dám làm phiền. Một lát sau rốt cuộc hắn cũng lên tiếng:
- Truyền lệnh ta toàn bộ thành viên lập tức huỷ nhiệm vụ, trả lại tiền cọc liền trở về. Nhanh nhất trong vòng mười ngày, tiếp đó chúng ta liền rời đi tổng bộ!
- Cái gì?
Cả hai người trợn mắt há mồm nhìn nhau, rốt cuộc lão đại hắn bị làm sao vậy?
- Lão đại, ngươi?
- Lập tức thi hành!
- Rõ!