Du Ca cười lạnh, trường côn từ dưới nện tới sau lưng Thặng Sơn. Bang một tiếng, Thặng Sơn cảm giác thân thể tê dại, đầu óc có chú choáng váng. Du Ca còn chưa có ý định dừng lại, thân thể hắn lập tức nhảy lên trên, toàn thân như thái sơn áp đỉnh đè lên trên đầu của Thặng Sơn.
- Trầm Trọng Lực!
Uỳnh!
Thặng Sơn trong lúc choáng váng làm sao ngăn trở lại Du Ca. Chỉ thấy toàn thân hắn bị thân thể mập mạp khổng lồ của Du Ca đè tới. Lập tức cả hai rơi từ trên không trung rơi xuống dưới mặt đất. Tiếng nổ chấn động vang lên, đất cát bắn lên bao phủ một cái hố lớn.
Ầm ầm ầm!
Ở dưới hố lúc này sau một lát im lặng lại vang lên tiếng binh khí va vào nhau, tiếng quát mắng cùng tiếng nổ vang trời. Sau hai phút chấn động lớn, rốt cuộc cũng yên tĩnh trở lại. Gần trăm người hướng ánh mắt xuống phía dưới kia chờ đợi. Bụi đất vẫn chưa tán đi, từ bên trong một thân ảnh mập mạp lao lên không trung. Ngừoi này ngoài Du Ca thì còn có thể là ai! Trong tay hắn còn đang nắm lấy thân thể của Thặng Sơn. Thặng Sơn thua, thua một cách mơ mơ hồ hồ. Có đánh chết Thặng Sơn cũng không thể nào ngờ được Du ca lại kĩnh ngộ Không gian pháp tắc. Đây là một trong một số áo nghĩa cực kì hiếm rất ít ngừoi có thể lĩnh ngộ được. Không ngờ hôm nay Du Ca lại thi triển ra đánh bại hắn. Cũng tại Thặng Sơn quá khinh địch, nếu không với Chủ Tinh linh làm sao Thặng Sơn có thể bị thua như vậy được.
- Mang hắn về đi!
Du Ca ném Thặng Sơn về phía Tư Nhị. Tư Nhị nhanh chóng lao tới đỡ lấy Thặng Sơn. Không nghĩ tới một đám thanh niên lang tộc nắm chắc mà tới lại đại bại trở về. Tư Nhị mang theo đám thanh niên lang tộc nhanh chóng rời đi. Tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh!
- Du Ca, nửa tháng sau ta chờ ngươi tại Thập Tự Tháp!
Tiếng nói của Thặng Sơn từ xa vọng lại, rốt cuộc lần này vẫn là gấu trúc bộ lạc do Du Ca thắng thế.
Du Ca mang theo Phan Da cùng đám người đi xuống. Hoàng Minh, Hư Trúc, Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cùng Lập Phi đi tới chúc mừng.
- Ha ha ha, cùng vui cùng vui!
Phan Da cười lớn, vỗ või bả vai của Hoàng Minh phấn khởi mà nói. Buổi trưa hôm đó lại không tránh khỏi một bữa tiệc rượu. Lần này không ngờ Hoàng Minh lại nghe được thông tin nửa tháng tới. Hiện tại Hoàng Minh rất mẫn cảm khi nghe đến từ tháp. Không nghĩ nơi này lại có một toà Thập tự Tháp. Nghe Du Ca kể lại, Thập Tự Tháp này đã có từ rất lâu, còn muốn biết lâu bao nhiêu có lẽ chỉ có thể đi tìm Hải Lão để hỏi. Chính bản thân đám người của bộ lạc cùn không rõ ràng lắm.
Làm cho Hoàng Minh kinh ngạc chính là. Thập Tự Tháp này cứ mười năm năm mở ra một lần. Lần tiếp theo mở ra lại là nửa tháng sau.
Thập Tự Tháp này chính là nơi mà thanh niên các bộ lạc đọ sức với nhau. Không phải là bọn hắn luận bàn bên trong Thập tự tháp. Mà là, tiến vào Thập tự Tháp chính là một lần khảo nghiệm linh hồn.
Mỗi một tầng của Thập tự Tháp sẽ xuất hiện áp lực khủng bố của thiên địa trục tiếp làm cho người ta mất đi sự chống cự. Nhất là Thập tự tháp đánh lên lại chính là linh hồn chứ không phải là thân thể. Thế nên tiến vào Thập tự Tháp chính là cuộc đọ sức về lực lượng linh hồn.
Hoàng Minh, Hư Trúc, Lập Phi cùng Thư Đồ Sư Lĩnh chi nghe tới đây đều kinh hãi. Không nghĩ nơi này lại xuất hiện một Thập tự Tháp khiến người ta ngạc nhiên.
- Quả thực là một lần rèn luyện tinh thần cùng Linh hồn của chính mình!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi nhíu nhíu mày mà nói.
- Đúng rồi Hoàng Minh, các ngươi đều có thể tham gia đấy, Thập Tự Tháp còn không có ngăn cản thanh niên hậu bối của bất kì thế lực bộ lạc nào. Chỉ cần có tuổi đời từ năm ngàn năm trở xuống thì đều có tư cách tiến vào Thập Tự Tháp.
- Ai cũng có thể vào ư?
Lập Phi ngạc nhiên hỏi.
- Đúng vậy, ai cũng có thể vào. Còn có đi tới Thập Tự Tháp hay không còn chưa biết. Mười năm năm trước đã từng có một thiên kiêu thanh niên cường giả của Nhân tộc cố gắng tiến vào tầng thứ tám liền bị thần hồn câu diệt. Cho nên ta cũng nói trước với các ngươi một câu. Cảm giác không chống đỡ được liền từ bỏ!
Mấy người Hoàng Minh gật đầu, trước tiên chưa tìm được cách đi ra. Chậm rãi nghĩ cách vậy.
Mười bốn ngày trôi qua, trong một khu rừng rậm. Tiếng hò hét chém giết kèm theo tiếng nổ ầm trời vang lên. Có đến mười bảy mười tám thanh niên đamg điên cuồng công kích một đàn hoang thú. Đàn Hoang thú này tu vi yếu một chút, thế nhưng cũng không quá yếu. Chỉ vì lần này bọn chúng gặp phải lại chính là một đám biến thái.
- Đây rồi, Trung vị thần cách thứ một trăm!
Hoàng Minh vui vẻ nhặt lên một viên thần cách cuối cùng bỏ vào ba lô. Mười bốn ngày này Du Ca cùng Phan Da dưới sự nhờ vả cùng lấy ra rượu ngọ dụ dỗ của Hoàng Minh. Rốt cuộc mười bốn ngày qua bọn hắn dẫn theo mấy người đưa đám Hoàng Minh tiến vào bên trong rừng kiếm từng đàn Hoang thú thực lực tầm trung truy sát kiếm chủ thần cách. Hoàng Minh lúc này đã cười không khép miệng lại được rồi.