- Tiền bối, ta quả thực không muốn bái sư. Ta đã có sư môn rồi. Hơn nữa ta còn muốn đi tìm đám huynh đệ của ta nữa, xin tiền bối buông tha cho ta a!
Ánh mắt thanh niên đầy vẻ cảm thán. Mịa nó không biết có phải đế quốc ở Hoàng Tiên đại lục bị kẻ nào phá hư phần mộ tổ tiên hay không. Vậy mà vừa phi thăng tiên giới liền bị một tên quái nhân truy đuổi hơn mười ngày. Đối phương mở miệng là muốn thu hắn thành đồ đệ, nhưng cái này cũng thôi đi, lại là hái hoa tặc đồ đệ. Có đánh chết hắn cũng không có muốn bái sư a.
Thanh niên này đích thị là Đoàn Dự từ dưới Hoàng Tiên đại lục phi thăng lên cùng đám huynh đệ. Chỉ là bọn hắn không thể ngờ được, một đám bọn hắn hai mươi chín người đồng loạt phi thăng làm không gian tán loạn. Hai mươi chín người vậy mà phân tán tại nơi nào đều không rõ. Quả thực là không có cách nào đây.
Trung niên nhân kia vẻ mặt vẫn hiền hoà, nụ cười tươi rói như tắm gió xuân. Hắn không chậm không nhạt nói:
- Có sư môn cũng không vấn đề gì, tại tiên giới này ai mà chẳng có bốn năm cái sư môn. Ngươi là tên đệ tử ta hài lòng nhất trong hai ngàn năm nay ta tìm kiếm. Nghĩ chạy cũng đừng nghĩ. Tuổi còn trẻ, tư chất mị lực phong thái quả thực giống ta như đúc. Hiện tại ta thay đổi chủ ý, ngươi bái hay không cũng phải bái. Tên đồ đệ này ta chú định rồi, Hái hoa tặc vương đờ thứ bốn mươi là ngươi không phải ai khác. Trước bái sư học nghệ, ta giúp ngươi tìm đám tiểu tử huynh đệ gì đó của ngươi!
Trung niên nhân kia nói xong cũng không để Đoàn Dự kịp nói thêm điều gì. Tay phải giơ lên, một cỗ khí tức mạnh mẽ khủng bố áp tới. Toàn thân Đoàn Dự cứng ngắc, bạch y loá mắt, Đoàn Dự bị trung niên kia nhấc tay mang theo phóng vút đi về phương xa.
Zzz
Âm u hạp cốc tại nam tiên giới, một thân ảnh nhẹ nhàng đáp xuống hạp cốc. Thân ảnh này một thân hắc sắc y phục, bước chân của hắn phiêu dật chậm rãi đi sâu vào bên trong một hắc động. Người này là một thanh niên trẻ tuổi. Mi thanh mục tú, dáng người thon gọn đầy vẻ ung dung. Trên vai hắn có một yêu thú hình bướm nhẹ nhàng thu ra gập lại đôi cánh. Phía trước lại là một đầu hắc cẩu có ba cái đầu dữ tợn. Đầu hắc cẩu này đi phía trước không ngừng quan sát xung quanh. Hai cái đầu hai bên gầm gừ liên tục doạ lui không ít độc vật. Cái đầu ở giữa lại liên tục khịt khịt mũi hướng về phía trước đi tới. Nơi này là một hạp cốc đầy rẫy độc vật. Rắn độc, nhện độc, bò cạp, cóc các loại liên tục xuất hiện xung quanh. Thanh niên mang theo ý cười liên tục đi sâu hơn vào bên trong, không biếtt hắn tìm kiếm thứ gì tại nơi mà tu sĩ bình thường không dám tới.
- Ồ, một hạt giống tốt. Tiên thiên độc thể, hạ vị thần chưa tới hai năm tuổi!
Đột nhiên một giọng nói gia nua mang theo âm hàn vang lên khiến thanh niên cùng hắc cẩu giật mình dừng lại cước bộ. Hắc cẩu ba đầu sáu mắt cảnh giác nhìn bốn phía, thế nhưng nó không thể phát giác ra bất kì người nào cả.
- Vị tiền bối nào ở tại nơi này, vãn bối không biết liền mạo phạm đi tới. Hiện tại vãn bối liền rời đi, xin tiền bối lượng thứ!
Thanh niên mặc hắc y này hai tay chắp lại, quạt sắt thu về trong hai tay. Người này chính là Chu Du. Không cảm nhận được khí tức của người kia, hắn chắp tay cúi đầu hành lễ, muốn lập tức rời đi.
- Không cần rời đi, ở lại đây, y bát của ta ngươi chính là lựa chọn hoàn hảo nhất!
Tiếng nói mang theo vui vẻ, thế nhưng khí tức âm hàn vẫn quanh quẩn tại hạp cốc khiến người nghe có chút rợn tóc gáy.
....
Hải Vực mênh mông, một Chiến thuyền lớn nhanh chóng lướt đi trên đầu sóng. Chiến thuyền này rất lớn, di chuyển trên biển không khác một toà núi đang di động. Trên thuyền có ba cột buồm, lúc này buồm đã căng gió phần phật. Trên buồm có thể thấy được một cái đầu lâu lớn cùng hai đoạn xương đan chéo nhau. Đầu thuyền là một hình dáng của đầu dê hướng về phía trước. Trên đầu thuyền có một thân ảnh thanh niên mặc một bộ áo sơ mì đỏ hơi nhàu không cài cúc lộ ra một mảng ngực săn chắc cùng những múi bụng lộ rõ. Trước ngực thanh niên lại có hai vết sẹo đan chéo nhau. Thanh niên mặc một cái quần cộc màu xanh dương, thắt lưng là một dải khăn màu vàng. Thanh niên đang vui vẻ cười tươi lộ ra hai hàm răng trắng, tay trái giơ lên giữ lấy cái mũ được bện bằng rơm màu vàng. Tay phải giơ ra phía trước mắt như muốn quan sát về phía trước.
- Thuyền trưởng, Tiểu Ngư Nhi lại ra lò đan thứ tám rồi, ngươi có muốn ăn không?
Một tiếng gọi từ phía trong boong tàu vọng lên, giọng nữ này nghe rất thanh cùng rõ ràng. Hiển nhiên nghe giọng cũng có thể đoán là mĩ nữ.
- Ra lò mới rồi, làm sao có thể không ăn đây!
Thanh niên kia cười hắc hắc, bật dậy lập tức nhảy xuống phía dưới thân tàu sau đó chạy nhanh tới chính sảnh bên trong.
Trong sảnh lúc này đã có một đoàn người đang ngồi, thanh niên được gọi là thuyển trưởng này đi vào, cả đoàn người đều nhanh chóng lập tức đưa một viên giống như hạt đậu màu vàng nuốt ngay vào miệng, động tác cực kì nhanh giống như sợ bị người khác cướp mất vậy.