- Tiền bối, xin được người chỉ giáo!
Quách Võ biết Hoàng Minh không phục, cũng đúng, tuổi trẻ khí thịnh mà. Lão chậm rãi mà nói:
- Trước hết để ta nói với ngươi điều này!
Hoàng Minh hai tai lắng nghe, vô cùng chăm chú. Quách Võ nhắm mắt ngẫm nghĩ một chút, sau đó dùng chất giọng khàn của lão mà cất tiếng:
- Trên đời không có chiến sĩ, pháp sư, hay thuần thú sư. Chỉ có người tu đạo!
Hoàng Minh kinh ngạc, khó hiểu. Câu nói này là sao? Tại sao lại không có chiến sĩ, pháp sư, thuần thú sư?
Quách Võ biết Hoàng Minh sẽ phản ứng như vậy, liền nói tiếp.
- Ta không hiểu hậu bối các ngươi tại sao lại chia thành ba loại tu đạo như vậy, hoặc cũng có thể đại chiến vào một ngàn năm trước, nhân loại đã rơi vào suy yếu rồi. Thật không ngờ, thật không ngờ!
Hoàng Minh mù mịt. Hắn rõ ràng nắm bắt được thứ gì đó, nhưng nghĩ kĩ lại thì lại mù mịt rõ ràng là không hề nắm được thứ gì. Vô cùng khó chịu trong lòng. Quách Võ vẫn ung dung mỉm cười, một lát lại nói tiếp:
- Chiến sĩ, pháp sư, thuần thú sư, một ngàn năm trước không hề có những chức nghiệp này. Chỉ có nhân loại hình thường,võ giả cùng tu đạo giả.
Hoàng Minh gật gù. Chậm rãi tiếp thu những gì hắn đang nghe được.
- Tu đạo giả chia làm các cấp bậc quan trọng. Chính là Luyện Khí, Trúc cơ, Kim đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Luyện Hư, Hợp Thể, Đại thừa, Độ Kiếp! Chín cảnh giới.
Hoàng Minh nghe xong mà trong đầu ong lên một tiếng. Thông báo của hệ thống lại vang lên.
- Tinh tinh, phát hiện sơ đồ hoàn chỉnh tu luyện giới. Chính thức thay đổi toàn bộ cảnh giới công lực. Công lực hiện tại: Kim Đan trung kì!
Hoàng Minh ngẩn ra, không thể tin vào tai mình nữa. Rõ ràng là hệ thống tự cài lại cho hắn cảnh giới luôn. Thấy Hoàng Minh trầm mặc ngơ ngẩn, Quách Võ lên tiếng nói:
- Hoàng Minh à, ngươi mới chỉ là kim đan kì mà thôi, so với đám thanh niên cường giả khi xưa, ngươi chỉ là hạt cát trên sa mạc mênh mông. Không nên vì thế mà tự cao tự đại.
Nghe Quách Võ nói, Hoàng Minh cũng rùng mình. Đúng là hắn thật sự có chút tự cao tự đại rồi. Dựa vào hệ thống hắn nhanh chóng tăng trưởng cảnh giới liên tục mà không có bình cảnh gì, khiến cho bản thân hắn trở lên kiêu ngạo. Đây đúng là tiếng chuông cảnh tỉnh hắn. Hoàng Minh nghĩ thông suốt. Ý tứ của Quách Võ Hoàng Minh đã hiểu ra. Hai tay chấp vào nhau, cúi đầu bái tạ:
- Vẫn bối hổ thẹn, đa tạ tiền bối đã chỉ đường dẫn lối.
Hoàng Minh ánh mắt lấp lóe tinh quang, trong lòng hắn dường như thấu hiểu hơn câu nói. Núi cao còn có núi cao hơn. Hắn phải luôn luôn nhắc nhở bản thân không ngừng cố gắng. Đó mới là con đường trở thành cường giả duy nhất. Thấy ý chí của Hoàng Minh, Quách Võ có chút thưởng thức. Tiểu bối này thiên tư rất kinh ngạc, tư chất lại tốt. Nếu không phải lão bị phong ấn tại nơi này, có lẽ lão đã muốn nhận Hoàng Minh làm đồ đệ rồi.
Hoàng Minh sau một hồi suy nghĩ hấp thu tin tức vừa rồi, lại cất tiếng hỏi tiếp:
- Tiền bối có thể kể cho ta chuyện về một ngàn năm trước sao? Đã xảy ra đại sự kiện gì mà nhân loại lại rơi vào suy yếu như bây giờ?
Câu hỏi của Hoàng Minh vô cùng đánh trúng trọng điểm, hiển nhiên đây là điều mà hắn tod mò nhất. Rốt cuộc hơn một ngàn năm trước đã phát sinh sự kiện gì vô cùng thảm khốc sao?
Quách Võ hai mắt đục ngầu. Lên tiếng nói, âm thanh khàn khàn lại cất lên:
- Một ngàn năm trước, một ngàn năm trước sao?
Người lão có chút run rẩy, cả thân người toát lên một vẻ tang thương. Giọng lão cất lên, chậm rãi kể lại:
- Hơn một ngàn năm trước, Mười tám đại ma đầu tề tụ, toàn bộ chúng đều là nhất lưu đại ác nhân Ma tộc. Chúng tụ hợp trăm ngàn vạn chúng nhân mà tộc. Quân số ma tộc đông đến kinh nhân. Tà ác vô cùng. Trong đó có cả yêu tộc, Cửu Vĩ tộc, Đọa lạc Thiên sứ, Lang tộc.Hiển nhiên đã ẩn nhẫn bao năm. Toàn bộ Ma Tộc trỗi dậy, mục tiêu duy nhất là giải cứu Ma Vương khỏi Phong Thần Ấn.
Phong Thần ấn? Hoàng Minh nghe có vẻ rất quen, thế nhưng hắn không cắt ngang, tiếp tục lắng nghe. Quách Võ vẫn tiếp tục lên tiếng, âm thanh của lão cứ đều đều:
- Ma Vương mà xuất thế, ắt sinh linh đồ thán. Toàn bộ thần giới sẽ bị Ma tộc chiếm cứ. Thần giới sẽ chìm trong địa ngục. Thế nhưng....
Quách Võ hai mắt như lóe lên tinh quang, ánh mắt có chút tưởng nhớ, âm thanh run run:
- Thế nhưng lúc ấy xuất hiện Chín vị cường giả nhân loại vô cùng kinh thiên, ngang trời xuất thế, mang theo hàng vạn người chống lại ma tộc. Trong đó có Cự nhân tộc, Ải Nhân tộc, Thú tộc, Địa tinh tộc, Tinh Linh tộc, Hải tộc, Thiên Sứ tộc và cả Long tộc.
Hoàng Minh nghe Quách Võ kể một hồi mà tim cũng đập nhanh hơn. Máu huyết sôi trào lên. Thật kinh tâm động phách. Không ngờ một ngàn năm trước lại có một trận chiến kinh tâm động phách như vậy. Cuộc chiến của vô số chủng tộc hai phe Quang Minh và hắc ám. Có thể nhận thấy cuộc chiến này quy mô và hùng tráng thế nào. Hoàng Minh trong đầu đã tự tưởng tượng ra một trận chiến hôn thiên ám địa rồi.