• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tìm được đường sống trong chỗ chết, dòng nước lạnh như băng chảy xuống từ đỉnh đầu Trần Ca, hắn còn chưa hoàn hồn, ngực phập phồng, bờ môi tím tái, hai tay vẫn nắm chặt cán dao phay.

Hai phút trôi qua, hắn mới dần bình tĩnh lại, cảm giác mờ mịt trong đầu tan đi không ít.

Đưa tay vuốt nước trên mặt, hắn xiêu xiêu vẹo vẹo đứng lên khỏi bồn tắm.

Dưới ánh sáng yếu ớt từ ngọn nến, dường như trong phòng không hề xảy ra chuyện gì.

“Vừa rồi vung dao, hình như mình đã chém trúng cái gì đó, thậm chí còn nghe được một tiếng vỡ.” Quay đầu nhìn lại, theo góc độ vung dao, Trần Ca phát hiện trên bồn tắm có một vết xước.

“Chém lên bồn tắm? Không thể nào, lúc đó rõ ràng là mình cảm giác được có người ấn đầu mình xuống, một dao kia hẳn là chém trúng kẻ đó mới đúng.” Trần Ca gấp gáp muốn biết chân tướng, hắn bước ra khỏi bồn tắm, cầm lấy cái điện thoại vẫn còn đang ghi hình.

Ngừng ghi hình, bắt đầu phát video.

“Ba giờ ba mươi phút ngồi vào bồn tắm, mãi cho đến ba giờ bốn mươi ba phút không có xuất hiện bất kỳ tình huống dị thường nào.” Trần Ca dựa vào tường, hai mắt nhìn chằm chằm màn hình, thời điểm ba giờ bốn mươi bốn phút, hắn nằm vào bồn tắm, nước trong bồn trào ra, chảy xuống đất, mặt nước ngang bằng với bồn tắm.

“Quả thực nhìn có chút kinh dị.” Lúc tự mình làm thì không cảm thấy có bao nhiêu đáng sợ, nhưng thông qua video, với tư cách là người xem quan sát toàn bộ quá trình, bất giác có cảm giác sởn gai ốc.

Trần Ca đối chiếu thời gian, hắn chìm vào bồn nước hai mươi giây, mọi thứ trong phòng tắm đều bình thường, thỉnh thoảng chỉ nghe thấy một vài âm thanh của bọt nước.

Mười giây tiếp theo trôi qua, Trần Ca nhíu mày, hắn phát hiện cảm nhận của mình lúc đó không giống với những gì điện thoại ghi hình lại.

Theo như hắn tính nhẩm, thì đúng lúc này, trên hàng lang có lẽ sẽ vang lên tiếng bước chân, thế nhưng trong video vẫn sóng yên biển lặng như cũ, không có bất kỳ âm thanh kỳ lạ nào.

Lại năm sáu giây nữa trôi qua, tiếng đập cửa trong ấn tượng của Trần Ca cũng không xuất hiện trong video. Trần màn hình chỉ có mặt nước đen kịt, u ám cùng ánh nến chập chờn.

“Chẳng lẽ tiếng bước chân trên hành lang cùng với tiếng đập cửa đều là ảo giác của mình?”

Qua hết năm mươi giây, mặt nước yên tĩnh bắt đầu xuất hiện rất nhiều bọt khí, trong bồn tắm, Trần Ca sắp không kiên trì nổi nữa.

Nhưng đúng lúc này, đã phát sinh một chuyện khiến cho da đầu hắn run lên.

Một mảnh gương vỡ to cỡ bàn tay trong nhà tắm đột nhiên trở nên tối đi, một cái bóng đen từ trong đó chui ra, nó ghé vào bên cạnh bồn tắm. Cảnh tượng lúc đó cực kỳ quỷ dị.

Nhìn hình thể, cái bóng này rất giống với Hạ Phong.

Bọt khí trên mặt nước ngày càng nhiều, kể tiếp là thời khắc mấu chốt.

Trong băng ghi hình, thân thể và ý chí của Trần Ca đã đạt đến cực hạn, hắn thật sự không kiên trì nổi nữa, hai tay chống xuống đáy bồn tắm, sẵn sàng từ bỏ.

Nhưng ngay khi đầu hắn sắp trồi lên mặt nước, bóng đen đứng cạnh bồn tắm đột nhiên duỗi tay ra, ấn đầu hắn xuống.

Không cách nào hô hấp, nước điên cuồng chảy vào mũi, miệng, Trần Ca liều mạng giãy giụa. Hắn vung dao phay loạn xạ, thân thể của cái bóng đen kia lay động theo gió, hình như dao phay có tác động nhất định đến nó, nhưng cực kỳ nhỏ bé.

Thời điểm sống còn, bốn con búp bê vốn đặt ở bốn phía bồn tắm cứ như bị gió thổi, bắt đầu di động, con nhỏ nhất trong bọn nằm đè lên tấm gương vỡ to bằng bàn tay kia.

Mặt kính bị che khuất, bóng đen thoáng chốc trở nên mờ nhạt, ngay sau đó, Trần Ca vô tình bổ trúng một đao vào đầu nó, con quái vật kia lập tức tiêu tán.

Thế đao không giảm, cuối cùng nện vào bồn tắm, để lại một vết xước nhẹ. Ngay lập tức, Trần Ca trồi lên khỏi mặt nước.

Video đến đây là kết thúc, hiểu được căn nguyên sự việc, ý nghĩ diệt trừ con quái vật trong gương của Trần Ca ngày càng mãnh liệt.

“Không giữ nó được nữa!”

Trần Ca cẩn thận lưu lại video, nhặt con búp bê đang nằm trên gương lên, phía sau lưng tiểu gia hỏa này đã bị góc nhọn của tấm gương rạch nát, cả người nó cũng ướt đẫm.

“Cùng là tồn tại của một thế giới khác, nhưng tính cách của chúng lại có bất đồng rất lớn, có bản chất tinh khiết, thiện lương, cũng có nội tâm tràn ngập ác ý.” Trần Ca lau khô nước trên người, mặc quần áo, sau đó nhét toàn bộ búp bê vào túi áo, lúc này hắn mới thật sự yên tâm.

“Đập vỡ tấm gương cũng không được gì, nó vẫn có thể xuất hiện bên trong những mảnh gương vỡ, rốt cuộc phải đối phó con quái vật kia như thế nào?” Xuất quỷ nhập thần, nhìn không thấy, tìm chẳng ra, quyết đấu cùng thứ như vậy, vốn dĩ bản thân đã ở vào thế yếu.

Trần Ca cầm mảnh gương vỡ to bằng bàn tay kia lên, hành động của hắn vốn chỉ là vô tâm, nhưng ngoài ý muốn, hắn lại trông thấy nước còn đọng trên mặt gương di động, tạo thành một chữ số ả rập: 3.

“Là con quái vật trong gương để lại? Nó muốn thị uy với mình? Ba có ý nghĩa là ba người, mình, Hạc Sơn cùng Hạ Phong, hay ý nó muốn nói trong ba ngày sẽ giết mình?” Trần Ca không biết con số này có ý nghĩa gì, nhưng hắn có thể khẳng định nó chẳng tốt lành gì: “Mi cho là ta thật sự sợ mi? Một ngày nào đó ta sẽ lôi mi từ trong gương ra, đem phơi sống mi dưới ánh mặt trời chói chang, đến khi chết mới thôi!”

Trần Ca nói một hơi những lời nguyền rủa ác độc nhất mà hắn có thể nghĩ ra, vừa rồi, mạng sống của hắn như chỉ mành treo chuông, quả thật rất mạo hiểm.

Bình tĩnh lại, Trần Ca lấy điện thoại màu đen ra, vốn hắn không hề ôm một chút hi vọng nào, nhưng khi mở màn hình, hắn lại nhìn thấy màn hình di động xuất hiện tin nhắn nhắc nhở. Hai mắt hắn lập tức sáng lên.

“May mắn được Lệ quỷ chiếu cố, bạn đã nín thở trong nước 60 giây. Chúc mừng bạn hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày cấp ác mộng! Nhận được phần thưởng: Âm đồng (1).

(1) Âm đồng: Con mắt âm dương.

“Âm đồng: Thị chi bất tường, thông chi địa âm, dĩ dương thân khán âm thần (2) (Đề cao thị lực trên diện rộng; công năng khác: Chưa rõ).”

(2) Thị chi bất tường, thông chi địa âm, dĩ dương thân khán âm thầm: Ý chỉ có thể nhìn thấu âm dương, thấy được những thứ mà mắt thường không thấy được.

“Đã hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày cấp ác mộng hai lần, sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần thứ ba sẽ có cơ hội nhận nhiệm vụ thí luyện mở khóa bối cảnh mới!”

“Liên tục ba lần hoàn thành nhiệm vụ vượt qua 95%, mở khóa toàn bộ tính năng mới: Hảo cảm của Lệ quỷ.”

Xem xong một loạt nhắc nhở liên tiếp, trong lòng Trần Ca có loại tư vị khó diễn tả bằng lời. Nhiệm vụ hằng ngày cấp ác mộng yêu cầu nín thở 60 giây trong nước, bởi vì khẩn trương mà hắn chỉ có thể kiên trì đến giây năm mươi. Lúc này hắn đã sắp sửa từ bỏ, vốn dĩ nhiệm vụ không thể hoàn thành, nhưng bởi vì con quái vật trong gương kia nảy sinh sát niệm, ấn hắn xuống nước thêm vài giây, kết quả là hắn từ trong hung hiểm mà hoàn thành nhiệm vụ.

Thất chi đông ngung, thu chi tang du (3), tuy là mạng sống như chỉ mành treo chuông, nhưng kết quả cuối cùng vẫn rất tốt.

(3) Thất chi đông ngung, thu chi tang du: Thành ngữ, xuất xứ Nam triều, trong Hậu Hán Thư – Phùng Dị liệt truyện. Đông ngung ý chỉ nơi mặt trời mọc, tang du là nơi mặt trời lặn. Ý nghĩa của câu thành ngữ này là thất bại ở một phương diện nào đó, nhưng lại giành lấy thành công ở một phương diện khác (Nguồn: Internet).

Trần Ca lục lọi trong điện thoại màu đen, hiện tại, trong mắt hắn, nhiệm vụ cấp ác mộng vô cùng quan trọng.

Nếu như nhiệm vụ lần này thất bại, thì không chỉ không có cách nào nhận được phần thưởng, mà tiến độ mở khóa bối cảnh mới cũng sẽ bị trì trệ. Quan trọng nhất là toàn bộ những tính năng mới trong điện thoại không cách nào mở khóa.

Tò mò, hắn lục tìm mục Hảo cảm của Lệ quỷ vừa mới xuất hiện, ấn mở.

Màn hình điện thoại bỗng chốc phát sinh biến hóa, trên màn hình xuất hiện năm cái tên xa lạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK