• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lượt view đột phá 20k lúc nào vậy? Lúc mới phát trực tiếp, mình nhớ là chỉ có vài chục người xem mà thôi.” Trần Ca giơ điện thoại lên, tính hiệu rất kém. Bình luận bị lag, thường là cả nửa ngày cũng không hiện lên một câu, lại có lúc tuôn ra một tràng dài, không xem hết được.

“Lượt view hơn 20k , nhưng lượt theo dõi chưa đến 5000, tỉ lệ chuyển đổi có hơi thấp.” Hắn cầm điện thoại, chụp lại toàn bộ mấy trang giấy mà khi nãy đã dùng chơi bút tiên, sau đó, xoay máy ảnh về phía cây bút đã bị vỡ nát: “Các vị thủy hữu, mọi người đã nhìn thấy chưa? Tôi chơi bút tiên, chơi đến mức bút cũng tự sát luôn! Sao mọi người lại không ấn theo dõi? Mọi người có biết là tôi đã bất chấp bao nhiêu hung hiểm không? Một streamer nhỏ bé như tôi, không có thiết bị, không có đồng đội, chỉ có thể một mình quanh quẩn bên bờ vực nguy hiểm để thăm dò. Tôi biết là thiết bị của mình rất kém, thậm chí không thấy được bình luận của mọi người. Nhưng những trải nghiệm mà tôi mang đến, là trải nghiệm chân thật nhất, kinh dị nhất, cũng là trải nghiệm độc nhất vô nhị, hơn nữa, không cách nào mô phỏng lại được.”

Nói xong mấy lời này, lượt theo dõi của Trần Ca bắt đầu tăng lên. Hiển nhiên là lời của hắn cũng có chút tác dụng.

Đối với hắn mà nói thì những chuyện này chỉ đơn giản là thực hiện nhiệm vụ mà điện thoại màu đen tuyên bố. Nhưng đứng ở góc độ thủy hữu thì không còn như lúc trước.

Nhất là so với Tần Quảng, tuy thiết bị của Trần Ca kém hơn, nhưng nội dung trực tiếp thì không cách nào so sánh được, bất kể là độ thu hút hay tính nguy hiểm.

Xem trực tiếp chính là xem những thứ mới lạ. Bọn người Tần Quảng có kịch bản tốt, có diễn viên phối hợp. Cho dù diễn tốt thì cũng có vẻ khô khan. Trái lại, Trần Ca thì không giống như vậy, ngay cả chính hắn cũng không biết một khắc sau sẽ xảy ra chuyện gì.

“Cảm ơn mọi người đã ủng hộ. Nếu không phải là người chuyên nghiệp, xin đừng bắt chước chơi bút tiên. Được rồi, chúng ta nên đi sang chỗ khác.” Trần Ca nhìn lượt view vẫn còn đang tăng lên, trong lòng hắn như nở hoa. Dù sao thì hắn cũng nhất định phải thực hiện nhiệm vụ do điện thoại màu đen đưa ra, chẳng bằng làm ở mức tối đa, từ đó tận dụng những giá trị ẩn. Trong quá trình thực hiện nhiệm vụ, đồng thời, làm tăng độ nổi tiếng.

“Không biết là có chuyện gì đã xảy ra trong quá trình livestream, bất quá lượt view tăng là chuyện tốt. Cũng không uổng công mình đã bất chấp nguy hiểm lớn như vậy.” Một cái nhiệm vụ nhánh đã được hoàn thành dễ dàng, đối với đêm nay, Trần Ca cũng có thêm lòng tin.

Hắn kéo mũ áo mưa lên, ra khỏi ký túc xá. Chỗ này đã điều tra xong, không cần thiết ở lại thêm nữa.

“Còn lại ba nhiệm vụ: Phòng học bị niêm phong, Cái giếng sâu, cùng với Buồng vệ sinh thứ năm.”

Buồng vệ sinh thứ năm có lẽ nằm trong tòa nhà dạy học. Vừa rồi hắn đã xem qua nhà vệ sinh trong ký túc xá, chỗ đó chỉ có tổng cộng bốn buồng vệ sinh, nếu như các tầng lầu trong ký túc xá có cùng thiết kế, vậy thì... Nhà vệ sinh mà nhiệm vụ nói đến hẳn là ở tòa nhà dạy học.

Trần Ca cúi đầu nhìn điện thoại, lúc hắn đến trung học Mộ Dương là tám giờ tối, lẽ ra chơi bút tiên cũng không tốn bao nhiêu thời gian, thế nhưng lúc này nhìn lại đồng hồ thì đã gần chín giờ.

“Cách 12 giờ đêm còn ba tiếng nữa, hoàn thành ba cái nhiệm vụ cũng miễn cưỡng xem là đủ.” Trong lòng Trần Ca đã sớm có kế hoạch, hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ nhánh, sau đó tìm một chỗ tiến có thể công, lùi có thể thủ mà trốn, yên lặng ngồi chờ đến hừng đông.

Lần nữa đứng trước tòa nhà dạy học, Trần Ca có cảm giác rất kỳ quái. Dường như trước mắt không phải là một tòa nhà bỏ hoang, mà là một cái quan tài cực lớn mai táng vô số người.

“Nhiệm vụ nhánh không nói rõ vị trí cụ thể của nhà vệ sinh. Tòa nhà dạy học có ba tầng, nói cách khác, buồng vệ sinh thứ năm trên mỗi tầng chính là mục tiêu nhiệm vụ của mình.” Trần Ca chiếu đèn pin soi đường, một tay giơ điện thoại, tiến vào trong.

Đêm khuya, đi ngang qua từng căn phòng học trống rỗng vốn dĩ là một trải nghiệm vô cùng kinh khủng. Trần Ca rất sợ phải vào bên trong xem xét, lỡ như trong phòng xuất hiện thứ gì kỳ quái...

Hắn chạy nhanh đến cuối hành lang, chui tọt vào nhà vệ sinh tầng một.

Vụ cháy cũng không lan đến đây, nhà vệ sinh vẫn giữ lại được hình dáng của mấy năm trước. Tuy nhiên, từ những khe gạch nứt, có thể nhìn thấy cỏ dại mọc tràn ra.

Trên vách tường vẫn còn lưu lại một vệt màu nâu đen, cửa sổ chỉ còn lại một cái, bị gió thổi vào, phát ra âm thanh rất khó nghe.

“Nhiệm vụ quan trọng hơn, không thể trì hoãn.”

Nhà vệ sinh trong tòa nhà dạy học có tổng cộng 6 buồng vệ sinh. Đã nhiều năm trôi qua, cửa của nhiều buồng đã sớm bị hỏng, không cần đẩy ra cũng có thể nhìn thấy những thứ bên trong.

Trần Ca cầm búa, lần lượt đi qua 6 buồng vệ sinh theo thứ tự, bốn cái đầu không có vấn đề, chỉ có cái thứ năm và cái thứ sáu là có hơi sai.

Cửa của hai buồng này bị đóng chặt, Trần Ca đẩy nhẹ một cái, hiển nhiên là cửa phòng đã bị khóa.

“Chỉ khi nào có người ở bên trong, buồng vệ sinh mới bị khóa.” Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu đã bị Trần Ca loại trừ: “Trường học đã bỏ hoang nhiều năm, lúc này, thứ bên trong hẳn không phải “người”. Nhìn kỹ trước đã hẵng nói.”

Giơ búa lên nện vào cửa, cửa phòng thình lình bật ra, Trần Ca còn chưa kịp phản ứng, thì mấy cái bóng đen liền đánh thẳng về phía hắn.

“Cái gì vậy?”

Hắn lách người né tránh, dùng đèn pin soi mới nhìn rõ, trong buồng vệ sinh chất đống nào là giẻ lau, chổi,... Và một vài thứ hỗn độn khác.

Sợ bóng sợ gió một hồi, Trần Ca dọn sạch giẻ lau, chổi,... trên mặt đất. Sau đó nhoài người vào trong nhìn, buồng vệ sinh cuối cùng cũng chất đầy đồ.

Sáu buồng vệ sinh ở lầu một rất bình thường, mục tiêu nhiệm vụ của hắn có lẽ ở những tầng còn lại.

Rời khỏi nhà vệ sinh lầu một, Trần Ca nghi ngờ quay đầu lại nhìn. Cửa của một số buồng vệ sinh nửa khép nửa mở, giống như là có người đang ngoắc hắn.

“Nếu cảnh tượng này được đặt trong Tòa nhà kinh dị thì hẳn có thể dọa không ít người.” Trần Ca thầm nghĩ, sau đó cầm búa đi đến nhà vệ sinh lầu hai.

Bố cục giống nhau, khác ở chổ cửa sổ ở nhà vệ sinh lầu hai bị bịt kín bằng một tấm ván gỗ. Tiến vào trong, cảm giác đè nén nhiều hơn so với lầu một.

“Chắc không phải là ở đây?”

Có thể bởi vì cửa sổ bị bịt kín, nên nhà vệ sinh ở lầu hai được bảo toàn nguyên vẹn, không có quá nhiều thay đổi so với mấy năm trước.

Hắn bước đến cửa buồng vệ sinh thứ nhất, còn chưa kịp đẩy cửa ra, thì bên ngoài hành lang loáng thoáng vang lên tiếng bước chân.

Bởi vì tiếng mưa quá to, nên Trần Ca nghe không rõ lắm: “Có người đang chạy trên hành lang?”

Hắn trốn vào góc nhà vệ sinh, cầm búa ngồi xổm xuống đợi vài phút, nhưng vẫn không thấy có thứ gì chạy ngang qua.

“Cảm giác... Dường như từng phút trôi qua, ngôi trường này từ từ thay đổi, cứ như một lần nữa sống lại. Xem ra, mình phải tăng tốc rồi.”

Trần Ca không hề do dự, hắn tiến vào nhà vệ sinh, liên tiếp đẩy cửa bốn buồng vệ sinh. Lúc hắn đứng trước buồng vệ sinh thứ năm, trên hành lang lại vang lên tiếng bước chân, lúc này, hắn có thể nghe rất rõ, là tiếng bước chân của hai người sóng bước cùng nhau.

“Thông tin nhiệm vụ Buồng vệ sinh thứ năm có nói, cứ đến nửa đêm, sẽ có một cái bóng màu đỏ xuất hiện. Chẳng lẽ bây giờ... Nó tới?”

-----

Dịch: Mịii

------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK