Vì nắm giữ quá ít manh mối nên Trần Ca không cách nào tìm hiểu được chân tướng sự việc trước đây.
Hắn đặt ba cái ghế về chỗ cũ, quay đầu nhìn bốn phía, bởi vì có sự hiện diện của tấm gương khiến cho phòng vũ đạo càng thêm trống trải.
"Thu dọn sạch sẽ như vậy, đoán không chừng không chỉ dọn một lần." Trên mặt đất không hề có rác, điều này đối với Trần Ca mà nói không phải là chuyện tốt: "Hiện trường đã bị dọn sạch, chỉ mong đôi giày đỏ kia không bị ném đi."
Trần Ca tách khỏi mấy tấm gương, đi đến một góc hẻo lánh trong phòng vũ đạo, trên vách tường còn treo rất nhiều giấy chứng nhận thành tích, còn có một thứ tương tự như bảng danh sách xếp hạng.
Nhìn sơ qua, Trần Ca chợt phát hiện một vấn đề, hạng nhất bảng danh sách này bị người khác dùng bút chì bấm xóa sạch.
"Không có hạng nhất trên bảng?" Trần Ca nhìn theo bảng danh sách phát hiện tên Tiền Ngọc Kiều và mấy nữ sinh kia, nhưng lại không tìm được tên của Trương Nhã.
Hắn dời mắt nhìn sang bức ảnh chụp kỷ niệm nhận giải trên vách tường, trong đó có một tấm làm Trần Ca chú ý.
Đó là một tấm ảnh chụp 6 người, trong đó có 5 người cùng đứng cạnh nhau, trên mặt lộ ra tươi cười như ánh mặt trời xán lạn. Người thứ sáu đứng ở bìa, cách một khoảng so với năm người còn lại, ảnh của cô ta đã bị ai đó dùng kéo cắt đi, nếu như phía dưới không lộ ra một nửa chiếc giày múa màu trắng thì e là Trần Ca cũng sẽ nghĩ bức ảnh này là hình chụp 5 người.
"Tất cả đều là ảnh chụp cá nhân và ảnh chụp một nhóm, vì sao lại không có ảnh chụp cả lớp?" Trần Ca lấy điện thoại di động đưa về phía bức tường vinh dự kia, chụp mấy tấm. Sau đó, hắn đưa tay chạm vào bức tường, từ từ hướng lên trên, Trần Ca nhanh chóng phát hiện có căn phòng âm tường.
Mang theo hiếu kì, hắn đẩy cửa tiến vào.
Trong phòng bày biện một bàn làm việc, tủ quần áo, còn có một cái giường dành cho một người ngủ.
"Nhìn thì giống như phòng nghỉ ngơi của giáo viên vũ đạo, nhưng vì sao còn có một cái giường? Chẳng lẽ còn có giáo viên trực ca đêm?" Trần Ca lục tung đồ lên, ôm chút hi vọng sẽ tìm thấy đôi giày đỏ, đáng tiếc tủ quần áo trống không, trong ngăn kéo chỉ có một đống bản sao giấy chứng nhận thành tích.
"Xem ra học sinh ở trường học tư nhân Tây Thành rất có năng khiếu vũ đạo, thu được rất nhiều giải thưởng." Trần Ca tùy ý lật xem, trong đó có một bản sao đề tên nhóm người Tiền Ngọc Kiều: "Tiết mục Hồ Thiên Nga - Quán quân cuộc thi múa ba-lê đoàn thể cấp thành phố. Đạt được tư cách thi đấu cấp tỉnh."
Tờ giấy chứng nhận thành tích này lại không được dán bên ngoài tường vinh dự, điều kỳ quái hơn là có 6 cái tên được nhận giải, nhưng cái tên cuối cùng lại bị bôi xóa.
"Lại giống với bảng danh sách thành tích."
Trần Ca đi vòng vòng trong phòng một lát, không thu hoạch được gì nên quyết định đi ra khỏi phòng.
Vừa mới kéo cửa phòng ra, tim Trần Ca liền nhảy dựng, ba cái ghế đã rời khỏi vị trí cũ, hướng về phía hắn đi tới.
"Lại bắt đầu!"
Trần Ca ép buộc mình không nhìn tới những cái ghế kia, hắn bước nhanh hướng về phía trước, nếu như trong vòng ba phút tiếp theo không thu hoạch được gì, hắn quyết định sẽ lập tức rời khỏi trung tâm.
Dùng di động chiếu sáng, đi thẳng đến chỗ sâu nhất trong phòng vũ đạo, Trần Ca mới thấy được một căn phòng có gắn biển Phòng thay đồ nữ.
"Phòng thay đồ nữ, phòng ngủ nữ, phòng vệ sinh nữ đều là những khu vực âm khí khá nặng. Mình nên cẩn thận một chút." Hắn khẽ đẩy cửa phòng thay đồ ra, nhìn thấy hai hàng tủ sắt đặt hai bên tường, ở giữa là một hàng ghế dài.
"Thì ra phòng thay đồ nữ là như vầy."
Đây là lần đầu tiên Trần Ca tiến vào nơi này, hắn đóng phân nửa cửa lại, tiện tay mở một tủ quần áo.
Tầng trên có đặt một bộ đồng phục nữ, đồng phục của trường học tư nhân so với đồng phục trường công thật khác biệt. Thiết kế đẹp mắt hơn nhiều.
"Váy ở đây chưa đến đầu gối của mình, có phải có quá ngắn không?"
Trần Ca tìm kiếm trong túi đồng phục, nhưng cũng không có thu hoạch gì, hắn lại nhìn về phía tủ sắt tầng dưới, nơi đó có đặt một đôi giày múa màu trắng.
"Màu sắc không đúng, không phải đồ mình muốn tìm." Khép lại cửa tủ lại, Trần Ca phát hiện trên mỗi ổ khóa có một tấm thẻ nhỏ, phía trên có viết tên: "Vậy thì thuận tiện tìm hơn rồi."
Hắn nâng điện thoại lên chiếu vào mấy tấm thẻ tên, tìm một vòng nhưng vẫn không tìm được tủ có tên Trương Nhã. Thế nhưng, tại một góc hẻo lánh trong phòng thay đồ hắn lại phát hiện một cái ngăn tủ nằm lẻ loi trơ trọi, ngay cả thẻ tên cũng không có.
"Cái này tủ quần áo này giống như bị tất cả ngăn tủ khác cô lập, ném vào một góc bên trong." Trần Ca mở cửa tủ ra, tầng trên có một bộ váy múa ba-lê bẩn thỉu, tầng dưới không có cái gì.
"Không có tên, bị tất cả mọi người xa lánh, cái ngăn tủ này sẽ là của ai?" Trong lòng Trần Ca đã có một đáp án, hắn lấy váy ra, phát hiện phía dưới váy còn có năm cái hộp kẹo đã sớm bị biến chất được đặt trong túi quà tặng.
"Đây là cái gì? Quà tặng?" Trần Ca đặt bộ váy ba lê lên ghế, cầm hộp kẹo lên xem. Hộp kẹo được đặt trong túi quà thủ công, trên mỗi cái túi là tên một nữ sinh được viết nắn nót.
Tên không giống nhau, nhưng bút tích hoàn toàn giống, chắc chắn những cái tên này đều do cùng một người viết.
"Hộp kẹo này hẳn là do cô ấy cố ý chuẩn bị làm quà tặng." Khi Trần Ca cầm lấy một hộp bánh lên, hắn thấy có một tấm ảnh đặt phía dưới ngăn tủ.
Tấm ảnh này là ảnh gốc của tấm ảnh được dán trên bức tường vinh dự bên ngoài, mặt sau viết chúc mừng ký túc xá 414 đạt được tư cách thi đấu cấp tỉnh, trên hình tổng cộng có sáu cô gái.
Trong đó năm người vây quanh chen nhau tại một góc bên phải tấm ảnh, vui cười xán lạn, còn một chỗ đứng cách mấy cô bé đó khoảng nửa bàn tay là cô gái thứ sáu.
Cô bé này dáng người cao gầy hoàn mỹ, đại khái cao tầm 1m7. Cô giống như là thiên nga trắng chân chính, ưu nhã, trong sáng, nhu hòa, mỹ lệ. Cho dù cố gắng hòa nhập với mọi người, nhưng khí chất của cô lại không thể hòa được với những người khác.
"Người này không phải là Trương Nhã sao?"
Trần Ca thực sự không cách nào tưởng tượng được Lệ quỷ có oán niệm sâu nặng, độc ác, tàn bạo đó lại là một cô gái như thế này, hắn thấp giọng tự nói, trong lúc lơ đãng đã đọc tên Trương Nhã lên.
Cái này chỉ là cử chỉ vô ý, nhưng hắn lại không ngờ sau khi hai chữ Trương Nhã ra khỏi miệng, tủ treo quần áo trong phòng thay đồ nữ phát ra âm thanh “cót két”, giống như không chịu nổi sức nặng, bất cứ lúc nào cũng có thể bị ép vỡ. Điều làm hắn không ngờ đến là ngay cửa phòng tay đồ đột nhiên vang lên tiếng "binh binh", giống như có đồ vật gì đó đang lao đến.
"Ai?"
Nhét ảnh chụp vào trong tủ quần áo, Trần Ca cầm theo búa đi đến cạnh cửa, hắn đẩy cánh cửa đã khép lại một nửa ra, bên ngoài đang có ba cái ghế đứng song song nhau, chắn trước cửa phòng thay đồ.
"Tưởng tao không dám phá hủy bọn mày hử?" Phía sau lưng Trần Ca đã thấm ướt mồ hôi lạnh, nhưng biểu cảm trên mặt hắn cũng không có quá nhiều thay đổi. Hắn cầm búa trên tay, đi về phía mấy cái ghế.
Phòng thay quần áo không có lối ra nào khác, nếu như không lao ra, thế cục sẽ phát triển theo hướng bất lợi cho hắn.
Trần Ca nhìn ra bên ngoài, hắn đang tính toán kế hoạch chạy thoát, thế nhưng lúc ánh mắt hắn lướt qua mấy tấm gương, bước chân đang nâng lên, không cách nào hạ xuống được.
Trong gương phản chiếu hình ảnh trước cửa phòng thay đồ, điều khác biệt duy nhất là... Trong gương, trên ba cái ghế, còn có ba nữ sinh ngồi.
-----
Dịch: Jamie
Biên: Mịii
------