• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liên tục thử ba lần đều không thành công, Trần Ca dứt khoát ném chuyện này sang một bên, quyết định đợi sau khi quay về Tòa nhà kinh dị sẽ nghiên cứu.

Nhưng không ngờ là vừa rời khỏi giao diện riêng của Trương Nhã, thì trên điện thoại màu đen lại xuất hiện một thông báo mới.

“Không phải đã hoàn thành xong nhiệm vụ hảo cảm rồi sao?” Trần Ca không suy nghĩ nhiều, ấn mở thông báo thứ hai ra.

“May mắn Lệ quỷ chiếu cố bạn! Chúc mừng bạn hoàn thành nhiệm vụ hảo cảm của Hồng Y Lệ Quỷ cấp độ hi hữu. Nhiệm vụ này là một trong những nhiệm vụ nhánh của bối cảnh khủng bố 4 sao: Học viện ma quỷ!”

“Chú ý: Mức độ hoàn thành nhiệm vụ hảo cảm đạt tới 100% sẽ mở ra nhiệm vụ thí luyện bối cảnh khủng bố 4 sao – Học viện ma quỷ (Nhiệm vụ có hiệu lực trong thời gian ba tháng). Sau khi hoàn thành tất cả các nhiệm vụ thí luyện, sẽ thành công mở khóa bối cảnh mới!”

“Học viện ma quỷ - Chỉ số hù dọa: 4 sao!”

“Nhiệm vụ nhánh thứ nhất: Giày khiêu vũ màu đỏ (Sau nửa đêm, trong sân trường, huyết thiên nga vung cánh, cô là ác quỷ tràn ngập thù hận, cũng là vũ giả khoác hồng y). Địa điểm nhiệm vụ: Trường học tư nhân Tây Thành.”

“Nhiệm vụ nhánh thứ hai: Người treo cổ (ta chưa bao giờ nói giỡn với người khác, dù khi còn sống, hay là đã chết). Địa điểm nhiệm vụ: Trường học tư nhân Tây Thành."

"Nhiệm vụ nhánh thứ ba: Tanh tưởi (Hắn nhặt tất cả rác rưởi về phòng mình, chỉ để che giấu một bí mật không thể nói). Địa điểm nhiệm vụ: Trường học tư nhân Tây Thành.”

“Nhiệm vụ nhánh thứ tư: Bút tiên ám ảnh (Bút tiên bút tiên, có thể nói cho ta biết người chết kế tiếp là ai không?) Địa điểm nhiệm vụ: Trường trung học Mộ Dương"

"Nhiệm vụ nhánh thứ năm: Cạnh buồng vệ sinh thứ năm (Mỗi khi đến nửa đêm, ngươi luôn luôn có thể nhìn thấy một cái bóng dáng màu đỏ xuất hiện trong nhà cầu, vì bắt lấy nàng, ta trốn ở cạnh buồng vệ sinh thứ năm). Địa điểm nhiệm vụ: Trường trung học Mộ Dương."

"Nhiệm vụ nhánh thứ sáu: Cái giếng sâu (em gái cùng em trai vẫn chưa về nhà sau khi tan học, bọn họ đã đi đâu?) Địa điểm nhiệm vụ: Trường trung học Mộ Dương."

"Nhiệm vụ nhánh thứ bảy: Phòng học bị niêm phong (Cuối hành lang có một phòng học bị dán giấy niêm phong, chưa từng có người đi vào, khi trời vừa bắt đầu tối, trong phòng lại có bóng người đi lại bên trong). Địa điểm nhiệm vụ: Trường trung học Mộ Dương."

"Nhiệm vụ nhánh thứ tám: Xác sống!! (Ở trong khu vực giới hạn của nhà xác, có một đám xác sống!). Địa điểm nhiệm vụ: Học viện pháp y Cửu Giang."

"Nhiệm vụ cuối cùng: Chưa mở khóa.”

Sau khi xem hết thông tin trên điện thoại, Trần Ca bị sốc: “Bối cảnh khủng bố 4 sao? Bối cảnh khủng bố 1 sao đã có thể dọa hỏng sinh viên của học viện pháp y, vậy bối cảnh có chỉ số hù dọa 4 sao thì có bao nhiêu khủng bố?”

Mỗi người đều có một ngưỡng chịu đựng nỗi sợ nhất định, một khi vượt qua quá nhiều, rất có thể sẽ xảy ra chuyện.

Hắn nhìn lại một lần nữa từng nhiệm vụ nhánh của Học viện ma quỷ, chỉ xem mô tả thôi cũng khiến hắn nổi da gà. Quan trọng hơn chính là những nhiệm vụ này chỉ là nhiệm vụ nhánh mà thôi. Nhiệm vụ áp trục (1) cuối cùng còn chưa mở khóa, hắn phải hoàn thành tám cái nhiệm vụ nhánh kia trước thì mới có thể làm cái nhiệm vụ thứ chín này.

(1) Áp trục: Thường để chỉ những tiết mục sau cùng, những tiết mục có giá trị nhất.

“Đối với mình, bối cảnh khủng bố 4 sao có độ khó tương đối lớn. Có lẽ nên đợi sau này khiêu chiến thì hơn.” Trần Ca tắt thông báo, liếc nhìn thanh công cụ trong điện thoại di động màu đen, ở mục bối cảnh khủng bố có thể mở khóa, ngoại trừ Chiếc xe tang tuyệt mệnh cùng Bệnh viện số 3 thì có thêm một cái nữa là Học viện ma quỷ. Khác với hai cái trước, tên của bối cảnh Học viện ma quỷ có màu đỏ như máu.

“Đem tất cả những sự kiện linh dị trong trường học bỏ vào trong cùng một bối cảnh khủng bố, dù cho mở khóa thành công bối cảnh Học viện ma quỷ, sợ rằng cũng không thể mở cửa với tất cả mọi người được.” Trần Ca lướt xem đánh giá cấp bậc của bối cảnh khủng bố trên điện thoại màu đen, trong đầu hắn dần dần hình thành một suy nghĩ. Bối cảnh khủng bố 1 sao, ai cũng có thể đi vào. Nhưng muốn vào được bối cảnh 3 sao, hoặc ngoài 3 sao thì nhất định phải vượt qua bối cảnh khủng bố 1 sao và 2 sao mới được. Ở một khía cạnh nào đó, chuyện này cũng có thể xem như là một loại bảo hộ đối với du khách.”

“Kể từ đó, có thể nâng cao tính kích thích của trò chơi. Ngay cả những du khách chỉ dự định sẽ chơi một lần cũng có thể vì khiêu chiến bối cảnh khủng bố có cấp độ cao hơn mà tiếp tục tiến lên, mãi cho đến khi hoàn toàn qua cửa.” Nghĩ đến đây, không hiểu sao trong đầu Trần Ca lại hiện lên hình ảnh của Hạc Sơn. Hắn là người duy nhất liên tục khiêu chiến hai bối cảnh khủng bố trong Tòa nhà kinh dị: “Tiểu tử này coi như là linh vật của mình rồi, đến khi mở khóa bối cảnh kế tiếp, mình có nên lừa hắn vào tham quan hay không nhỉ?”

Trong đầu Trần Ca có rất nhiều ý tưởng, ví dụ như sau khi phân cấp, còn có thể treo giải thưởng và bằng khen, dùng mấy thứ này để cổ vũ du khách vượt qua giới hạn bản thân, khiêu khích bối cảnh khủng bố cấp cao hơn.

“Sao lại có cảm giác mình là đại boss phía sau màn ấy nhỉ?”

Trần Ca nhịn không được cười ra tiếng, sau này chỉ sợ sẽ có những nhóm chuyên nghiệp tìm đến “tiến công” Tòa nhà kinh dị của hắn, chỉ để trải nghiệm cực độ hoảng sợ.

“Cậu cười cái gì? Nhìn là thấy chẳng có ý gì tốt cả.” Đội trưởng Lý bước ra khỏi phòng, ông đã hoàn thành các bước điều tra cơ bản: “Đội một và đội hai đã liên lạc với tôi, tạm thời không phát hiện tung tích của Trương Bằng. Không khí trong ngôi trường này không đúng cho lắm, hoàn cảnh lại phức tạp, chúng ta rút lui trước, đợi đội hình sự đến rồi tính tiếp.”

“Được.” Trần Ca đã sớm có ý định rút lui, mục đích đến đây của hắn đã đạt được.

Tất cả mọi người rút lui khỏi trường học tư nhân Tây Thành, phong tỏa bên ngoài, chờ đợi chi viện.

Mãi cho đến lúc trời tờ mờ sáng, đội hình sự mới đến, bôn ba mệt nhọc, mọi người sống cũng không dễ dàng gì.

Hai bên chào hỏi đơn giản, sau đó, đội trưởng Lý lái xe đưa Trần Ca về.

“Lại là một đêm không ngủ.” Ngồi trên xe cảnh sát, Trần Ca mới hoàn toàn buông lỏng. Hắn duỗi lưng một cái, nằm dài ở băng sau.

“Cậu ngồi trên xe cảnh sát mà chẳng khác nào đang ở nhà nhỉ?” Đội trưởng Lý bất mãn lầm bầm một câu: “Đúng rồi, tôi có mấy vấn đề muốn hỏi cậu nhưng vẫn chưa có có hội.”

“Vậy thì đừng hỏi nữa.” Trần Ca đoán được đội trưởng Lý chuẩn bị hỏi chuyện gì, hắn dùng ba lô che kín đầu, giả bộ ngủ.

“Tại sao cậu lại xuất hiện ở trường học tư nhân Tây Thành vào lúc rạng sáng? Còn nữa, sao cậu biết cụ thể thời gian cô gái kia nhảy lầu? Đây là chuyện đã xảy ra từ bốn năm trước, ngay cả pháp y cũng đã xác định chắc chắn thời gian, nhưng cậu lại quả quyết nói đáp án cho tôi nghe, chuyện này quá mức không bình thường rồi.” Đội trưởng Lý ngồi vào ghế lái, bắt đầu khởi động xe.

“Đều là do tôi đoán.” Trần Ca trở mình: “Tam Bảo thúc, có thể bật điều hòa không?”

“Cậu quả thật không coi mình là người ngoài mà!?” Đội trưởng Lý thầm mắng một câu, sau đó tiện tay mở điều hòa. Lúc này, điện thoại di động của ông đột nhiên rung lên.

“Thúc, nghe đi.”

“Còn nhiều chuyện nữa, có tin là tôi ném cậu xuống xe hay không?” Đội trưởng Lý nhìn số điện thoại hiển thị trên màn hình, ấn nút nghe, một câu cũng không nói, người ở đầu dây bên kia cũng không lên tiếng, hai ba giây sau, điện thoại bị cúp.

“Ai to gan như vậy? Dám gọi điện quấy rầy cảnh sát?” Trần Ca quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện vẻ mặt của đội trưởng Lý dịu dàng hơn rất nhiều.

“Là vợ tôi, mỗi lần tôi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, cô ấy đều gọi điện cho tôi, xác định tôi có an toàn hay không. Bởi vì có một số nhiệm vụ đặc thù, cho nên chúng tôi đã thương lượng trước, không cần mở miệng trao đổi, chỉ cần điện thoại được kết nối, thì chứng minh là tôi không sao.”

--------

Dịch: Mịii

Biên: LãoPhệ

------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK