• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Trạng thái Quầy vé bóng đêm là không trọn vẹn, phương pháp sửa chữa cũng không có, cái điện thoại màu đen này luôn làm ra mấy thứ đồ kỳ quái." Trần Ca chui ra khỏi quầy vé, càng nhìn càng thấy thứ này không phải là thứ chuẩn bị cho người sống nên.

"Ông chủ!"

Cửa công viên, Từ Uyển chạy tới, trong tay còn cầm bánh bao nóng hổi.

Nhìn thấy sức sống lan tỏa ra bốn phía từ cô, tâm trạng Trần Ca trở nên tươi đẹp hơn rất nhiều. Cô gái này thần kinh có hơi thô, lâu lâu cũng sẽ ngớ ngẩn phạm sai lầm, nhưng trời sinh cô đã có sức hút, có thể khiến người ta cảm thấy cuộc sống tươi sáng tốt đẹp.

Nhận lấy bánh bao từ tay Từ Uyển, Trần Ca cũng không khách khí, bắt đầu cắn từng miếng từng miếng: "Tại sao hôm nay em lại tới sớm vậy?"

"Ông chủ, anh nhìn kìa!" Trần Ca ngồi cạnh Trần Ca trên bậc thang, lấy điện thoại ra lướt lướt, bên trong đều là video tin tức cùng những bài báo đưa tin về vụ án diệt môn ở nhà trọ Bình An: "Tất cả đều là nói về anh, em cảm thấy anh sắp lên top tìm kiếm rồi đấy!"

"Để anh xem một chút." Trần Ca nhìn tiêu đề của từng tin tức, hắn cũng không ngờ là chỉ phỏng vấn qua loa, lại cũng khiến nhiều người chú ý như vậy: "Đáng tiếc."

"Đáng tiếc cái gì? Em cảm thấy rất tốt mà." Từ Uyển ngồi bên cạnh, có thể là bởi vì vừa mới chạy bộ nên mặt còn đỏ bừng.

"Lúc ấy anh chỉ lo đến tiền thưởng, quên mất đây cũng là một cơ hội tốt để tuyên truyền!" Hắn mang vẻ mặt “đau đớn” lướt màn hình: "Nếu biết sớm có nhiều người xem như vậy, anh nhất định sẽ cắt ngang lời của đội trưởng Nhan, sau đó quảng cáo cho Tòa nhà kinh dị của cúng ta! Em mấy cái tin này xem, đưa tin cũng không chân thật, ngay cả vị trí cụ thể của Tòa nhà kinh dị cũng không có! Từ Uyển, hôm nay anh giao cho em một nhiệm vụ, một lát nữa, chúng ta đi công khai thân phận ở mục bình luận, để lại địa chỉ Tòa nhà kinh dị. Nếu có du khách nào xem báo tìm tới đây thì sẽ được giảm giá 80%."

"Không tốt lắm đâu." Từ Uyển có chút thẹn thùng, nhưng cuối cùng vẫn dựa theo lời Trần Ca nói đi mà làm.

Chín giờ, khu vui chơi chuẩn bị mở cửa, hai người cất điện thoại, chuẩn bị làm việc.

Mở hàng rào bảo vệ ra, Từ Uyển mới phát hiện ở đây mới dựng một quầy bán vé.

"Cái này anh mới làm tối hôm qua sao?"

"Đúng vậy, mặc dù có chút xấu, nhưng rất thực dụng."

"Đúng đúng, em cũng cảm thấy chúng ta nên có một quầy bán vé."

Nhìn thấy Từ Uyển nghiêm túc gật đầu, ở trong lòng Trần Ca cảm thán một câu. Quả thật là một nhân viên tốt, cho tới bây giờ chưa từng phản bác mình.

Tiến vào bên trong nhà ma, Từ Uyển đi vào phòng hóa trang, Trần Ca tìm mấy tấm ván gỗ trong phòng đạo cụ, mang ra che khuất lối đi xuống lòng đất, đây là bối cảnh thử nghiệm mới, chưa mở ra, nơi này tạm thời chưa dùng đến.

Chuẩn bị xong xuôi, hai người bắt đầu mở cửa kinh doanh, còn chưa tới giờ đông khách đã có người xếp hàng trước cửa Tòa nhà kinh dị. Mặc dù không dài nhưng so với trước kia cũng xem như một bước nhảy vọt về chất lượng.

Từ Uyển đóng vai quỷ bên trong bối cảnh Minh Hôn, Trần Ca cầm theo hộp hóa trang, vừa bán vé lấy tiền, vừa đóng vai sát nhân bên trong bối cảnh Chạy trốn lúc nửa đêm.

Hai người cứ duy trì Tòa nhà kinh dị như vậy cực kỳ vất vả, đáng nói tới chính là bên trong bối cảnh Chạy trốn lúc nửa đêm, Tiểu Tiểu cũng sẽ thỉnh thoảng sẽ cho du khách chút kinh hỉ. Con búp bê nghịch ngợm này hình như rất thích đi theo đằng sau người sống, điều này làm Trần Ca có chút bận tâm, sợ là một ngày nào đó cô bé sẽ bị du khách bắt đi mất.

Vẫn bận đến trưa, hai người mới có chút rảnh rỗi, Trần Ca mở ra điện thoại màu đen ra xem xét, bất kể là độ khen ngợi hay lượng du khách đều tăng lên rất nhiều. Khoảng cách mở rộng lần thứ hai cũng không còn xa.

"Hai người phụ trách hai bối cảnh đã là cực hạn, nếu như mở thêm bối cảnh kinh khủng mới, nhất định phải thông báo tuyển dụng nhân viên mới." Trần Ca nhìn nhìn điện thoại màu đen, mỗi ngày nó đều đưa ra nhiệm vụ cấp ác mộng, mặc dù không đáng tin nhưng những nhiệm vụ đơn giản và bình thương lại toàn nói trúng tim đen, chỉ ra những khuyết điểm của Tòa nhà kinh dị, hoàn thành nhiệm vụ chính là cải thiện tòa nhà.

"Ngay cả điện thoại cũng đưa ra nhiệm vụ thông báo tuyển dụng nhân viên mới, xem ra mình cần phải tuyển thêm một ít nhân thủ mới được." Từ khi những nhân viên đã theo bố mẹ lâu năm xin nghỉ việc, đối với người mới, Trần Ca có chút mâu thuẫn: "Nếu như Tiểu Tiểu và Trương Nhã có thể nghe lời, không làm loạn thì hai nàng chính là lựa chọn tốt nhất của mình."

Đương nhiên, ý nghĩ này cũng chỉ là suy nghĩ trong lòng. Nếu thật sự cho Tiểu Tiểu và Trương Nhã đi vào nhà ma dọa người, Tiểu Tiểu còn dễ nói, nhưng Trương Nhã… Đoán chừng tiếp sau đó sẽ là hiện trường án mạng.

"Thành viên trong mục Đồng đội ma quỷ của mình vẫn như cũ là số không, chặng đường còn dài..." Trần Ca ngồi ngay cửa ra vào của lầu một, hết buổi trưa còn phải tiếp tục làm việc, hắn đang cố gắng tranh thủ hết tất cả thời gian nghỉ.

Mặt trời lên tới đỉnh đầu, giữa trưa, du khách ngày càng ít, điện thoại màu đen không biết sao lại rung lên một cái.

Hắn mở lên xem nội dung trên màn hình, thông bào này làm hắn hơi kinh ngạc.

"Quầy vé bóng đêm kích hoạt hiệu ứng đặc biệt, vị “du khách đặc biệt” thứ nhất xuất hiện! Xin hãy nắm chắn cơ hội lần này, căn cứ vào lựa chọn của bạn, sẽ dẫn đến những kết quả không giống nhau!"

"Kích hoạt hiệu ứng đặc biệt? Xác suất một phần ngàn mà cũng bị đụng trúng, dựa theo kinh nghiệm trước đây mà nói, lần này khẳng định không phải thứ gì tốt tới!" Trần Ca vẻ mặt như lâm đại địch, lưng thẳng tắp, liếc nhìn xung quanh Tòa nhà kinh dị: "Mặt trời chói chang, loại tình huống này hẳn không có khả năng xuất hiện Lệ quỷ đâu nhỉ."

Hiện tại là thời điểm dương khí thịnh nhất trong ngày, cũng là lúc nóng nhất, du khách lui tới ít đi rất nhiều.

"Là cặp đôi đang cãi nhau kia? Nữ xinh đẹp như vậy mà nam lại quá xấu, rất có thể có vấn đề. Đang nói chuyện với Từ thúc là ai? Nhân viên mới sao? Làm sao mình chưa thấy qua?"

Lúc Trần Ca đang phán đoán, một phụ nữ vừa đen vừa gầy, tầm 30 tuổi đi tới, bước chân của cô rất nhẹ.

"Chẳng lẽ là cô ấy?"

Trần Ca lặng lẽ quan sát bề ngoài của người phụ nữ này, làn da đen, vóc dáng không cao, cười lên trông rất điềm đạm, nho nhã, chiếc áo khoác trên người cô ta có chút bạc màu.

"Chào anh, xin hỏi Tòa nhà kinh dị bao nhiêu tiền một vé?" Giọng của người phụ nữ có hơi the thé, nhưng cũng không tính khó nghe.

"Chúng tôi hiện có hai bối cảnh, hai mươi đồng một vé, có thể tự lựa chọn bổi cảnh." Trần Ca mỉm cười chuyên nghiệp.

"Được, vậy lấy hai vé đi." Người phụ nữ lấy tiền ra đưa cho Trần Ca.

"Cô muốn một mình tham quan hết cả hai tràng cảnh?"

"Chúng tối đi hai người." Nữ nhân ngượng ngùng nở nụ cười, hướng nơi xa ngoắc, một đứa bé thoạt nhìn tầm tám chín tuổi từ chỗ râm mát chạy tới.

Đứa bé này có tướng mạo trung bình, hình như rất sợ người lạ.

Đứa bé đứng ở bên cạnh người phụ nữ, cũng không dắt tay người phụ nữ, chỉ đứng đấy vẻ mặt không thay đổi.

"Thật ngại quá, Tòa nhà kinh dị của chúng tôi có quy định giới hạn độ tuổi, dưới mười bốn tuổi không thể vào." Trần Ca nhìn thoáng qua cậu bé này, luôn có cảm giác cậu bé này không giống những đứa trẻ bình thường, nhưng cụ thể như thế nào cũng không nói ra được.

"Có thể sắp xếp một chút không, đứa nhỏ này rất thích tham quan nhà ma, hiện tại ít người, chúng tôi vào cũng không bị người khác thấy, sẽ không mang đến phiền phức cho anh."

"Đứa bé nhỏ này thích tham quan nhà ma?" Trần Ca lặng lẽ nhét điện thoại vào túi, lắc đầu: "Thật có lỗi, đây là quy định."

-----

Dịch: Jamie

Biên: Mịii

------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK