“Ngươi đoán không sai, nó đích thị không phải Châu hỏa, cũng không phải linh hỏa do Cửu Thiên Huyền Công tạo thành”.
Thi Quỷ vốn đã lường trước mọi chuyện nên đối với nghi hoặc của Lạc Mai Tiên, hắn chẳng chút lúng túng mà rành mạch giải bày:
“Hôm đó, ngọn lửa mà ta đã đưa vào người muội muội ngươi là Huyết Viêm Tuyền Hỏa - một loại linh hỏa cực hiếm ở tu đạo giới”.
“Huyết Viêm Tuyền Hỏa?”. - Lạc Mai Tiên tỏ ra nghi ngờ - “Thế gian có loại linh hỏa này ư? Tại sao trước nay ta lại chưa bao giờ nghe qua vậy?”.
Thi Quỷ cười nhạt: “Lạc Mai Tiên, ta nghĩ là ngươi đã chịu sự bó buộc trong chiếc lồng giam Đà Lan Giới này quá lâu rồi”.
“Thế giới này, nó đã bị cô lập cả trăm vạn năm rồi. Trong trăm vạn năm qua, những ghi chép của các ngươi đã thất lạc bao nhiêu, những tri thức của các ngươi đã lạc hậu bao nhiêu, và các ngươi, trong trăm vạn năm qua các ngươi lại phát triển lên được bao nhiêu?”.
Thi Quỷ lắc đầu: “Thế giới ngoài kia, sau trăm vạn năm thì đã có không ít thứ mới lạ. Huyết Viêm Tuyền Hỏa của ta chính là một trong số đó. Theo ta biết thì loại linh hỏa này cũng chỉ mới được người phát hiện cách đây khoảng hai mươi vạn năm mà thôi”.
“Về chuyện Huyết Viêm Tuyền Hỏa có thật sự là sinh sau đẻ muộn hay vốn dĩ đã tồn tại từ xa xưa thì ta chẳng thể biết được. Tuy nhiên, ta có thể đảm bảo với ngươi là Huyết Viêm Tuyền Hỏa này, nó cực kỳ trân quý, cực kỳ hiếm gặp”.
“Rất quý hiếm sao?”.
Lạc Mai Tiên lại đặt nghi vấn: “Nếu như Huyết Viêm Tuyền Hỏa kia thật sự quý hiếm như vậy, thế thì làm thế nào mà một tên tu sĩ Linh châu cảnh như ngươi lại có được? Lẽ nào sau trăm vạn năm qua đi, thế giới bên ngoài tu sĩ Linh anh đã chết hết rồi sao?”.
“Linh anh tu sĩ thì dĩ nhiên là vẫn chưa chết. Bọn họ vẫn còn, hơn nữa là còn nhiều... Nhưng như thế thì lại thế nào? Bảo vật có được là nhờ vào cơ duyên, dựa vào vận khí. Mạnh mà không có phúc khí thì há sẽ đoạt được?”.
“Ta đúng chỉ là một tu sĩ Linh châu cảnh nho nhỏ, nhưng vận khí so với người khác thì tốt hơn một chút. Và đó là lý do vì sao Huyết Viêm Tuyền Hỏa lại thuộc về ta”.
“Đáng tiếc... Từ khi đến Đà Lan Giới này thì có vẻ như vận khí của ta đã mất hết rồi thì phải. Trước bị người tra tấn hành hạ, khoét mắt cắt tay, sau lại mất đi linh hỏa trân quý... Ngẫm lại thì ta thấy mình cũng đáng thương đấy chứ”.
“Vậy sao?”. - Lạc Mai Tiên hờ hững chen vào - “Nếu tiếc nuối Huyết Viêm Tuyền Hỏa như vậy thì ngươi có thể giữ lại mà, ta cũng đâu bắt ngươi phải lấy ra”.
“Giữ lại? Ta sợ là mình lại chẳng có mạng để dùng thôi”.
...
“Giờ thì sao?”. - Xoay người nhìn xuống hồ nước, Lạc Mai Tiên đổi giọng - “Huyết Viêm Tuyền Hỏa kia đã thế nào? Nó đã tiêu thất hay vẫn còn trong người muội muội ta?”.
Hôm đó, sau khi huyết quang tán đi, nàng đã lập tức cẩn thận kiểm tra cơ thể của muội muội mình, ngọn lửa màu đỏ kia cũng là thứ mà nàng lưu tâm tìm kiếm.
Tuy nhiên, qua cả buổi tra xét, Lạc Mai Tiên nàng vẫn không thể có được chút manh mối nào của ngọn lửa kia. Một chút khí tức lưu lại cũng không.
Ngọn lửa màu đỏ mà Thi Quỷ gọi là Huyết Viêm Tuyền Hỏa kia, nó có thật là đã hoàn toàn tiêu thất?
Ngược lại, nếu bảo nó vẫn đang tồn tại thì nàng sẽ cảm thấy hợp lý hơn.
“Đúng là một nữ nhân đa nghi”. - Bên kia, Thi Quỷ nghĩ thầm.
Rồi sau đó, hắn thành thật thú nhận: “Chúc mừng, lần này ngươi lại đoán đúng. Huyết Viêm Tuyền Hỏa kia, lúc này nó hiện vẫn đang tồn tại bên trong cơ thể muội muội ngươi”.
“Tiên Linh Chi Huyết, ngươi nghĩ tại sao nó lại luôn tùy thời được kiểm soát? Hết thảy đều là nhờ có Huyết Viêm Tuyền Hỏa cả”.
“Nói như ngươi thì quá trình cứu chữa cho muội muội ta hôm đó, Huyết Viêm Tuyền Hỏa kia là thứ bắt buộc phải có? Và thậm chí bây giờ nó vẫn là thứ không thể thiếu?”.
“Phải”.
“Soạt!”.
Ngay khi lời Thi Quỷ vừa dứt thì cũng là lúc cổ áo hắn bị người nắm chặt.
“Phải? Ngươi nói là phải sao?”.
Giật mạnh cổ áo Thi Quỷ, Lạc Mai Tiên dành cho hắn một cái nhìn bất thiện: “Thi Quỷ, ngươi chỉ nói là sẽ dùng Cửu Thiên Huyền Công để cứu chữa chứ không hề đề cập đến Huyết Viêm Tuyền Hỏa nào với ta cả!”.
Thoáng liếc xuống cổ áo đang bị nắm chặt của mình, Thi Quỷ không trực tiếp trả lời mà hỏi lại: “Đó là điều khiến ngươi bận tâm?”.
Hắn tiếp tục: “Lạc Mai Tiên, ta chẳng lừa gạt ngươi cái gì cả. Để cứu chữa cho muội muội ngươi thì nhất định phải cần có Cửu Thiên Huyền Công của ta. Đặc tính của nó rất phù hợp để kiềm chế Tiên Linh Chi Huyết, có trợ giúp không nhỏ cho quá trình cứu chữa”.
“Còn về Huyết Viêm Tuyền Hỏa, ta không nói bởi vì ngươi không hỏi và bản thân ta thì cũng cảm thấy không cần thiết. Cần gì chứ, cuối cùng chẳng phải là vẫn đưa vào người muội muội ngươi sao? Ta chỉ bất quá là đơn giản thủ tục đi một chút thôi”.
“Một chút?”. - Lạc Mai Tiên không cho là phải - “Thi Quỷ, ta thấy nó nhiều hơn một chút đấy. Hôm đó, trừ bỏ Huyết Viêm Tuyền Hỏa thì hình như vẫn còn thứ mà ta chưa được biết đấy. Ví như việc trích máu, cái cách mà ngươi thay muội muội ta vận hành linh lực, rồi cả thời điểm tụ thành Linh châu nữa...”.
“Đúng là ngươi chẳng muốn bỏ sót thứ gì nhỉ”.
Mặc dù liên tục bị người chất vấn, lại có vẻ còn bị cố tình gây áp lực, tuy nhiên, từ đầu đến cuối Thi Quỷ vẫn trước sau như một, khá bình tĩnh.
Nôn nóng? Lúng túng? Đấy không phải những gì nên xuất hiện trong trường hợp này, khi mà hắn vốn dĩ đã chuẩn bị sẵn sàng cho tất cả các câu hỏi. Mấy lời chất vấn của Lạc Mai Tiên, toàn bộ đều nằm trong dự tính của hắn.
Hít sâu một hơi, điều động một chút linh lực để trụ vững trước uy áp mà Lạc Mai Tiên cố tình phát ra, Thi Quỷ nói tiếp:
“Trích máu, thay muội muội ngươi vận hành linh lực, hết thảy đều chẳng nằm trong tính toán ban đầu. Chúng là những việc ngoài dự liệu”.
“Lạc Mai Tiên, hôm đó ngươi cũng chứng kiến toàn bộ quá trình, tình trạng muội muội ngươi thế nào, ngươi hẳn cũng nhận ra vài phần chứ?”.
“Nói tiếp đi”. - Lạc Mai Tiên chưa vội tỏ thái độ, chỉ lạnh nhạt bảo.
Và như thế, Thi Quỷ lại tiếp tục: “Quá trình kiểm soát Tiên Linh Chi Huyết đã xảy ra sự cố... Huyết dịch của muội muội ngươi khó lường hơn cả những gì ta nghĩ. Nó đã phản kháng rất quyết liệt. Để đối phó với luồng lực lượng băng hàn cùng Huyết Viêm Tuyền Hỏa do ta đưa vào, Tiên Linh Chi Huyết đã sử dụng hậu trường của nó”.
“Hậu trường?”.
“Chính là sinh mệnh lực, là thọ nguyên của muội muội ngươi”.
“Sau đó... Thì thế nào? Kể rõ ràng”.
“Rất may mắn. Cho muội muội ngươi và cho cả ta. Trong lúc nguy cấp, ta chợt nhớ ngoài Cửu Thiên Huyền Công ra thì mình vẫn còn tu luyện một loại công pháp khác nữa. Công pháp này, so với Cửu Thiên Huyền Công thì càng đặc biệt hơn”.
“Lạc Mai Tiên, ngươi biết để tu luyện công pháp này thì cần gì không?”.
Hỏi, nhưng chẳng đợi đối phương hồi đáp thì Thi Quỷ đã tự mình trả lời: “Đúng như ngươi đang nghĩ, nó cần máu huyết. Và đó chính là lý do tại sao ta lại chiếu theo tâm pháp của nó mà trợ giúp muội muội ngươi vận hành linh lực, điều động máu huyết. Nói cách khác, ta đã giúp muội muội ngươi tu luyện công pháp đặc biệt này”.
“Do tính đặc thù của công pháp nên trong quá trình muội muội ngươi tu luyện thì huyết dịch trong người nàng ấy sẽ bị điều động. Và như vậy, Tiên Linh Chi Huyết sẽ tạm thời bị kiềm giữ, từ đó không còn có thể tự do rút lấy sinh mệnh lực của muội muội ngươi được nữa. Tiếp theo, công việc đã khá đơn giản. Dưới sự hỗ trợ của Cửu Thiên Huyền Công, ta chỉ cần lần nữa đưa Huyết Viêm Tuyền Hỏa vào và nhanh chóng cho nó dung hòa vào cơ thể muội muội ngươi là xong. Một khi nó đã hoàn toàn gắn kết với nàng ấy thì Tiên Linh Chi Huyết sẽ tự khắc bị kiểm soát...”.
Hắn, một bước đầu nhập võng du, hắn dùng phong cách của chính hắn đi lên trên đỉnh cao cùng mỹ nữ.