Cực kỳ có linh tính, hư ảnh Ma thần vừa lao ra liền há to cái miệng đỏ ngòm của mình, trong tiếng hét dài vung tay hướng về hư ảnh hung thú đánh ra một quyền.
"Ba!".
"Gào... o...!".
Hai âm thanh, một trước một sau, một trầm thấp một chói tai nối nhau vang lên. Cái trước là sự va chạm giữa quyền đầu Ma thần và hư ảnh hung thú, còn cái sau thì chính là tiếng thét bi thương của ma thú.
Đúng vậy. Hư ảnh ma thú do bảo phù huyễn hóa ra kia, nó đã triệt để bị một quyền của Ma thần đánh tan rồi. Một chút trì trệ thậm chí còn chẳng làm ra nổi.
Tuy nói là hư ảnh nhưng xét cho cùng thực lực vẫn cứ là Thiên hà đệ nhị trọng, ấy thế mà ngay cả một đòn hung thú kia cũng không thể đỡ nổi thì đã bị đánh tan, như vậy... sức mạnh ẩn chứa bên trong một quyền nọ phải là cỡ nào khủng bố?
Rốt cuộc thì hôm nay, sau khi Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn Công bước vào cảnh giới thứ tư: Tứ Thiên Cảnh và tu vi bản thân đạt tới Linh châu đệ cửu trọng, Thi Quỷ đến cùng là đã mạnh thêm bao nhiêu?
Khó mà xác định được. Phải biết cho tới bây giờ, hắn vẫn chỉ mới sử dụng lực lượng ở mức Nhị Thiên Cảnh mà thôi. Về phần Tam Thiên và Tứ Thiên Cảnh, từ đầu đến cuối hắn đều chưa hề đá động. Thêm nữa, lực lượng huyết mạch hoàng tộc Kim Nguyệt Tu La trong người, Thi Quỷ hắn cũng là chưa động...
Thử tưởng tượng xem, một khi Thi Quỷ xuất động toàn lực, vậy thì chiến lực của hắn sẽ đạt đến cấp bậc nào?
Liệu có đủ để giết cường giả Thiên hà đệ tam trọng? Hay thậm chí là hạng Thiên hà đệ tứ trọng, đệ ngũ trọng, những cường giả trung kỳ?
Chỉ e là phải đợi hắn đánh mới biết. Tuy nhiên, đó là sau này. Có thể là ngày mai, ngày mốt, ngày kia hoặc xa hơn là một vài tháng, một vài năm...
Còn hiện tại...
Thi Quỷ đã giải quyết xong hư ảnh hung thú và đang chuẩn bị tiếp tục truy đuổi Thiên Nguyên - con cá lớn nhất trong trận đánh hôm nay.
Có điều, trước khi truy đuổi thì hắn vẫn còn một việc nữa phải làm: thu lấy chiến lợi phẩm.
Khỏi phải nói, đây rõ ràng là công việc quá ư đơn giản. Bởi thế cho nên Thi Quỷ đã chẳng hao phí bao nhiêu thời gian cả, bất quá chỉ là một cái phẩy tay thì liền hoàn thành.
Cúi nhìn tấm hắc sắc phù lục đã sớm trả về nguyên trạng trong tay, Thi Quỷ khẽ giọng thốt ra:
"Vẫn còn tốt, chưa bị tổn hại gì".
Mau chóng đem bảo phù cất đi, hắn đưa mắt nhìn về hư ảnh Ma thần, tay hợp thành chỉ đánh ra một đạo pháp quyết, đoạn hô:
"Ma Thần Biến".
Ngay khi tiếng hô của Thi Quỷ vang lên thì bên kia, hư ảnh Ma thần bỗng bất ngờ tan ra, hóa thành một đám mây máu. Tuy nhiên, mọi chuyện vẫn chưa dừng tại đó. Sau khi biến đổi, đám mây máu kia bỗng bất ngờ xao động dữ dội, kế đấy thì một thanh đại kích xuất hiện.
Đích thị Ma Thần Kích biến hóa khôn lường mà năm xưa Thi Quỷ đã từng dùng để đánh nhau với Na Trát trước khi đôi bên nhìn nhận quan hệ máu mủ ruột rà.
Ngó thấy đại kích đã thành hình, Thi Quỷ thoáng động thần niệm đem nó thu nhỏ lại, vươn tay nắm lấy. Chuyển tầm mắt về hướng đông, phương hướng mà Thiên Nguyên đã đào tẩu, hắn thoáng cau mày rồi hóa thành một đạo huyết quang, tức tốc truy đuổi.
Tốc độ so với trước còn nhanh hơn gấp bội!
...
Với tốc độ vốn đã vượt xa cảnh giới Thiên hà đệ nhị trọng nay lại còn được đề thăng FXG51kv bằng cách thiêu đốt chân nguyên thế nên không mất bao nhiêu thời gian thì Thi Quỷ đã lại một lần nữa tiếp cận được Thiên Nguyên.
Hắc y phần phật, Thi Quỷ tay nắm đại kích chỉ mặt Thiên Nguyên hừ lạnh:
"Hừ! Ngươi nghĩ mình có khả năng chạy thoát sao?".
Phía đối diện, Thiên Nguyên nghe xong nhưng trầm mặc không nói. Đơn giản là bởi câu trả lời vốn dĩ đã rành rành ra đó rồi.
Thủ đoạn đã ra, thần thông đã triển, thậm chí ngay đến chân nguyên cũng đã thiêu đốt, vậy mà cuối cùng kết quả vẫn cứ như cũ, bị người bắt kịp...
Thiên Nguyên hắn còn có thể làm gì được nữa đây?
...
Giữa lúc Thiên Nguyên còn đang trầm mặc suy tính thì bên này, giọng Thi Quỷ đã lại vang lên:
"Sao? Đang nghĩ cách tiếp tục chạy phải không?".
"Nếu ta nhớ không lầm thì cách đây khoảng chừng hai trăm dặm nữa về hướng đông là một sào huyệt lớn của đám đạo tặc các ngươi đi".
"Ngươi...".
Khác hẳn vừa rồi, lần này Thiên Nguyên đã chẳng còn có thể giữ im lặng được nữa. Hắn bị câu nói, hay đúng hơn là nội dung trong câu nói của Thi Quỷ làm cho kinh ngạc.
Như cũng hiểu được tâm tư của Thiên Nguyên hắn, Thi Quỷ nói tiếp:
"Ngươi không cần phải ngạc nhiên, thông tin về đám đạo tặc các ngươi sớm đã có người điều tra rõ rồi...".
Tới đấy thì Thi Quỷ dừng lại, cười nhẹ mà rằng: "Hình như ta đã nói quá nhiều những lời dư thừa. Bởi vì ngươi có biết hay là không biết thì lại có gì khác nhau chứ".
Nói đoạn, tay cầm Ma Thần Kích của Thi Quỷ đưa lên.
"Các hạ chậm đã!".
Đáy mắt thoáng qua một tia khác lạ, Thi Quỷ tạm ngưng điều động linh lực, hỏi:
"Thế nào? Không lẽ ngươi có thứ gì có thể đổi lấy mạng sống của mình?".
Quả như suy đoán của Thi Quỷ, Thiên Nguyên gật đầu xác nhận: "Các hạ, ta có tin tức về một bảo vật, không, là nhiều bảo vật! Rất nhiều bảo vật!".
"Các hạ, xin hãy tha ta một mạng, ta sẽ đem toàn bộ tin tức nói ra...".
"Chậm đã".
Đang nói thì bị cắt ngang, Thiên Nguyên đành phải dừng lại, một mặt âm thầm điều động linh lực, chân nguyên tùy thời phát động trong khi một mặt thì chăm chú nhìn Thi Quỷ chờ nghe tiếp.
Cũng chẳng để hắn phải chờ lâu, tiếng Thi Quỷ rất nhanh đã lần nữa truyền đến:
"Ngươi vừa mới nói là bảo vật? Vậy cụ thể thì đó là những bảo vật gì? Đủ để đổi lấy tánh mạng của ngươi sao?".
Như chỉ đợi có thế, Thiên Nguyên nói ngay: "Tuyệt đối đủ. Giá trị của những bảo vật kia, đừng nói một Thiên hà đệ nhị trọng như ta mà cho dù là cấp bậc Thiên hà đệ bát, thậm chí là đệ cửu trọng nếu nhìn thấy nhất định đều sẽ động tâm".
"Dẫn chứng cụ thể đi". - Thi Quỷ tỏ ra thiếu kiên nhẫn, khoát tay bảo.
Thấy vậy, Thiên Nguyên cũng không nhiều lời thêm nữa, vội đem những gì mình nghe được từ A Đại Nhi nói ra:
"Các hạ, những bảo vật mà ta đang nói tới là Bạch Diệp Hoàn Minh Thụ, Tương Hoàng, La Ban, Hắc Thủy Hàn Băng Quả,...".
...
Sau khi Thiên Nguyên liệt kê ra hết, Thi Quỷ trầm ngâm một đỗi thì gật gù: "Quả nhiên đều là bảo vật trân quý khó cầu...".
"Các hạ, nếu vậy...".
Ngẩng đầu nhìn lên, Thi Quỷ thở nhẹ, thần sắc hòa hoãn lại: "Thôi được, vụ giao dịch này coi như không tệ. Chỉ cần đem mọi thứ ngươi biết nói ra tường tận thì ta có thể tha cho ngươi một mạng".
"Nếu vậy xin...".
"Tuy nhiên...".
Tâm tình vừa mới thả lỏng đôi chút của Thiên Nguyên tức thì bị hai chữ nọ kéo lên lại. Trong lòng hắn đang có dự cảm Thi Quỷ còn muốn tăng thêm điều kiện.
Thực tế, dự cảm của Thiên Nguyên hắn đã đúng. Thi Quỷ đã vừa lên tiếng xác nhận:
"Mạng của ngươi ta có thể không lấy, nhưng còn tài bảo trên mình ngươi... Ngươi không ngại giao hết ra chứ?".
Quả nhiên.
Mặc dù đã có suy đoán nhưng đến khi chính tai nghe được, nội tâm Thiên Nguyên vẫn chẳng cách nào "bình yên" mà đón nhận. Yêu cầu của Thi Quỷ, nó thực sự rất khó khăn để làm theo.
Tài bảo trên người Thiên Nguyên hắn từ đâu mà ra? Nó đâu phải chỉ là giết người cướp bóc. Ngoài đánh cướp ra thì bên trong còn có phân nửa là do hắn tự thân tìm kiếm, thu thập, để lấy được tới tay cũng hao tốn rất nhiều tinh lực, thậm chí có mấy lần còn mạo hiểm cả tính mạng nữa...
Ngẫm lại thì một thân bảo vật hôm nay, Thiên Nguyên hắn có được cũng không dễ dàng gì. Nếu nói hắn dùng mạng để đổi lấy thiết nghĩ cũng chẳng sai biệt lắm. Vậy mà...
Chỉ một câu liền muốn Thiên Nguyên hắn đem toàn bộ tài bảo giao ra? Đối phương cũng không khỏi quá hiếp người rồi đi!