Mục lục
Chiếm Hữu Tuyệt Đối - Dã Mã Vô Cương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giọng nói tuy nhẹ nhàng nhưng cả người không kiêu ngạo không siểm nịnh, nụ cười rất hiền lành và hào phóng.

 

Nicholas Donald uy nghiêm đứng thẳng, dáng vẻ cực kỳ oai nghiêm lúc này cũng nở một nụ cười hiền hậu: “Xin chào cô, chào mừng cô đến với gia tộc Nicholas làm khách.”

 

“Khanh, đi với tôi.” Nhìn nhóm chị em đồng trang lứa đang rục rịch xung quanh, Dolores không thèm để ý.

 

Không cần giới thiệu, cô ấy nắm lấy tay Thẩm Mộ Khanh, mỉm cười xinh đẹp với Nicholas Donald: “Con sẽ đưa cô ấy vào nhà trước, thưa cha.”

 

Không đợi ai trả lời, Dolores kéo Thẩm Mộ Khanh về phía nhà chính.

 

Tất cả những người ban đầu vốn định làm quen với Thẩm Mộ Khanh đều choáng váng ngay tại chỗ, trợn tròn mắt.

 

Nicholas Donald bất lực mỉm cười trước hành động của con gái nhưng không hề trách móc cô ấy.

 

“Gia chủ! Thật không công bằng, chị ấy không giới thiệu chúng tôi sao?”

 

Ngay khi đám đông chuẩn bị giải tán, một giọng nữ phẫn nộ vang lên từ trong đám đông.

 

Mọi người đều sửng sốt, hoảng sợ nhìn người phụ nữ vừa mở miệng nói chuyện.

 

"Karina!" Người phụ nữ vừa nói xong, một người đàn ông trung niên cao lớn nhanh chóng đứng dậy nắm lấy tay cô, cau mày với vẻ mặt cảnh cáo.

 

Nhưng người phụ nữ kia vẫn không phục, đôi mày rậm nhíu lại, dưới sự cảnh cáo tức giận của cha cô ta, nắm chặt vạt váy trong tay, tiến lên từng bước.

 

“Có thể kết bạn với vợ của người đứng đầu gia tộc Fred, đối với gia tộc Nicholas của chúng ta mà nói chỉ có trăm lợi chứ không có hại.”

 

Bầu không khí căng thẳng, Nicholas Karina ở trước mặt mọi người, giọng nói càng ngày càng nhỏ đi: “Tuy rằng chị ấy là con gái lớn của gia tộc, nhưng mọi chỗ tốt đều bị chị ấy chiếm hết, điều này có hợp lý không…”

 

Một khoảng yên tĩnh, trong lòng của mọi người xem trò hề này đều khựng lại, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh, im lặng không nói.

 

Trên bầu trời, những đám mây vốn nhẹ nhàng trôi bỗng chốc trở nên u ám, mọi người bất giác cúi đầu, khó có thể nhìn ra vẻ mặt của họ.

 

Có người vui sướng khi người khác gặp hoạ, có người cùng chung mối thù, có người đứng từ xa nhìn lửa cháy, chẳng mảy may quan tâm...

 

Trong một gia tộc hưng thịnh, còn rất nhiều người trong lòng mang ý xấu.

 

Không khí xung quanh đông đặc lại, sắc mặt của Nicholas Donald âm trầm, như thể bị bao phủ bởi một lớp sương mù dày đặc khiến người ta thấy khó thở.

 

Thấy Karina chột dạ cúi đầu, ông ấy mới hếch mũi lên, không khỏi cười nhạo thành tiếng.

 

Tuy đã lớn tuổi nhưng uy nghiêm của gia chủ không hề kém chút nào.

 

Chỉ thấy ông ấy cau mày, ánh mắt đột nhiên chuyển từ Karina sang người đàn ông trung niên bên cạnh cô ta.

 

“Dạy dỗ con gái cho tốt mới là điều quan trọng nhất, chút tâm tư nho nhỏ này nếu như bị ngài Fred phát hiện ra thì đến lúc đó đừng trách tôi không bảo vệ cậu.”

 

Dứt lời, ông ấy xoay người dưới sự bao quanh của những người khác.

 

Nhưng mới đi được nửa bước, bước chân của ông ấy đã dừng lại, cũng không quay đầu lại.

 

Trước mặt mọi người ở Nicholas, một tin tức chấn động được tung ra, giống như một quả bom dưới biển sâu, làm cái vực hỗn loạn không đáy này đảo lộn đến long trời lở đất.

 

“Đừng tưởng rằng tôi không biết những chiêu trò nhỏ nhặt của cậu ở Berlin. Mau thu tay lại đi, gia tộc Nicholas chúng ta nuốt không trôi cái loại động ăn thịt người Berlin đó đâu.”

 

Nói xong, ông ấy lập tức rời đi, trở về nhà chính, để cho phía sau bùng nổ hỗn loạn.

 

“Hay lắm! Anh Nicholas Noel, xúi giục con gái mình chủ động nịnh nọt cũng thôi đi, lại còn dám vươn tay động tới Berlin?!”

 

“Điên rồi!!! Chỉ riêng ở Munich, chúng ta đã phải nhờ vào sự hỗ trợ của gia tộc Fred mới có được chỗ đứng, tại sao còn phải chen chân vào Berlin???”

 

“Nhìn sự kiêu ngạo của Karina, xem ra các người kiếm được không ít tiền ở Berlin phải không?”

 

"Gia chủ có thể biết được tin tức, anh cho rằng ngài Fred không biết hay sao? Đó là nể mặt gia chủ mới không xử lý anh.”

 

 

Sau khi nhìn thấy bóng dáng của Nicholas Donald biến mất hoàn toàn vào trong nhà chính, những người vây xem lập tức bùng nổ.

 

Bọn họ vây hai cha con vào giữa rồi điên cuồng công kích, từng câu từng câu đâm thẳng vào lòng vây kín hai người đến con kiến cũng không chui lọt.

 

Giây phút này, mọi người đều đặc biệt đoàn kết.

 

Quan điểm đều thống nhất một cách thần kỳ, tất cả đều khinh thường hành vi kia.

 

“Được rồi!” Không thể chịu đựng được nữa, nhìn thấy vẻ mặt kìm nén của cha mình, Karina vung hai tay lên, xua đuổi những người đang đến gần.

 

Đôi mắt mở to, tức giận trợn tròn lên: “Đừng tưởng rằng tôi không biết cái suy nghĩ không lên được mặt bàn kia của các người, cha tôi là dựa vào thực lực của mình để có được chỗ đứng ở Berlin khiến cho các người ghen tị! Ghen tị cha tôi có thể tham gia vào giới thương mại ở Berlin!”

 

“Karina! Đừng nói nữa!” Tiếng gầm giận dữ này khiến Karina hùng hổ doạ người bị giật mình, cả người cứng đờ tại chỗ.

 

Miệng cô ta há to muốn nói điều gì đó nhưng lúc này lại không nhả ra được chữ nào.

 

Không chỉ Karina mà cả nhóm người hung hãn xung quanh cô ta cũng đồng thời im lặng, ngơ ngác nhìn Nicholas Noel.

 

“Chuyện ở Berlin, từ hôm nay trở đi, gia đình chúng tôi sẽ lập tức dừng lại, sau này cũng sẽ không dây vào nữa, các vị yên tâm.” Noel không tin, hôm nay Fred tự mình đến là để tiễn vợ của mình.

 

Đối với ông ta, đây là một lời cảnh báo.

 

Gia tộc Fred thống trị ở Berlin, ai dám đến chia một bát canh thì cánh tay chạm vào món ngon này sẽ bị chém đứt.

 

Noel nhắm mắt cam chịu, ông ta đã từng chứng kiến thủ đoạn sấm sét của Fred Keith. Nếu không anh đã không thể ngồi lên ngôi vương ở một nơi tàn khốc khắc nghiệt hơn Munich gấp trăm lần.

 

“Cha! Cha... Cha đang làm gì vậy? Những thứ này là cha để lại cho con, chưa có sự đồng ý của con, sao cha có thể cứ bỏ cuộc như vậy!”

 

Sau khi Karina nghe đến chữ cuối cùng thì cô ta đã hoàn toàn phát điên, lao tới trước mặt Noel, hai tay nắm chặt lấy bộ quần áo gọn gàng của Noel.

 

Trong gia tộc Nicholas, mọi người đều biết người thừa kế cuối cùng sẽ là Dolores, điều này đã được ngầm thừa nhận.

 

Chừng nào còn là thành viên của gia tộc Nicholas thì cả đời sẽ không bao giờ có ngày ngóc đầu lên được.

 

Bây giờ, vất vả lắm bọn họ mới có cơ hội bước vào giới thương nhân của thủ đô Berlin, vậy mà vừa mới bắt đầu đã cứ vậy mà từ bỏ.

 

Đổi lại là ai thì cũng khó mà không suy sụp.

 

Noel ôm lấy Karina vào lòng, vùi cái miệng đang la hét của cô ta vào ngực mình.

 

Trên trán ông ta nổi gân xanh, nhưng ông ta vẫn mỉm cười xin lỗi với những người xung quanh: “Thật sự rất xin lỗi, những lời tôi nói hôm nay không một chữ nào là dối trá, tâm lý Karina có chút không ổn định, tôi đưa nó đi trước.”

 

Dứt lời, ông ta cương quyết bế Karina vẫn đang không ngừng vùng vẫy và kêu gào rời khỏi đám người, đi về phía bãi đậu xe cạnh nhà chính.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK