*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 201: Họ hàng
Cùng lúc đó, xe mua hàng của hai trang trại cũng tới Có đủ mọi loại rau củ, hoa quả và thịt tươi ngon, dùng xe đông lạnh chuyên dụng Târ g một của cưa hàn ó một 1guyen lieu Mặc ôm nay là ngày đầu tiên khai trương, theo lý mà nói thì khong có khách khứa gì cả, nhưng \g quên răng trên cửa hàng Taobao đã có hàng ngàn đơn thực phẩm giảm cân Chỉ một ngàn đơn thực phẩm giảm cân này thôi cũng đủ đế làm ba mươi hai đầu bếp bận sấp mặt rồi Ninh Thần lo lắp đặt thiết bị phát trực tiếp, cô định sẽ phát trực tiếp cả quá trình chế biến cả ngàn suất thực phẩm giảm cân này.
Trong giai đoạn đầu anh chỉ định tuyển ba, bốn người, đào tạo làm nhân viên nòng cốt. Có mấy người này làm trụ cột, đến thời kỳ sau mở rộng quy mô và đạt mức cao nhất, anh sẽ điều nhân viên từ công ty dịch vụ tới Như vậy có thể phòng ngừa người ngoài trộm cắp, đồng thời tiết kiệm một phân chi phí nhân viếr ụ cấp, môi tháng cả lương tăng ca của bốn Cũng có nghĩa là chỉ cân chăm chỉ làm việc ở đây thì một tháng ít nhất sẽ kiếm được khoảng mười ngàn Không nói đến tiền báo hiểm và phụ cấp, chỉ mười ngàn tiền lương thôi đã đủ khiến rất nhiều người thòm thèm rồi.
Trên trang tuyển dụng có khá nhiều người gửi tin nhắn ứng tuyển, nhưng rất ít người phù hợp với yêu cầu của Hoắc Khải.
Bận rộn đến khoảng bảy rưỡi thì Ninh Quốc Năng, Đặng Tuấn Mai và Ninh Ngọc Lâm tới Hoäc Khải và Ninh Thần vội vàng ra ngoài đón. Ninh Ngọc Lâm ôm lăng hoa hỏi: “Anh rể, đặt cái này ở cống được không? Được”, Hoăc Khải gật đầu nói Ninh Thần bước lên trước nói “Người nhà với nhau, tới là được, mua cái này làm gì “Càng là người nhà thì càng phải ủng hộ chứ”, nhìn cửa hàng rộng lớn như vậy, Đặng Tuấn Mai hớn hở nói: “Hai con có thành tựu là bố mẹ cũng mừng, mua một lãng hoa chẳng tốn bao nhiêu tiền cả. Phải rồi, lát nữa mấy cô dì chú bác đều đến đấy, gọi được ai là mẹ gọi hết rồi, đảm bảo các con khai.
Xem ảnh 1
Người đàn ông ấy chính là Ninh Quốc Diệu, em trai của Ninh Quốc Năng, vợ và con trai ông ta đi cùng, tên là Diêm Triêu Tĩnh và Ninh Tử Phàm.
“Lý Phong, Ninh Thần, tới đây chào hỏi chú Tư đi”, Ninh Quốc Năng vừa hô vừa bước tới: “Mọi người tới sớm quá Nào nào nào, vào trong ngồi đi” Chú Tư, thím Tư”, Hoäc Khải bước tới chào hỏi Ninh Quốc Diệu nhìn anh rồi nói Đặng Tuấn Mai ở bên cạnh nói Chú Tư, hôm nay là ngày đầu tiên khai trương cúa hai đứa nó, chú nhìn chú kìa, nói những chuyện trước kia làm gì” Hôm nay Đặng Tuấn Mai chỉ mong tất cả mọi người đến để chúc mừng, những chuyện trước kia không quan trọng.
Ninh Quốc Diệu cũng biết chị dâu mình đã nín nhịn rất nhiều năm, luôn muốn nở mày nở mặt, cuối cùng hôm nay cũng có cơ hội, vậy nên ông ta không làm phật lòng bà nữa Cả gia đình họ vào trong cửa hàng rồi nhìn xung quanh một lượt, thấy có không ít thiết bị điện tử, Diêm Triêu Tĩnh tò mò hỏi: “Chuẩn bị những thứ này làm gì? Mở quán ăn còn cần quay phim à? Dùng rực tỉ n cháu muốn hưu tới cá g online ìn thấy Phát trực tiếp? Là lên ti vi ấy hả?”, Diêm Triệu Tĩnh không hiếu mấy thứ của thời đại mới này cho lăm “Mẹ, cái này giống như lúc mẹ lên mạng xem người ta nuôi chó thế nào ấy mà”, Ninh Tử Phàm đứng cạnh nói.
Thấy ở bên kia có cả đống người đang mải mê làm việc, Ninh Quốc Diệu không khỏi hô lên ngạc nhiên: “Ui da, cháu thuê bao nhiêu đầu bếp vậy? Chắc phải mấy chục người đấy nhỉ?” “Ba mươi hai người”, Hoäc Khải đáp Ba mươi hai người?”, Diêm Triêu Tĩnh ngạc nhiên nhìn anh: “Cửa hàng ó lớn lăm đâu ại thuê ời như thế lừng nói là chú TìØ cưa gì, không vội âu. Mở quán ăn là phải biết kiểm soát vốn, hai đầu bếp đã làm hết việc thì thuê ba, bốn người làm gì? Mặc dù cửa hàng của cháu không nhỏ, nhưng tối đa chỉ cần bảy, tám đầu bếp là được, thuê nhiều người như vậy thì phải lãng phí bao nhiêu tiên đây? Chú không biết cháu lấy tiền ở đâu ra để mở cửa hàng, nhưng nếu là tiền Ninh Thần mượn từ nhà ngoại thì phải tiết kiệm, nhỡ đâu lỗ vốn…
“Chú Tư, chú nói gì vậy!”, Ninh Quốc Năng không mấy vui vẻ: “Tiền là do vợ chồng hai đứa nó tự kiếm, bọn họ tự biết phải kinh doanh thế nào!” Ninh Quốc Diệu nhận ra rằng Ninh Quốc Năng hơi khó chịu, bèn nói: “Anh Hai, em cũng muốn tốt cho hai đứa nó thôi mà. Được rồi, được rồi, anh không thích nghe thì em không nói là được” Triêu Tĩnh cũng đứng ra hòa à ngày lành tháng tốt, ›huyện này. Ninh Thần 1 của mình chuyện với chú lỡ dở công Ninh Quốc Năng đang mất hứng, sao lại chịu trò chuyện với bọn họ cho được? Đúng lúc có mấy chiếc xe tới cửa, ông bèn kéo Đặng Tuấn Mai ra ngoài đón khách Đợi Hoäc Khải và Ninh Thần cũng đi ra ngoài, Diêm Triêu Tĩnh nhìn về phía những đầu bếp bên kia rồi nói nhỏ giọng: “Hiện tại một đầu bếp cũng phải mười ngàn đấy nhỉ? Ba mươi hai đầu bếp có nghĩa là một tháng ba trăm ngàn, cộng thêm tiền thuê mặt bằng, mua nguyên liệu, tiền điện các thứ, chỉ tính số vốn một tháng thôi chắc cũng phải bốn trăm, năm trăm ngàn mất”.
“Vậy mới nói còn trẻ thiếu kinh nghiệm. Mặc dù anh Hai mở cửa hàng hoa quả nhiều năm rồi, nhưng vẫn thiếu hiểu biết về phương diện ẩm thực. Tôi chẳng thể hiểu nổi, Lý Phong không biết hay là thế nào vậy? Lúc nào cũng đặt ra mục tiêu xa vời, mở cửa hàng mà còn phô trương lãng phí như thế, không tiết kiệm cho cậu ta một chút thì chẳng phải là sẽ lõ chống ngược sao?”, Ninh Quốc Diệu nói với dáng vẻ chán nản Chẳng phải vừa rồi ông Hai nói tiền là do vợ chồng Ninh Thần kiếm được sao…” “Bà cứ nghe ông ấy khoác lác”, Ninh Quốc Diệu bày ra vẻ mặt ‘ta đây biết thừa rồi, nói: “Bà không biết vợ chồng anh Hai nghĩ gì à? Kế từ khi Ninh Thần gả cho Lý Phong, đã bao giờ nó được vui vẻ chưa? Sao tự nhiên một kẻ vô dụng lại biết làm ăn cơ chứ? Vụ này phải đầu tư tiền triệu đấy, cậu ta làm gì mà đòi kiếm được nhiều tiền như vậy.
Theo tôi thấy thì chắc là anh Hai moi hết vốn liếng ra rồi, sợ thua lõ sẽ bị chúng miệng khô ng bảng hạng đây. H ƒ đây con thường Xuyên / bọn họ quảng cáo trên trang Wechat Ninh Quốc Diệu nói với vẻ mặt bất mấn: “Trẻ con biết cái gì! Đừng tưởng rắng gõ chữ nhanh hơn bố mà đã hiểu biết nhiêu hơn” Ninh Tử Phàm bị mắng nên tỏ ra bực bội. Cậu ta đã học đại học năm thứ ba rồi, trẻ con ở đâu ra nữa. Thế nhưng trong mắt Ninh Quốc Diệu, cậu ta vẫn luôn là một đứa trẻ chưa trải sự đời.