Lúc này ở hải quan biên giới, đội viên đầu tiên của tiểu đội Tinh Anh đã chính thức nhập cảnh.
Không ai khác chính là nữ hacker có mật danh Na Tra.
Khi những người khác đang tìm mọi cách để lên chuyến bay sớm nhất thì chỉ có cô ta đã hack luôn trang chủ của một hãng hàng không để lấy vé chuyến bay sớm nhất.
Ngân nga một giai điệu, cô gái ôm máy tính bảng bước ra khỏi sân bay, sau đó hít thở sâu một hơi, mới mỉm cười quan sát xung quanh.
Đã nhiều năm không trở về nước khiến cô cảm thấy tất cả đều rất mới mẻ.
Lúc này, bên tai cô vang lên một giọng nói: “Na Tra, cô nhập cảnh chưa?”
“Vừa ra khỏi sân bay, sao thế? Đừng nghĩ bảo tôi cướp vé cho các anh, một việc rất vớ vẩn đấy biết không!”, cô gái hacker nói.
“Đừng nhiều lời, ông chủ đang cần hỗ trợ. Cô thâm nhập từ xa trước đi, chúng tôi sẽ tới ngay”, giọng nói trong tai nghe vang lên.
“Đã biết”, liên quan đến chuyện của Hoắc Khải, cô gái hacker cũng không nói nhảm nhiều nữa mà ngồi luôn bên lề đường, mở máy tính xách ra.
Nhiều người qua lại đều tò mò nhìn cô gái xinh đẹp này, không biết sao cô ta lại ngồi ở đó, không thấy bẩn sao?
Cô gái hacker vừa mở máy tính vừa nói: “Kết nối với điện thoại di động của ông chủ”.
Bên trong tai nghe vang lên tiếng “ding” nhẹ, chương trình thông minh do cô ta tự thiết kế và tối ưu hóa tìm thấy số điện thoại của Hoắc Khải và gọi đi.
Sau hai hồi chuông vang lên, điện thoại được kết nối, giọng nói của Hoắc Khải vang lên: “Alo, ai đấy?”
“Ông chủ, là tôi, anh muốn làm gì vậy? Anh mau nói đi. Ngay cả anh muốn chiếu phim trên vệ tinh thì tôi cũng sẽ làm được!”, cô gái hacker nói.
Hoắc Khải đã quen với phong cách ăn nói văn chương của cô ta, nói: “Đợi một chút tôi gửi cho cô một danh sách, nghe lén và kiểm soát tất cả phương tiện liên lạc của mọi cái tên có trong đó. Nhớ kỹ, tôi cần vị trí chi tiết của tất cả bọn chúng, bao gồm người nhà, bạn bè người thân, thậm chí cả con riêng!”
“Ồ, còn gì nữa?”
“Hết”.
“Chỉ đơn giản vậy thôi sao?”, nữ hacker có vẻ không vui. Thật ra, yêu cầu của Hoắc Khải đưa ra, ngay cả khi tìm một đội chuyên nghe lén thì cũng rất khó hoàn thành.
Bởi vì nghe lén thì chỉ có thể biết được tin tức trong tương lai chứ không thể biết mọi chuyện đã từng xảy ra.
Nhưng cô gái hacker không như vậy. Cô ta có thể hack vào hầu hết các hệ thống nội bộ trên toàn thế giới mà thần không biết, quỷ không hay lấy hết mọi bí mật.
Trên phương diện này, kỹ thuật của cô ta và cao thủ vô danh không phân cao thấp.
Nhưng trong hai người thì một người thích cảm giác lén lút chạy đến nhà người ta để lấy đồ, người kia lại thì lại vì mục tiêu cao cả.
“Đơn giản vậy thôi, nhanh chóng báo cáo kết quả”, Hoắc Khải nói.
“Nhận lệnh”, cô gái hacker không hài lòng với nhiệm vụ đơn giản như thế, nhưng vẫn ngoan ngoãn bắt đầu làm việc.
Ngón tay lướt trên bàn phím laptop chỉ nghe thấy tiếng lách tách.
Chỉ những bàn phím tạo thành từ hợp kim titan mới có thể chịu được tốc độ gõ phím khốc liệt như thế từ ngày này qua ngày khác, nếu đổi lại là chiếc máy tính thông thường khác có lẽ đã sớm bị cô ta gõ hỏng rồi.
Từng dòng code lần lượt xuất hiện, sau đó được ngụy trang thành các chương trình khác nhau, đột nhập vào hệ thống thông tin liên lạc trong nước.
Điện thoại, hộp thư, diễn đàn,… chỉ cần là nơi có thông tin của các công ty lớn đều bị cô ta tấn công chỉ trong một thời gian ngắn.
Lúc này, danh sách của Hoắc Khải mới gửi đến điện thoại của cô ta.
Liếc nhìn những cái tên, công ty, chức vụ trên danh sách, cô gái hacker bắt đầu khởi động chương trình crawler đặc biệt của mình.
Cái gọi là chương trình crawler là một chương trình hoặc một tập lệnh tự động lấy thông tin trên World Wide Web theo các quy tắc nhất định. Phổ biến nhất là ứng dụng trên các công cụ tìm kiếm lớn.
Bạn nhập một từ khóa, chương trình crawler sẽ sử dụng từ khóa này làm mục tiêu tìm kiếm, và thu thập tất cả các trang web có thông tin liên quan trên Internet. Đồng thời, lại có dữ liệu lớn để phán đoán thông tin mà bạn đang tìm kiếm, sau đó ưu tiên hiển thị những thông tin đó cho bạn.
Loại chương trình crawler này rất đơn giản, chỉ cần lập trình là được, nhưng nếu không được phép thì có thể bị coi là vi phạm pháp luật.
Mà chương trình crawler của cô gái hacker không giống vậy. Chương trình phổ thông là tìm kiếm tài liệu trên mạng, mà crawler của cô ta thì lại chạy loạn ở trong kho vàng nhà người ta.
Dù thông tin của ông có đặt ở chỗ bí mật nào, xây dựng bao nhiêu lớp bảo vệ thì cũng không có tác dụng. Crawler này với hệ thống thông minh, có thể viết các chương trình bẻ khóa với mỗi lớp bảo vệ phải đối mặt khác nhau.
Nói một cách đơn giản, nó chính là robot hacker mạng thông minh.
Mặc dù chương trình crawler như vậy đã cực kỳ cao cấp nhưng muốn tìm ra thứ mình cần tìm trong vô số thông tin thì vẫn cần thời gian nhất định.
Nhìn vào đồng hồ tiến trình hiển thị trên màn hình, cô gái hacker bĩu môi không vui, lẩm bẩm nói: “Sớm biết thế này thì tìm thằng nhãi kia lấy quyền truy cập bộ não thông minh. Nếu có sự trợ giúp của bộ não thông minh thì chắc chắn chương trình sẽ càng tối ưu!”
Cùng là những đại ca của thế giới mạng, tuy cô gái hacker và cao thủ vô danh không chung chí hướng nhưng xét về trình độ thì có thể nói là như nhau.
Nhưng đồng thời, họ cũng coi thường lẫn nhau.
Cao thủ vô danh cho rằng, một người con gái có năng lực tốt nhưng lãng phí vào những chuyện vớ vẩn như vậy. Nào có giống như anh ta, dựa vào đôi bàn tay để sáng tạo thế giới mới, vĩ đại biết bao.
Mà cô gái hacker cảm thấy, suy nghĩ của cao thủ vô danh quá tẻ nhạt. Thế giới ảo dù có thật đến đâu thì cũng chỉ là đồ giả, không thú vị bằng chinh phục thế giới thực.
Mà anh ngồi trang phòng cả ngày để viết code, không biết cả TFBoys là ai thì cũng quá lạc hậu rồi.
“Một động tác chậm rãi, theo đôi tay tôi. Tay phải tay trái lại làm một động tác chậm rãi. Bài hát này để cho anh vui vẻ, anh yêu tôi chưa… oh oh…”.
Một cô gái trẻ, ngồi trên lề đường, mặc một chiếc áo croptop, ngâm nga một điệu hát như thế, như đang xem thường đại ca mạng nào đó.
Nửa tiếng sau, những thành viên khác của tiểu đội Tinh Anh cũng lần lượt nhập cảnh.
Họ không tập trung lại mà tách rời ra hành động theo phương thức và sở thích của riêng mình hướng đến khu vực tập trung nơi Hoắc Khải đang ở.
Trong thời gian này, đội ngũ Tinh Anh đã được mở rộng, nhưng đội viên mới vẫn chưa được đưa qua đây.
Vì đội trưởng đã biết lý do trở lại trong nước lần này, anh ta không muốn để xảy ra rất kỳ điều bất trắc nào. Những đội viên mới trong mắt anh ta vẫn cần tiếp tục rèn luyện, khó có thể đảm bảo nhiệm vụ có độ khó cao như vậy.
Nếu để xảy ra sai sót nào trong quá trình giải cứu thì anh ta cũng không có cách nào giải thích được.
Nhưng các đội viên mới đã được cử đến để bảo vệ nhóm công nghệ VR và công nghệ tái sinh. Trong tất cả các dự án lớn thì chỉ có Kế hoạch tạo thần là không được coi trọng lắm.
Chính xác mà nói, là không được bên ngoài coi trọng.
Rất nhiều người đều biết, Hi Vọng Mới có Kế hoạch tạo thần, nhưng trước mắt, mọi người không hiểu quá nhiều về thế giới ảo và hầu hết trong số họ cũng như cô gái hacker đều cho rằng đó chỉ là thế giới ảo mà thôi.
Chỉ cần Hi Vọng Mới đóng cửa các máy chủ thì thế giới này cũng mắt tăm mất tích.
Nếu đã như thế thì còn nghiên cứu trí lực làm gì, không phải là vô nghĩa sao.
Hiện thực chính là hiện thực, sao có thể vì anh có thể bay trong thế giới ảo thì trong hiện thực cũng có thể bay.
Nếu thật sự làm được thì trong nước có nhiều người thích luyện khí như vậy đã bay lên trời từ lâu rồi.
Đã bao nhiêu năm rồi không có người phá vỡ các định luật vật lý, chứng tỏ quy tắc của thế giới ảo không thể ứng dụng trong thực tế.
Mà điều này cũng chứng tỏ, quy tắc của thế giới ảo đang tồn tại một lỗ hổng lớn, chứ không phải là đồng nhất quy tắc với hiện thực như Hi Vọng Mới đã quảng cáo.
Cách nghĩ đó của họ cũng không khó giải thích.
Vì những người này chưa từng tiếp xúc với cao thủ vô danh, cũng chưa từng tiếp xúc với thứ nhà xưởng sương mù che giấu.
Nhóm kế hoạch tạo thần hiểu rõ, quy tắc của thế giới ảo là đồng nhất với thế giới thực. Lý do tại sao anh có thể bay trong thế giới đó là do anh không dựa vào thân thể mình mà dựa vào sức mạnh tinh thần.
Thân thể của con người có chất lượng rất tuyệt vời, ngay cả đứa trẻ mới ra đời thì cũng phải nặng mấy cân.
Mà với cân nặng như vậy thì đương nhiên sẽ không bay được trong không khí vô cùng nhẹ.
Nhưng trí lực thì không như vậy, sức mạnh tinh thần chính là thứ không nhìn thấy được cũng không sờ thấy được. Anh nói nó không tồn tại nhưng thực sự có bằng chứng chứng minh sự tồn tại của nó.
Anh nói nó tồn tại thì lại không biết cân đong, đo đếm nó thế nào.
Ở một khía cạnh nào đó, trọng lượng chính là chất lượng, thứ không có chất lượng thì có lẽ không nên xuất hiện trên thế giới này.