Trừ Vương Vũ Hành ra thì Hoắc Khải còn rất nhiều thủ đoạn để tạo ra phiền phức cho nhà họ Hoắc. Chỉ nguyên việc bị xóa sổ khỏi hệ thống VR cũng đủ để khiến bọn họ bận bịu rồi.
Không làm vậy vì Hoắc Khải còn muốn giữ lại con át chủ bài có tác dụng đáng sợ.
Ngày nào anh còn chưa dùng đến con bài này thì nhà họ Hoắc sẽ không dám làm càn, trừ phi bọn họ có được kỹ thuật mà đội ngũ Thiên Cơ đang nắm trong tay.
Tóm lại, Hoắc Khải đã không còn coi nhà họ Hoắc là đối thủ nữa. Anh không thôn tính nhà họ Hoắc là vì không muốn lãng phí quá nhiều sức lực vào một mục tiêu đơn lẻ.
Mục tiêu của anh là diệt thế lực ngầm đến tận gốc, chứ không phải vì một lần vui vẻ mà làm bản thân tổn thất.
Chỉ cần đủ để khiến nhà họ Hoắc sợ hãi thì Hoắc Khải sẽ không cần lo lắng chuyện khác nữa.
Cái gì là của anh thì nhất định sẽ thuộc về anh, có chạy cũng không thoát.
Ngoài chuyện của nhà họ Hoắc ra thì Ninh Thần còn lo lắng nói: “Dạo này Tư Tư đột nhiên bị mấy công ty ở đâu đâu tuyển dụng ấy, giá thì càng ngày càng cao. Không chỉ mỗi cô ấy đâu, còn cả mấy nhân viên cấp cao cũng đều được chào mời như vậy. Em nghi ngờ là có người nhằm vào Hi Vọng Mới”.
Đến cả Ninh Thần còn cảm giác được chuyện bất thường, thì tức là việc mua chuộc đã khá là mãnh liệt rồi.
Có lẽ là vì sự “nghe lời” của Hoắc Khải mà bọn họ không còn áp lực nữa.
Dù sao thì ông chủ lớn của công ty cũng đã đồng ý rồi thì đâu cần phải kiêng dè gì nữa.
Nhưng bọn họ không hề biết đây lại chính là mục đích của Hoắc Khải.
Đám người này càng làm rõ ràng hơn, càng vô lý hơn, thì mới khiến Ninh Thần và những người khác sinh lòng kháng cự.
Sự kháng cự của bọn họ và sự “nghe lời” của Hoắc Khải vừa hay cho đối phương sự hy vọng. Trói chặt bọn họ, từ đó đạt được mục đích kéo dài thời gian.
Cho nên Hoắc Khải rõ ràng biết hết mọi chuyện nhưng lại không định giải thích, mà chỉ nói: “Chắc em nghĩ nhiều rồi, công ty của chúng ta có năng lực tốt như thế, bị người ta chơi xấu cũng là điều bình thường mà. Nhưng em nên quan tâm đến tâm lý của cấp dưới một chút, đề phòng bọn họ thật sự bị lôi kéo nhé”.
“Em đương nhiên sẽ chú ý rồi”, Ninh Thần thở dài đáp: “Có lúc em cảm thấy, làm lớn quá cũng không phải chuyện gì tốt. Vì phải cần cân nhắc rất nhiều chuyện. Lúc trước thật ra vẫn tốt hơn, chỉ có chút xíu việc, làm xong là nghỉ ngơi. Mà bây giờ thì không thể nghỉ ngơi nổi dù chỉ một giây phút nào”.
“Muốn nghỉ thì cứ nghỉ thôi, không cần phải làm cho bản thân quá mệt đâu. Dù em có rời khỏi công ty mấy hôm thì vẫn còn Giản Tư Tư và những người khác quản lý công ty thật tốt giúp em mà. Không cần phải lo lắng đâu”, Hoắc Khải khuyên bảo.
“Để nói sau đi anh”, Ninh Thần lại nói: “Dù sao anh cũng phải chăm sóc bản thân, chú ý an toàn đó. Nhà mình có thể không có thứ gì, nhưng chắc chắn phải có anh!”
Lời nói quan tâm khiến Hoắc Khải cảm thấy ấm lòng, đây chính là lý do mà anh lưu luyến cuộc sống này.
Lúc trước, anh luôn cho rằng tình thân sẽ không bao giờ quan trọng bằng sự nghiệp và lợi ích. Nhưng giờ nhìn lại là do ngày xưa anh quá ấu trĩ.
Có lẽ tình thân không thể giải quyết được mọi chuyện, nhưng nếu không có tình thân thì dù bạn có trở thành người giàu nhất thế giới, cũng có ý nghĩa gì nữa đâu?
Tạo phúc cho nhân loại à?
Hoắc Khải không phải là nhà khoa học, cũng không phải bác sĩ, càng không phải nghệ thuật gia.
Đã là người kinh doanh thì đừng làm cho lý tưởng của mình trở nên vĩ đại, viển vông không thực tế.
Hơn nữa, Hoắc Khải không cho rằng tình thân và sự nghiệp có xung đột gì với nhau, ngược lại nó còn hỗ trợ lẫn nhau.
Người khác không muốn, nhưng anh thì cần.
“Nhớ chăm sóc bản thân mình và Đường Đường nhé em, anh yêu hai mẹ con”, Hoắc Khải nói.
“Em sẽ chăm sóc cho bản thân thật tốt”, Ninh Thần ngừng lại rồi nói tiếp: “Và cả cô Cố nữa”.
Sau khi cúp máy, Hoắc Khải cười khổ một tiếng. Lúc anh xuất phát cũng không có nghĩ đến Cố Phi Dương.
Vì trong đời anh, Cố Phi Dương chiếm quá ít phần trăm tồn tại. Anh thậm chí còn không nghĩ đến việc liệu Cố Phi Dương có bị nguy hiểm vì chuyện này hay không.
Nói khó nghe thì là không công bằng với Cố Phi Dương. Cô ta đã cho anh mọi thứ, còn anh thì sao?
Chuyện này ít nhiều cũng khiến Hoắc Khải thấy hổ thẹn với Cố Phi Dương. Chờ sau khi giải quyết xong chuyện của Hoắc Giai Minh, anh sẽ đối xử với Cố Phi Dương tốt hơn. Ít nhất thì sẽ không giống lúc trước là không hỏi thăm gì mà chỉ đến ăn cơm một hai lần.
Những việc nhỏ trong cuộc sống này không hề ảnh hưởng nhiều đến thời gian của Hoắc Khải, anh đã nhanh chóng vùi đầu vào công việc khác.
Mặc dù anh không ở trong nước, nhưng anh không hề bỏ qua chuyện của công ty.
Trong danh sách các công ty cần liên minh vẫn còn hơn 20 công ty chưa chốt hạ được. Chỉ khi hơn trăm công ty này hoàn toàn gia nhập vào hệ thống VR thì Hoắc Khải mới có thể hoàn thành được một phần quan trọng trong thế cục.
Những việc còn lại chính là khiến hệ thống này phát triển thật lớn mạnh, trở thành một thế lực to lớn không thể dao động.
Nhưng có thanh thế hiện giờ thì lúc đi đàm phán cũng dễ hơn rất nhiều.
Cho dù Hoắc Khải không tự mình đến, chỉ phái một tổng giám đốc của công ty chi nhánh hoặc giám đốc của trụ sở thôi là cũng đủ.
Gần như tất cả công ty đều mong chờ người của Hi Vọng Mới đến đàm phán.
Vì bọn họ đều biết lợi ích khổng lồ khi gia nhập hệ thống này. Cho dù kỹ thuật VR còn chưa hoàn toàn phát triển lớn mạnh như trong tưởng tượng, nhưng có thể có mối quan hệ tốt với hơn 100 công ty thì còn chuyện gì khó nữa?
Huống hồ, sau hai tin tức cấm vận mà Hoắc Khải gửi ra, thế giới đã hoàn toàn trở nên kính trọng hệ thống này, không còn dám đắc tội với họ nữa.
Mà các công ty trong hệ thống cũng vì thế mà càng đoàn kết hơn, cảm giác tập thể mạnh đến kinh hồn.
Ngoài việc chỉ huy người của công ty đến đàm phán để mở rộng hệ thống ra thì Hoắc Khải còn bày thêm một thế cục sâu hơn trong việc đối phó với thế lực ngầm.
Trong đó, việc lợi dụng sức ảnh hưởng của Quốc tế Đường Thị, tổ chức trụ sở Hi Vọng Mới tại nước ngoài cũng là phần quan trọng nhất.
Vẫn là câu nói cũ, Hoắc Khải có thói quen chuẩn bị phương án dự phòng.
Hệ thống kỹ thuật VR trong nước đã dần dần hoàn thiện. Trước mắt, tỉ lệ thành công cực cao. Chỉ cần thành công thì vấn đề đối phó với thế lực ngầm sẽ không còn lớn nữa.
Nhưng Hoắc Khải đều nghĩ đến rủi ro. Một khi thất bại thì ít nhất vẫn còn trụ sở nước ngoài nữa, có thể khiến anh có hy vọng làm lại từ đầu.
Hơn nữa, sự thành lập trụ sở nước ngoài này cũng giúp Hoắc Khải có thể tấn công từ cả hai phía vào lúc chiến đấu.
Nhưng sức ảnh hưởng của Quốc tế Đường Thị chỉ là một phần thôi, Hi Vọng Mới vẫn tự lực là nhiều.
Cũng may Hi Vọng Mới đã không còn là công ty nhỏ lúc trước nữa, rất nhiều tiền vốn được đổ vào, Cổ Ngôn Tài cũng cho vài nhân viên của đội ngũ Thiên Cơ đến quản lý nữa, nên trụ sở nước ngoài này phát triển rất nhanh, rất có hiệu quả.
Rất nhiều bên quốc tế hy vọng có thể gia nhập, Hoắc Khải không hề từ chối. Muốn cho chúng tôi tiền thì chúng tôi nhận thôi.
Nhưng có một vấn đề, đó là các dự án của trụ sở nước ngoài không liên quan gì đến trong nước cả. Nói đơn giản thì là bất kể công ty Hi Vọng Mới trong nước kiếm được bao nhiêu tiền thì cũng sẽ không phải chia cho các nhà đầu tư nước ngoài.
Nhưng tiền của trụ sở nước ngoài kiếm được lại vẫn sẽ chia cho công ty trong nước.
Chịu thì chịu không chịu thì thôi, đây là vấn đề không cho phép thương lượng.
Ngoài ra, tất cả nhà đầu tư sẽ chỉ được chia quyền hoa hồng chứ không có quyền quyết định. Cho dù mọi người có mua đến 99,999% cổ phần của công ty tôi thì vẫn còn một chút xíu phần trăm trong tay Hoắc Khải, và công ty vẫn do anh quyết định.
Mà cổ phiếu của trụ sở nước ngoài cũng được tính theo tiêu chuẩn trong nước. Thời kỳ đầu chỉ phát hành 20% cổ phiếu, tổng cộng là một trăm triệu phiếu, một cổ trị giá hai ngàn mỹ kim.
Dựa theo tỉ giá hiện tại thì còn đắt hơn so với trong nước.
Nhưng điều bất ngờ là cổ phần của trụ sở nước ngoài bán được nhanh hơn trong nước nhiều.
Ngay ngày trụ sở nước ngoài thành lập là đã bán ra được hơn triệu cổ phiếu rồi.
Một cổ hai ngàn, một triệu cổ chính là hai tỷ mỹ kim, cũng là hơn chục tỷ tệ!
Tốc độ mua cuồng nhiệt này khiến mọi người phải há hốc mồm.
Vì cổ phần của Hi Vọng Mới trong nước không thu hút được sự thích thú của nhà đầu tư nước ngoài, vậy tại sao trụ sở nước ngoài vừa mới lập mà đã bán được nhiều như vậy?
Riêng Hoắc Khải lại không hề bất ngờ.
Tiềm lực của công ty trong nước có lớn cỡ nào thì cũng sẽ phải chịu hạn chế bởi luật pháp của nhà nước.
Mà giá trị của Hi Vọng Mới hiện giờ cao như vậy, nguyên nhân lớn nhất vẫn là bọn họ nắm trong tay ngành VR tiên tiến nhất, đỉnh cao nhất.
Mà kỹ thuật này không chỉ có thể áp dụng trong nước, mà là cho toàn nhân loại.
Người trong nước so với toàn thế giới thì chỉ chiếm khoảng mấy phần trăm mà thôi, còn chưa phải một trong những thị trường lớn nhất thế giới.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, bạn chỉ là thị trường lớn nhất, cho dù ai cũng dùng kỹ thuật của bạn, nhưng thế mới được có mười mấy phần trăm thị phần mà thôi.
Mà trụ sở nước ngoài lại chiếm đến bảy mươi mấy phần trăm.
Tính từ cách so sánh này thì trụ sở nước ngoài chắc chắn sẽ chiếm được nhiều tiền hơn so với công ty trong nước.
Vì vậy mà một triệu cổ phiếu với giá hai ngàn mỹ kim cũng nhanh chóng được bán hết!
- ---------------------------