Hoắc Khải còn chưa nói xong thì thấy thân thể của Hoắc Giai Minh bỗng run rẩy, sau đó dần dần trở nên trong suốt.
Hoắc Giai Minh cũng thấy tình trạng này, trạng thái tinh thần của cậu ta cũng trở nên kích động.
“Anh ba… em…”, Hoắc Giai Minh cố gắng đưa tay lên, Hoắc Khải cũng giơ tay ra bắt lấy cậu ta, nhưng khi hai người sắp chạm tay vào nhau thì Hoắc Giai Minh biến mất.
Hoắc Khải cau mày, quét mắt bốn phía sau đó hét lớn: “Kéo tôi ra!”
Không đến vài phút sau, anh lại một lần nữa trải nghiệm cảm giác rơi tự do, đồng thời sự đau đớn như kim châm cũng ập tới.
Hoắc Khải mở mắt ra trong đau đớn như thế. Anh lập tức nhìn sang, chỉ thấy Hoắc Giai Minh đang được cấp cứu rất khẩn trương.
Hoặc Khải không nói hai lời, giật hết những mảnh sắt trên người nhảy xuống. Cổ Ngôn Tài vội vàng khoác một tấm chăn lông lên người anh, giải thích nói: “Tình trạng của anh Hoắc Giai Minh đột nhiên chuyển biến xấu, tim ngừng đập, đang trong quá trình cấp cứu”.
“Cho dù thế nào cũng nhất định phải cứu sống cậu ta”, Hoắc Khải nặng nề nói.
Thời gian nói chuyện với Hoắc Giai Minh không duy trì được lâu khiến Hoắc Khải rất chán nản, nhưng anh có thể hiểu được, liên kết thất bại là do tim của Hoắc Giai Minh ngừng đập, không còn sóng điện não.
Theo lý thuyết mà nói, Hoắc Giai Minh đã chết rồi.
Nhưng Hoắc Khải không thể chấp nhận kết quả như thế. Có lẽ, trời cao cũng nhận được sự tiếc nuối, không cam lòng của anh mà sau khi trải qua hai tiếng cấp cứu liên tục, cuối cùng sóng điện não của Hoắc Giai Minh cũng phục hồi.
Khi điện tâm đồ hiển thị nhịp tim của cậu ta, cuối cùng các bác sĩ cũng thở phào.
Mà Hoắc Khải đang ngồi bên cạnh chờ đợi lâu như vậy cũng đứng lên.
Anh đi đến trước giường cấp cứu chuyên dụng chuẩn bị cho Hoắc Giai Minh, nhìn người em họ từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, sắc mặt u ám.
Hoắc Giai Minh vẫn chưa nói rõ những chuyện xảy ra tối hôm đó.
Màn sương đen gì, âm thanh gì, nghe thì có vẻ như nói rất nhiều nhưng lại khiến người khác mơ mơ hồ hồ.
Chỉ dựa vào những manh mối này thì gần như không có cách nào tìm ra sự thật.
Mà theo suy đoán của chuyên gia y học và cao thủ vô danh thì trạng thái cơ thể của Hoắc Giai Minh hiện tại quá kém. Nếu lại tiến hành thâm nhập sóng não một lần nữa có thể tạo ra kích thích gây ra cái chết của cậu ta.
Cho nên Hoắc Khải cũng không dám tiến hành lần thứ hai.
“Nếu không tôi cho người đến đó canh gác vào buổi tối, mang theo thiết bị chuyên dụng, xem xem có thể tìm được manh mối nào không?”, Cổ Ngôn Tài hỏi.
Hoắc Khải khẽ lắc đầu nói: “Như thế quá mạo hiểm, theo những gì Hoắc Giai Minh nói. Tối hôm đó, cậu ta chưa kịp quan sát được gì đã ngất đi. Tình hình như vậy mà đến thêm nhiều người cũng chỉ phí công mà thôi”.
“Vậy…”
Hoắc Khải nói tiếp: “Trước đây, tôi nghe có người nói, trước khi nhà xưởng đó xảy ra chuyện thì đã đào ra một đám mồ mả ở dưới đất. Sau đó mới xảy ra những chuyện kỳ quái này. Cậu cho người mua lại nhà xưởng đó, sau đó tiếp tục đào xuống xem có thể phát hiện ra cái gì đó. Nhớ là phải nhanh, đồng thời phải dùng người không có quan hệ với chúng ta, đừng để người nhà họ Hoắc phát hiện”.
Cổ Ngôn Tài gật đầu đáp ứng. Đối với anh ta, xử lý chuyện này đơn giản như làm một bữa sáng.
Sau khi giao việc cho Cổ Ngôn Tài, Hoắc Khải lại đi đến bên cạnh chuyên gia y tế, hỏi: “Tình hình hiện tại của cậu ta sao rồi?”
“Tình hình không tốt lắm”, một vị chuyên gia khẽ lắc đầu, nói: “Từ tình hình trước mắt có thể thấy, vết thương của cậu ta không ngừng chuyển biến xấu, phần thịt vẫn tiếp tục thối rữa. Theo tính toán của chúng tôi, duy trì được hai ba ngày nữa đã là kỳ tích”.
Hoắc Khải cau mày, hỏi: “Không có cách nào để kéo dài thời gian sao?”
“Không có”, vị chuyên gia đó lắc đầu, nói: “Vết thương của cậu ta quá nặng, cho dù làm bất cứ cách nào cũng chỉ đẩy nhanh tốc độ tử vong của cậu ta. Bây giờ chỉ duy nhất một chuyện có thể làm đó là hết sức duy trì hệ thống máy móc để giữ sinh mạng của cậu ấy. Trừ khi thần tiên hạ phàm, nếu không thì không ai có thể cứu cậu ta hét”.
Nếu Hoắc Trạch Minh ở đây và nghe những lời này thì có lẽ sẽ kéo những chuyên gia này ra làm thịt rồi.
Nhưng Hoắc Khải không làm thế, thậm chí anh không thể nói lời khó nghe với những chuyên gia này.
Bởi vì anh biết, dù chỉ còn một tia hi vọng thì chắc chắn những người này sẽ dốc hết sức mình.
Cho nên, Hoắc Khải phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.
Nhưng anh không muốn chấp nhận kết quả này.
Nếu Hoắc Giai Minh phải đối mặt với cái chết vậy nhất định sẽ cho cậu ta một con đường sống trước ngưỡng cửa của cái chết!
Anh gọi tất cả chuyên gia và cao thủ vô danh lại, hỏi họ một vấn đề quan trọng: “Nếu đặt bộ não của Hoắc Giai Minh vào một thân thể khác thì cậu ta có thể sống không?”
Vấn đề này khiến những người này đưa mắt nhìn nhau, không biết nên trả lời câu hỏi này thế nào.
Một lát sau thì một vị chuyên gia mới trả lời nói: “Điều anh nói có lẽ là phẫu thuật thay đầu. Trên phạm vi toàn thế giới, kiểu phẫu thuật này vẫn chưa từng có tiền lệ trước đây bởi vì nó quá phức tạp. Trên lý thuyết, chỉ cần các chỉ tiêu phù hợp thì có thể hoàn thành được. Nhưng anh cũng biết, sự phức tạp trong cơ thể người vượt qua bất kỳ loại sinh mệnh và máy móc nào. Chỉ riêng sự kết nối của thần kinh đã khiến người ta tê dại cả da đầu. Cho dù phẫu thuật cậu ta thành công, sống được, chúng tôi cũng không dám bảo đảm cậu ta có thể sống như người bình thường”.
“Trình độ y học trước mắt vẫn chưa đạt được yêu cầu này. Tôi biết, cho nên tôi không yêu cầu cậu ta có thể sống như người bình thường. Nhưng chỉ cần cậu ta có thể sống lại là được. Cho dù các ông chỉ để lại cho cậu ta một cái đầu, để cậu ta tồn tại trong thế giới ảo là được rồi”, Hoắc Khải nói.
“Cái này…”, đám chuyên gia nhìn nhau, cuối cùng nói: “Chúng tôi cần một lượng lớn các thiết bị chuyên dụng, hơn nữa không thể bảo đảm nhất định sẽ thành công, nhưng đầy đủ thiết bị cần thiết thì có thể thử”.
“Tôi sẽ chuẩn bị đầy đủ các thiết bị, các ông chỉ cần phụ trách về mặt y học là được”, Hoắc Khải nhìn sang cao thủ vô danh, nói: “Chuyện này anh cũng cần phải tham gia, nếu các anh có yêu cầu gì về kỹ thuật, tôi sẽ giải quyết giúp. Người này rất quan trọng với tôi, cậu ta không thể chết được!”
Tuy cao thủ vô danh sẵn lòng sáng tạo một thế giới mới nhưng anh ta cũng biết, trước mắt chỉ có Hoắc Khải mới giúp anh ta thực hiện được chuyện này.
Hơn nữa, anh ta cũng rất tán thưởng một người có chung mục tiêu với mình như Hoắc Khải.
Cho nên, cao thủ vô danh cũng không từ chối yêu cầu của anh, nói: “Được, tôi sẽ dốc hết sức hỗ trợ họ”.
Hoắc Khải khẽ gật đầu, không nói thêm gì khác. Anh chỉ nhìn Hoắc Giai Minh nằm đó mới cơ hội sống mong manh, lẩm bẩm nói: “Cho dù thế nào thì anh cũng nhất định sẽ cứu em!”
Theo yêu cầu của Hoắc Khải, một lượng tiền lớn đã được đầu tư để mua thiết bị y tế trị liệu.
Hoắc Khải đã cân nhắc đến việc liên lạc với nhà họ Hoắc, nhưng Hoắc Trạch Minh lại là kiểu người không biết điều như vậy nên anh cũng không muốn làm rầm rộ lên.
Trên thực tế, chỉ cần anh công bố tin tức này ra ngoài thì có lẽ rất nhiều đơn vị chữa bệnh sẽ sẵn sàng cung cấp thiết bị.
Bởi vì đối với loại người, kỹ thuật VR chính là hướng phát triển chủ đạo của tương lai. Mà phẫu thuật thay đầu lại có thể thu hút sự quan tâm sâu sắc của tất cả những nhà giàu quyền quý trên toàn thế giới, không trừ một ai!
Là người càng có tiền thì càng không nỡ chết.
Nếu thật sự có thể thay đầu thành công thì khác gì họ được sống lại, cho dù kiểu sống lại này bị giới hạn bởi sự lão hóa của bộ não và có thể có vài tác dụng phụ nhưng họ cũng không quan tâm.
Chỉ cần được sống tiếp, cho dù biến thành người già cả ngây ngốc cũng được!
Đáng tiếc, Hoắc Khải không thể công bố tin tức này, tất cả đều chỉ có thể tiến hành trong âm thầm.
May mà lần này kéo tới đây đủ nhiều chuyên gia, bản thân họ cũng muốn tham gia vào chuyện này, chỉ hi vọng phẫu thuật thay đầu thành công giúp họ lưu danh sử sách.
Cho dù không được thì cũng tích lũy được kinh nghiệm liên quan, để chuẩn bị cho lần sau.
Cho nên, những chuyên gia này có thể đem đến những thiết bị nào thì đều mang đến hết, giúp Hoắc Khải tiết kiệm một khoản tiền lớn.
Nếu không, chỉ riêng mua những thiết bị này thì anh đã rỗng túi rồi.
Mua thiết bị không cần mất nhiều thời gian, chỉ cần hai ngày là đã hoàn tất.
Mà trong hai ngày này, những chuyên gia giỏi nhất toàn thế giới đã tập hợp lại liên tục tổ chức hội nghị trong hai ngày hai đêm, thảo luận cách thức tiến hành phẫu thuật.
Bất kỳ người nào trong số họ đều là những người đứng đầu trong những lĩnh vực liên quan. Bây giờ tập hợp lại, tất nhiên sẽ trở thành lực lượng gây chấn động nền y học thế giới.
Nếu họ không thể hoàn thành chuyện này thì Hoắc Khải tìm ai cũng chỉ vô ích.
Mặt khác, Cổ Ngôn Tài cũng tìm được một công ty xây dựng nhỏ, tài sản chỉ khoảng mấy trăm triệu, nhìn có vẻ tầm thường, nhanh chóng mua lại nhà xưởng bỏ hoang kia.
- ---------------------------