Mục lục
Mặc thiếu gia anh đã bị bắt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 927







Chương 927: Người mẫu quốc tế Davier
Cô vừa mới nghe điện thoại xong thì điện thoại lại vang lên.
Đó là điện thoại do tổng giám đốc Trần của công ty giải trí YY gọi tới.
Mộ Thiển nghe điện thoại: “Tổng giám đốc Trần sao vậy?”
Tư Cận Ngôn đi rồi nên công ty phát sóng trực tiếp YY vẫn luôn do anh ta quản lý mà công ty game có Hạ Khiêm đang phụ trách nên cô cũng có thể thoải mái hơn chút.
“Tổng giám đốc Mộ Thiển, công ty chúng ta có người mới tới nói muốn gặp cô.”
Tổng giám đốc Trần nói xong lại bổ sung thêm một câu: “Đối phương chỉ định rõ muốn gặp cô.”
“Ai vậy?”
“Người đó là một minh tinh ở nước ngoài muốn về nước phát triển nên đã tìm tới công ty của chúng ta.”
“Được rồi, anh chờ một lát tôi sẽ tới ngay.”
Sau khi cúp điện thoại Mộ Thiển đành chịu thở dài một hơi sau đó cầm túi giữ nhiệt rời đi: “Anh bận việc đi, em đi trước.”
May mà hiện tại Cố Khinh Nhiễm có thể giúp một tay, nếu không chỉ sợ bây giờ cô thật sự không thể nào thoải mái như vậy.
“Ừ.”
Cố Khinh Nhiễm trả lời.
Mộ Thiển lái xe tới công ty giải trí YY.
Công ty này do cô và Tư Cận Ngôn cùng hùn vốn thành lập, bây giờ Tư Cận Ngôn đã rời đi nên trái lại cô trở thành người quản lý.
Mộ Thiển hơi lo lắng vì cô không có năng lực như Tư Cận Ngôn nên có lẽ sẽ không thể làm tốt như Tư Cận Ngôn.
Hơn hai mươi phút sau cô đến công ty giải trí YY.
Cô vừa mới đi lên trên lâu thì tổng giám đốc Trần Lý đi tới nói: “Tổng giám đốc Mộ Thiển cô tới rồi, Davier đợi cô ở trong phòng khách đã lâu rồi.”
“Davier?”
Mộ Thiển dừng bước tháo kính râm xuống: “Anh nói Davier người mẫu nổi tiếng trên thế giới sao?”
“Đúng vậy.”
Trần Lý gật đầu trả lời: “Tôi cũng không hiểu tại sao một minh tinh nổi tiếng như thế lại đến nhờ vả công ty của chúng ta. Phải biết rằng ở trong nước có không ít công ty giải trí biết tin tức cô ấy trở về thì đều chen nhau muốn ký hợp đồng với cô ấy nhưng hết lần này tới lần khác cô ấy chỉ tìm tới chúng ta.”
Khi chuyện khác thường thì hay có quỷ.
Cho dù tổng giám đốc Trần Lý không nói thì Mộ Thiển cũng sẽ nghi ngờ mục đích của Davier.
Mộ Thiển đi vào phòng làm việc để đồ trước rồi sau đó mới đi tới phòng tiếp khách.
Cô gặp Davier ở trong phòng tiếp khách.
Davier cao một mét bảy mấy, Mộ Thiển đứng ở trước mặt cô ấy thì cũng không chênh lệch nhiều, cô ấy đang mặc một chiếc váy bó sát màu đen đính sequin với phần vai tua rua và mái tóc xoăn màu hạt dẻ xõa ngang vai, cho dù cô ấy chỉ trang điểm nhẹ cũng không thể che giấu được khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy.
Dáng người lồi lõm, đường nét khuôn mặt tinh xảo, bởi vì bà nội cô ấy là người nước ngoài cho nên đường nét khuôn mặt của cô ấy có phần sâu sắc mang hơi hướng u Mỹ rất đẹp.
“Davier xin chào.”
Mộ Thiển đi vào nắm tay với cô ấy sau đó ngồi ở trước bàn tiếp khách: “Tôi là Mộ Thiển người phụ trách của công ty giải trí YY.”
Davier khẽ gật đầu: “Tôi nghe nói vê cô đã lâu cũng nghe nói một diễn viên nổi tiếng trong công ty cô vừa mới qua đời, thật sự đáng tiếc.”
Người mà cô ấy nói chính là Dương Liễu.
Bởi vì tình hình Ngoài ý muốn của Dương Liễu cho nên công ty vẫn luôn công bố với bên ngoài là cô ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
“Đó quả thực là một điều đáng tiếc cũng là mất mát của giải trí YY.”
Mộ Thiển cười: “Cô Davier ở nước ngoài sao lại hiểu rõ chuyện ở trong nước như vậy chứ?”
Davier ngồi xuống với tư thế tiếp viên hàng không, hai chân khép vào nhau, hai tay khoanh lại đặt ở trên đùi dịu dàng nói: “Tôi lớn lên ở trong nước, mặc dù phát triển ở nước ngoài nhưng cũng rất quan tâm chuyện ở trong nước.”
“A, vậy sao. Không biết hôm nay cô Davier tới công ty có chuyện gì?”
Mộ Thiển thích đi thẳng vào vấn đề chứ không thích quanh co lòng vòng làm lãng phí thời gian như trước.
“Là thế này, tôi sống ở nước ngoài một thời gian nên đã cảm thấy ngán. Vì vậy bây giờ tôi muốn về nước phát triển nên muốn đến quý công ty thử xem.”
Davier giải thích ngắn gọn tình hình.
Mộ Thiển khẽ gật đầu: “Mặc dù công ty giải trí YY thành lập đã được mấy năm, nguồn tài nguyên cũng rất tốt nhưng vẫn còn kém hơn những công ty giải trí khác rất nhiều, vậy tại sao cô lại chọn trúng công ty của chúng tôi?”
Nghệ sĩ có nhiều người tranh đoạt như vậy thì có thể thấy được năng lực của người này như thế nào.
Bây giờ cô ấy lại trực tiếp chọn công ty của họ, quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
“Ha ha ha.”
Davier che miệng cười: “Mặc dù công ty của cô thành lập chưa lâu nhưng phúc lợi của công ty lại rất tốt hơn nữa công ty của cô rất được khen ngợi, tài nguyên nghệ sĩ cũng khá. Davier tôi không thích những công ty khác cũng bởi vì công ty lớn thì thường yêu cầu rất nhiều, đấm đá nhau lại càng mệt mỏi hơn, chẳng bằng đến công ty hạng trung của cô thì sẽ ổn định hơn.”
Những cuộc đấu tranh công khai và bí mật trong ngành giải trí không thua kém gì những cuộc đấu tranh nơi công sở, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém.
Lời nói của Davier rất thẳng thắn cũng hợp lý.
Mộ Thiển suy nghĩ kỹ lưỡng sau đó hỏi về tiền lương đãi ngộ và tình hình cá nhân mà đối phương muốn, cuối cùng Mộ Thiển lấy lý do bộ phận pháp lý cần có thời gian để soạn thảo hợp đồng nên yêu câu cô ấy ngày mai chờ điện thoại gọi đến để ký hợp đồng.
Sau khi tiễn Davier rời đi Mộ Thiển ngay lập tức cho người điều tra thân phận và bối cảnh của Davier cùng với tình hình hiện tại của cô ấy ở nước ngoài.
Buổi chiều Mộ Thiển lại tới công ty game.
Dưới sự lãnh đạo của hai ngươi Thích Ngữ Anh và Hạ Khiêm công ty game phát triển rất thuận lợi, bởi vì công ty của hai nhà sát nhập vào nhau nên tài nguyên cũng được sát nhập, vì vậy trước mắt doanh thu đã tăng lên rất nhiều.
Cho đến buổi chiều khi trở về nhà Mộ Thiển để Mục Thất một người thuộc FE làm tài xế vì lý do an toàn.
Trên đường về nhà rốt cuộc Mộ Thiển cũng rảnh rỗi gọi điện thoại cho Phương Nhu.
“Chào chị Mộ Thiển?”
Sau khi thực hiện cuộc gọi không lâu sau Phương Nhu nghe máy.
“Phương Nhu, bây giờ em ở đâu?”
Mộ Thiển hơi lo lắng cho Phương Nhu nên cô hỏi tình hình của cô ấy: “Em vẫn ở chung với Thích Ngôn Thương sao?”
Hôm qua cô vẫn luôn lo lắng tình hình của Phương Nhu nhưng Mặc Cảnh Thâm nói không nên quá lo lắng, cô cảm thấy Mặc Cảnh Thâm cũng đã mở miệng đảm bảo vậy thì hẳn là không có vấn đề gì, cho nên đến bây giờ cô mới gọi điện thoại cho Phương Nhu.
“Chị Mộ Thiển, em không sao. Anh ta…Sắp xếp cho em ở trong một biệt thự và thuê rất nhiều người giúp việc chăm sóc em nên em rất tốt.”
Phương Nhu báo cáo chi tiết.
Mộ Thiển hơi căng thẳng, lúc này hỏi: “Biệt thự ở đâu?”
“Ở ngay trong Hải Thành. Anh ta không hạn chế em đi ra ngoài, hơn nữa phong cảnh ở đây rất tốt, khi nào chị Mộ rảnh thì có thể tới đây thăm em.”
Dường như Phương Nhu lo lắng Mộ Thiển không yên lòng nên mới nói để Mộ Thiển rảnh rỗi thì có thể tới thăm cô ấy.
Mà sau khi Mộ Thiển nghe thấy Phương Nhu nói thì sự lo lắng ở trong lòng cũng được buông xuống: “Vậy thì tốt rồi, nghe em nói thì có vẻ tạm thời em không về sao?”
“Tạm thời…Không về, ở đây rất tốt.”
“Vậy được, chỉ cần tốt là được.”
Mộ Thiển biết cô ấy sống rất tốt nên cũng không hỏi nhiều, hai người nói chuyện vài câu, Mộ Thiển nói hai ngày nữa sẽ tới thăm cô ấy sau đó cúp điện thoại.
Lúc cô trở lại biệt thự Mặc Cảnh Thâm vẫn ngồi đọc sách trên ghế dài ở trong sân của biệt thự như trước đây, lúc hoàng hôn ánh mặt trời lặn sau đó rơi vào trên người của người đàn ông mạ một tầng ánh sáng màu vàng nhạt, đường nét khuôn mặt sâu sắc trở nên dịu dàng và tự nhiên hơn nên nhìn vô cùng tuấn tú, giống như một bức tranh sơn dầu xuất sắc.
Xe con dừng lại thì Mặc Cảnh Thâm cũng khép sách lại, khi anh đi tới Mộ Thiển đã xuống xe: “Thâm?”
Mộ Thiển kêu lên.
“Em tan làm rồi sao, có mệt không?”
Mặc Cảnh Thâm bước tới trước ôm cô và hôn nhẹ lên trán.
Giống như mỗi buổi sáng Mặc Cảnh Thâm đều sẽ nói với cô Buổi sáng tốt lành sau đó là một nụ hôn chào buổi sáng, anh vẫn luôn làm việc tỉ mỉ như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK