Tuy nói Vũ chi Tiên giới là chí tôn nhưng tại thời kỳ toàn thịnh thì dù là Vũ chi Tiên giới cũng phải cấp cho Tứ đại Thánh Hoàng ba phần mặt mũi. Bất kể là tân Thánh Hoàng của bất kỳ Thánh Tông nào xuất hiện, Tiên giới cũng phải mang tới một phần hạ lễ.
Thời điểm đó căn bản là chưa xuất hiện Tu Chân Liên Minh, chỉ mới có Côn Hư chi cảnh. Có thể nói khi Vũ chi Tiên giới chưa sụp đổ thì Côn Hư chi cảnh chỉ là một mạch phụ chúc, lệ thuộc vào Tiên giới mà thôi, chuyên phụ trách hết thảy luyện khí sĩ ở Hạ giới.
Chỉ có điều, vì sự cường đại của Tứ Thánh Tông và một số nguyên nhân đặc thù mà Tiên giới vẫn cho phép Côn Hư chi cảnh và Tứ Thánh Tông cùng tồn tại trong Côn Hư tinh vực.
Lịch đại Thánh Hoàng xuất hiện đều khiến cho nguyên lực vô biên có sự biến hóa. Nhất là đối với những tu sĩ đại thần thông mà nói thì loại biến hóa này có thể nhận biết được.
Lúc này, theo Vương Lâm tu thành Cửu Huyền đệ nhất biến, thiên địa nguyên lực lấy Chu Tước Thánh Tông làm trung tâm, hướng về bốn phía tạo ra dao động, dần dần lan khắp ra toàn bộ Liên Minh Tinh Vực.
Phía La Thiên chiếm cứ hai mặt phía Bắc và phía Tây Liên Minh Tinh Vực, khắp nơi đều có thể thấy bóng dáng của sứ giả Lôi Thần Điện. Sau khi thành công thâu tóm hai đại khu vực này, Lôi Thần Điện liền trở thành chưởng khống giả tối cao nhất.
Nhất là tòa tòa đại điện màu đen giống như một ngọn núi lơ lửng ở giữa tinh không, chậm rãi trôi về phía trước. Gần như ở bên ngoài mỗi tòa đại điện này đều tập trung rất nhiều La Thiên tu sĩ.
Từ xa nhìn lại, mấy trăm tòa đại điện như thế hình thanh một phiến đại quân liên miên không dứt. Phương hướng chúng di chuyển chính là đi về phía các thế lực của Liên Minh ở trung tâm Liên Minh Tinh Vực.
Tuy có nhiều tu sĩ nhưng vẫn không có âm thanh con người, chỉ có thể nghe thấy âm thanh của phi kiếm xé gió bay đi vang lên quanh quẩn. Qua mấy năm chiến đấu, có thể nói tu sĩ của La Thiên đã có biến hóa rất lớn. Vẻ non nớt ngày xưa đã biến mất, thay vào đó là tiêu sát!
Giờ phút này, dao động của thiên địa nguyên lực truyền tới nơi này, tràn qua bốn phía đám tu sĩ này. Chỉ có điều những tu sĩ này tu vi không mạnh, rất khó phát giác ra sự biến hóa nguyên lực rất nhỏ này.
Nhưng đi ở phía sau, trong một tòa đại điện với kích thước lớn gấp mười lần những tòa đại điện khác, Viêm Lôi Tử đang khoanh chân ngồi cũng mở trừng hai mắt ra.
Khi hắn mở mắt ra, trong cung điện này còn có hơn mười lão giả khác cũng đều mở mắt, tinh quang trong mắt bùng lên.
- Thiên địa nguyên lực dao động là từ phía Đông Liên Minh Tinh Vực truyền đến.
Một lão giả trong đó chậm rãi nói.
- Hay là phía Đông Liên Minh Tinh Vực xuất hiện trọng bảo gì đó chăng?
Thần sắc Viêm Lôi Tử lộ ra vẻ trầm ngâm, lắc đầu nói:
- Dao động như thế này cũng không giống có trọng bảo xuất thế! Phía Đông của Liên Minh Tinh Vực là phạm vi của Tứ Thánh Tông, hay là có tân Thánh Hoàng xuất hiện!?!
Tinh quang trong hai mắt Viêm Lôi Tử chợt lóe lên, mơ hồ có thể xác định đôi chút. Dù sao thời gian hắn rời khỏi Tu Chân Liên Minh cũng đã quá lâu rồi.
- Tứ Thánh Tông? Ngay cả Tu Chân Liên Minh cũng không phải là đối thủ của chúng ta, một cái tông phái nho nhỏ, nếu đại quân La Thiên ta bức tới thì chắc chắn sụp đổ!
Một lão già tóc đỏ ở trong cung điện có thần sắc kiêu căng, khinh thường nói.
- Tứ Thánh Tông cũng không như suy nghĩ của các vị đâu! Dao động này rất có thể là có tân Thánh Hoàng sinh ra. Chỉ là không biết là vị tân Hoàng của tông nào!?
Viêm Lôi Tử liếc nhìn lão giả tóc đỏ kia một cái rồi trầm giọng nói.
Không biết vì sao dưới sự dao động thiên địa nguyên lực này, hắn lại mơ hồ nổi lên một tia bất an. Cảm giác này rất vi diệu nhưng cực kỳ rõ ràng.
Đồng dạng cảm nhận được dao động thiên địa nguyên lực lúc này còn có một người khác. Người này là một lão giả, mặc một thân hắc y đang từ lối vào giữa phía Tây Liên Minh Tinh Vực và La Thiên Tinh Vực bước ra.
Nhưng lập tức hắn liền ngẩng đầu lên, nhìn về phương xa, ánh mắt phảng phất như có thể nhìn thấu toàn bộ cả tinh vực, lộ ra một tia suy nghĩ.
- Tân Hoàng của Tứ Thánh Tông. Trong dao động này ẩn chứa một tia hỏa nguyên lực, chắc là Chu Tước Thánh Hoàng. Như vậy thì trận chiến này lại càng thêm có ý nghĩa! Vô Cực Tử. Lão phu cũng không tin Liên Minh Tinh Vực loạn thành thế này mà ngươi còn không chịu hiện thân!
Phía Nam của Liên Minh Tinh Vực, trong phạm vi của Thi Âm Tông. Ở sâu bên trong có một chiếc quan tài lớn màu đen. Trên quan tài hình bát giác này có một cái thiết liên, kéo liền với một khối quan tài khác ở bên dưới.
Bên dưới có rất nhiều quan tài, hình thành một đám dày đặc như mạng nhện. Bên ngoài phiến quan tài này có một tu chân tinh do không biết lấy loại thần thông nào na di chuyển đến đây.
Lúc này đây, dao động thiên địa nguyên lực truyền tới nơi này. Một chiếc quan tài ở một chỗ sâu nhất của phiến quan tài này lập tức truyền ra một tiếng động rất khẽ.
- Ở thời khắc này mà Tứ Thánh Tông lại xuất hiện tân Thánh Hoàng… Có ý tứ!
Theo thanh âm của hắn vang lên, lập tức tất cả quan tài ở bốn phía đều truyền ra âm thanh ma sát. Âm thanh này vang lên như có thể xé rách tâm thần, thậm chí ngay cả tinh không xung quanh cũng xuất hiện một cái khe rãnh.
Đồng dạng cảm nhận được dao động của thiên địa nguyên lực còn có những thế lực lớn trong Tu Chân Liên Minh. Ba phương kia tạm thời không nhắc đến, thế lực cường đại nhất trong tứ phương, vốn là Bát cấp tu chân quốc Xuất Vân Quốc, nắm trong tay hơn mười tinh cầu, vờn quanh hình thành một trận pháp.
Phía trên chủ tinh là nơi tổng bộ của Xuất Vân Tông. Toàn bộ Xuất Vân Tông do Xuất Vân Quốc làm chủ.
Trong một căn mật thất phía sau Xuất Vân Tông có một lão giả đầu bạc đang khoanh chân ngồi đó. Lão giả này khuôn mặt hiền lành, thoạt nhìn cực kỳ từ bi. Lúc này trong bi văn vờn quanh, lão giả này mở hai mắt ra. Sau khi trầm ngâm một lát thì nhẹ giọng nói:
- Mặc Trí!
Lời của lão giả này vừa vang lên, hư không phía trước người lão liền xuất hiện sóng gợn. Một hán tử với cái đầu trọc mặc bố y từ trong sóng gợn bước ra, hướng về lão giả ôm quyền cung kính nói:
- Mặc Trí ra mắt sư tôn!
- Tứ Thánh Tông xuất hiện tân Thánh Hoàng! Ngươi mang theo năm hạt cực phẩm tiên đan, một trăm hạt tiên đan bình thường, ngàn kiện tiên bảo và đầu tinh hồn mà vi sư luyện hóa năm trăm năm trước làm lễ vật!
- Tinh… Mặc Trí ngẩng đầu lên nhìn lão giả một cái, đang muốn nói lại thôi rồi gật gật đầu.
- Tinh hồn kia cực kỳ quý giá nhưng hạ lễ của Xuất Vân Quốc ta nhất định phải có thứ đó. Vi sư tính ra ngươi và tân Thánh Hoàng có chút cố giao. Lần này giao hảo với Thánh Hoàng này đối với Xuất Vân Quốc ta mà nói cực kỳ trọng yếu!
Lão giả nhẹ giọng nói.
- Cố giao?
Cả đời này bằng hữu của Mặc Trí rất ít. Giờ phút này nghe vật cũng không hỏi nhiều, lui về sau cáo từ rời đi.
Giờ khắc này, trong phạm vi của Tứ Thánh Tông, một đạo thân ảnh bay nhanh về phía Chu Tước Thánh Tông. Tiến vào Hỏa diễm trì ngọc trên Chu Tước Thánh Tông, tiếng hô Thánh Hoàng liên tiếp vang lên.
Vương Lâm thở ra một hơi thật sâu, ngẩng đầu nhìn lên tinh không tràn ngập lôi hỏa trên đầu.
Không xa phía sau hắn, ánh mắt Chu Tước Thánh Hoàng lộ ra vẻ kích động, gật đầu cười dài rồi nói:
- Tốt! Chu Tước Thánh Hoàng ta rốt cục có tân Thánh Hoàng! Lão phu rốt cục đã có thể mỉm cười ra đi được rồi!
Hắn nâng tay phải lên chụp một cái vào hư không, lập tức phía trước xuất hiện một cái khe, bên trong bay ra ba đạo lưu quang!
- Vương Lâm, làm Thánh Hoàng của Chu Tước Thánh Tông, ngươi cần phải có ba dạng vật phẩm. Thứ nhất là áo choàng của lịch đại Thánh Hoàng!
Lưu quang trong tay phải lão giả dừng lại một chút rồi bay thẳng về phía Vương Lâm.
Tới trước người Vương Lâm, lưu quang này lóe lên hóa thành một chiếc áo choàng màu trắng. Trên áo choàng này có chín con Chu Tước vây quanh, có một cỗ uy nghiêm tràn ra.
- Áo choàng này lão phu cởi ra ở thiên nhân đệ tam, không ngờ cũng có ngày rốt cuộc không phải lại mặc vào. Hôm nay, ngươi kế thừa nó!
Thần sắc lão Thánh Hoàng lộ ra vẻ hồi tưởng.
Tay phải Vương Lâm chạm lên áo choàng kia, nó lập tức lóe lên lưu quang rồi tràn ngập toàn thân Vương Lâm. Sau khi hào quang tiêu tán, nó đã được mặc lên người Vương Lâm.
Vương Lâm vốn có một mái đầu bạc, cũng có áo giáp màu đỏ hồng. Lúc này sau khi mặc vào áo choàng này liền khiến hắn có một cỗ khí trức kỳ lạ.
Trên chiếc áo choàng này, Vương Lâm rõ ràng có thể cảm nhận được một cỗ tang thương. Phảng phất như nó đã tồn tại vĩnh hằng theo năm tháng.
- Kiện vật phẩm thứ hai là thứ đại biểu cho thân phận bao đời Thánh Hoàng của Chu Tước Thánh Tông ta - Chu Tước Thánh Linh!
Lão Thánh Hoàng vung tay phải lên, lập tức đạo lưu quang thứ hai bay thẳng về phía Vương Lâm.
Được Vương Lâm nắm lấy trong tay, đạo lưu quang kia lập tức hóa thành một lệnh bài hình ngọn lửa. Khoảnh khắc khi bàn tay Vương Lâm cầm lấy nó lập tức cảm nhận được từng trận hỏa nguyên lực từ bên trong truyền ra. Cũng giống như chiếc áo choàng, nó tràn ngập cảm giác tang thương của năm tháng.
- Vật thứ ba là thứ trọng yếu nhất của Chu Tước Thánh Tông ta. Thái cổ Thánh khí!
Đạo lưu quang thứ ba kia dừng lại trong tay Vương Lâm lập tức hóa thành một khối đá màu trắng. Quan sát Thái cổ Thánh khí của Chu Tước Thánh Tông ở khoảng cách gần, Vương Lâm lập tức nhận thấy có vô số ấn ký liên tục lóe lên trên khối đá này.
Mỗi lần lóe lên, nhiệt độ cực cao của khối đá này sẽ nóng lên một chút. Ấn ký trên khối đá này phảng phất như chưa từng đình chỉ, rơi vào trong mắt Vương Lâm khiến hai mắt hắn hiện lên vẻ ngưng trọng.
Tâm thần của hắn lúc này đang nổi lên sóng gió. Hắn hít vào một hơi thật sâu, cầm lấy khối đá này.
Trên khối đá này hắn mơ hô cảm nhận được một tia khí tức tương tự như nghịch thiên. Tia khí tức này cực kỳ nhạt nhưng tồn tại rất chân thật. Nếu không tự tay cầm lấy thì Vương Lâm sợ là rất khó phát hiện ra.
- Trên mi tâm của thi thể Thanh Sương còn có Thánh khí huyết, bất cứ lúc nào ngươi cũng có thể gỡ xuống!
Lão Thánh Hoàng nhìn Vương Lâm, ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng.
Ba dạng vật phẩm này là từ người đầu tiên đảm nhận cương vị Thánh Hoàng lưu lại, chỉ có lịch đại Thánh Hoàng mới có thể kế thừa. Ngươi phải bảo tồn thật tốt!
Lão Thánh Hoàng giãy dụa đứng lên. Thân thể hắn đã rất uể oải. Gần như chỉ là động tác đứng lên cũng khiến hắn cực kỳ thống khổ.
Nhưng lúc này, trong mắt hắn chứa đầy cảm giác kích động và vui mừng, cũng khiến hắn quên đi hết thảy đau đớn. Sau khi đứng dậy, hắn nhìn thẳng về phía Vương Lâm, ánh mắt chứa đầy vẻ hiền lành.
Vương Lâm trầm mặc đến bên cạnh lão Thánh Hoàng. Lão giả nhìn Vương Lâm, đặt tay phải lên thiên linh hắn rồi hạ giọng nói:
- Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là Thánh Hoàng! Đi thôi, đi ra cho tộc nhân của ngươi biết! Lão phu phải đả tọa một lần cuối cùng trong đời này. Bảy ngày sau ngươi về lại đây gặp ta!
Vương Lâm nhìn lão Thánh Hoàng, mở miệng ra muốn nói cái gì rồi lại thôi nhưng cuối cũng cũng lựa chọn gật đầu, nhìn lão một cái thật sâu rồi xoay người đi về phía xa.
Áo giáp màu đỏ hồng, áo choàng màu trắng, mái tóc dài màu trắng, còn có Chu Tước đồ đằng màu trắng, hết thảy những điều này khiến Vương Lâm hình thành một loại khí chất rất đặc thù. Hắn bước về phía xa, dần dần khuất bóng.
Lão giả mang theo sự vui mừng, nhắm hai mắt lại bắt đầu thổ nạp.