Mục lục
Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Vương Lâm đang điên cuồng hấp thu tiên lực, những mảnh vỡ của tiên ngọc ở bốn phía không ngừng vỡ vụn thành những vòng tròn, không ngừng tản ra ngày càng nhiều.
 
Vấn Đỉnh trung kỳ muốn kéo lên hậu kỳ, cần số lượng tiên ngọc rất lớn, rất lớn, vượt qua xa xa số lượng trung kỳ cần. Tuy nhiên trong túi trữ vật của Vương Lâm lúc này rất nhiều tiên ngọc, cũng đủ rồi.
 
Chỉ có điều, Vương Lâm phát hiện, sau khi nguyên thần của mình biến dị, không giống như lúc trước, đối với việc hấp thụ tiên lực, giống như không thấy đáy vậy.
 
Lúc này đã trôi qua gần nửa năm, tiên ngọc mỗi ngày đều tiêu hao đi số lượng khổng lồ, chỉ có điều nguyên thần vẫn chưa đạt tới tình trạng bão hòa.
 
Thời gian chậm rãi trôi qua, số lượng tiên ngọc tiêu hao lớn hơn nữa. Lại qua nửa năm, hôm nay Vương Lâm mạnh mẽ mở mắt, điện quang trong mắt chợt lóe, một lực lượng cường đại dường như làm cho toàn bộ mặt đất run rẩy xuât hiện.
 
Vương Lâm đứng lên, thần sắc bình tĩnh, nhìn lên không trung, giẫm chân tại chỗ mà đi.
 
Trong tinh không, một đạo lôi quang gào thét di chuyển. Trong lôi quang, là một đầu lôi thú thật lớn, trên đầu có ngân sừng, nhưng có kim quang lan tràn, toàn thân lấp lóe điện quang, thoạt nhìn vô cùng thần uy.
 
Trên lưng lôi thú lúc này, Vương Lâm khoanh chân ngồi ngay ngắn, mái tóc dài phiêu động trước gió, hai mắt mở ra tinh quang mạnh mẽ, mặc dù chỉ bình thường nhưng trên người lại có một khí tức bất phàm mạnh mẽ xuất hiện.
 
Hắn lúc này, bất kể ai nhìn thấy cũng đều không chút nghi ngờ cho rằng hắn là lôi tiên điện sứ giả, hết thảy đều rất giống với ld chạy tới Nhiễm Vân tinh năm đó.
 
Chỉ sợ ngay cả lôi tiên điện sứ giả gặp qua hắn, cũng sẽ ngẩn ra.
 
Hơn chín trăm năm tu đạo, khiến cho tu vi của Vương Lâm đạt tới Vấn Đỉnh hậu kỳ, trở thành giống như Chu Tước Tử năm đó.
 
Nếu Chu Tước Tử không chết, không biết nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng có cảm giác thế nào. Tiểu nhân vật năm đó hắn không thèm nhìn thậm chí trở thành một quân cờ trong tay hắn, giờ phút này cũng trưởng thành tới độ cao như bây giờ!
 
Tu sĩ Vấn Đỉnh hậu kỳ, trong một ít những tu chân tinh nhỏ thì đã là chí tôn tồn tại rồi, căn bản không ai dám trêu tới. Trừ khi nắm giữ pháp bảo nghịch thiên ra, nếu không, đấu pháp với tu sĩ Vấn Đỉnh hậu kỳ, nhất định bại!
 
Trải qua một năm hấp thu tiên lực, Vương Lâm rốt cuộc cũng đạt tới đỉnh cao này, hắn chỉ cần đi thêm một bước nữa, tu vi và ý cảnh tới viên mãn, liền hướng tới tu đạo bước thứ hai tiến quân!
 
Tu đạo bước thứ hai, người đạt được không nhiều lắm, khó khăn có thể tưởng tượng hơn xa với tu đạo bước đầu tiên.
 
Vương Lâm mặc dù còn chưa có đạt tới, nhưng chiến đấu vài lần với tu sĩ Âm Dương Hư Thực cảnh giới, cũng khiến hắn có hiểu biết sâu sắc, tu sĩ tu đạo bước thứ hai mạnh thế nào.
 
"Tu đạo bước đầu tiên gian nan như vậy, hồi tưởng lại chín trăm năm tu đạo của mình, nơi nơi chốn chốn đều có nguy hiểm, hơi vô ý là hình thần câu diệt. Một kiếp sinh tử này, nếu không có Chu Dật tiền bối, sợ rằng ta đã sớm chết đi rồi.
 
Bước đầu tiên còn như thế, bước thứ hai, hiển nhiên còn gian nan hơn, trong đó cũng có những trạm sinh tử như Vấn Đỉnh này… chỉ là không biết, ta có thể vượt qua được không… Nhưng người khi sinh ra, thuận là phàm, nghịch là tiên, chỉ cần có đạo tâm, hết thảy hiểm trở, đều nhất định phải xông qua."
Vương Lâm ánh mắt sáng như sao.
 
"Còn có tu đạo bước thứ ba, mặc dù một đám người Thiên Vận Tử cũng không có đạt tới, nhưng nếu tuy cầu, bước thứ ba này rốt cuộc có trình độ như thế nào…so với Cổ thần, sẽ như thế nào…" trong ánh mắt của Vương Lâm lộ ra vẻ chờ mong.
 
Mặc dù hắn biết, bước thứ ba thực sự quá hư vô mờ mịt, cả đời mình, sợ rằng cho tới khi thọ nguyên đã tuyệt cũng không có thể sờ soạng tới.
 
"Ba bước tu đạo, giống như leo núi, bước sau gian nan hơn bước trước. Trong ba bước lại phân thành nhiều cảnh giới…chỉ là không biết, còn có bước thứ tư không?" Vương Lâm đặt tay phải lên đầu lôi thú, nhẹ nhàng vuốt ve, lôi quang chạy dọc cánh tay, đối với hắn không có ảnh hưởng gì.
 
"Bước thứ tư, có sao…" Vương Lâm hạ giọng nói, dường như muốn hỏi tinh không vô cùng vô tận này.
 
Vấn đề này, trong thế giới này, không người nào có thể trả lời hắn.
 
Lôi quang gào thét, mang theo Vương Lâm, thẳng tới Thiên Huyễn Tinh mà đi. Nhiễm Vân Tinh là nơi trí nhớ đau buồn của hắn, hắn không muốn nghĩ lại.
 
"Vọng nguyệt trên Vân Hà tinh, cũng nên tới đó thăm dò rồi, lúc này cần lượng lớn tiên quả, Huyễn Gia là lựa chọn tốt nhất!" Vương Lâm ngồi trên lôi thú, tuy nói chậm hơn Tinh La bàn một chút, nhưng tốc độ cũng là cực nhanh.
 
"Bản tôn hấp thu linh khí của một tiểu tinh cầu, thực lực thẳng tới tứ tinh, đáng tiếc thiếu cổ thần khí trưởng thành. Nhưng là không biết, trong La Thiên Tinh Vực này có tồn tại vật đó không…" Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe, trong đầu xẹt qua linh quang.
 
"Vọng Nguyệt thân là ký sinh thể của Cổ Thần, không biết còn có Cổ Thần Khí sót lại không…" Vương Lâm trầm tư, trong đầu nhớ lại cảnh tượng nhiều năm trước.
 
"Năm đó ở Thiên Vận Tinh, sứ giả Tu Chân Liên Minh, từng dẫn theo một con thần điêu đầu tinh, con thú này đối với Cổ Thần Khí cực kỳ mẫn cảm, nếu có con thú này, tìm kiếm Cổ Thần Khí là không khó!" Lôi thú rít gào, xẹt qua tinh không, sau nửa tháng, Thiên Huyễn Tinh xuất hiện trong mắt Vương Lâm. Ánh mắt Vương Lâm cực kỳ bình tĩnh, theo lôi thú thẳng tới Thiên Huyễn tinh.
 
Vừa mới tới gần, toàn bộ Thiên Huyễn Tinh hình thành vô số lôi vân, ầm ầm không ngừng quanh quẩn, hiện tượng này lập tức dẫn tới chú ý của tu sĩ trên Thiên Huyễn Tinh.
 
Lôi thú phá không mà vào, trực tiếp xuyên thấu tầng không, đạp giữa không trung Thiên Huyễn Tinh. Ngay sau đó, nó ngẩng đầu, phát ra tiếng rít gào, đó là tiếng sấm chấn động thế gian.
 
Không gian ầm vang, lại bởi vì lôi thú mà ngưng tụ lôi vân xuất động, đánh xuống vô số lôi đình, hình thành lên một trận thanh âm bạo vang liên miên không dứt.
 
Giống như năm đó ld phủ xuống Nhiễm Vân tinh vậy, tiếng động lôi đình quanh quẩn làm cho tuyệt đại bộ phận tu sĩ của Thiên Huyễn Tinh đều bị linh lực làm rung động, bị lôi uy chấn nhiếp.
 
Lôi thú cởi bỏ phong ấn thứ ba, thực lực lớn hơn, hơn nữa còn kế thừa thần thông, không kém một tu sĩ Âm Hu cảnh giới!
 
Vương Lâm nhướn mày, hắn không muốn đường hoàng như thế, vỗ vỗ đầu lôi thú, con thú này lập tức không rít gào, thân mình hạ xuống tìm tòi, trực tiếp bay xuống mặt đất.
 
Dựa theo trí nhớ của Vương Lâm, lôi thú thẳng tới cửa Huyễn gia.
 
Chưa tới gần, tu sĩ cao thấp Huyễn gia toàn bộ đã bay lên, với Huyễn Phong Thần dẫn dầu, nhanh chóng tiến tới lôi quang, ánh mắt lộ vẻ kinh hãi.
 
Nhất là khi thấy Vương Lâm khoanh chân ngồi bên trên lôi thú, có tiếng kinh hồ truyền ra bên ngoài.
 
Huyễn gia đối với Vương Lâm vĩnh viễn sẽ không quên.
 
-Huyễn gia gia chủ, tiến lên!
 
Vương Lâm ngồi trên lôi thú, ánh mắt lấp lóe điện quang, bình tĩnh nói.
 
Huyễn Phong Thần thở sâu, tiến tới vài bước, cung kính ôm quyền nói:
 
-Huyễn gia gia chủ Huyễn Phong Thần, tham kiến lôi tiên điện sứ giả, Huyễn mỗ lúc trước không biết thân phận của sứ giả, mong sứ giả đừng trách.
 
Vương Lâm tự nhiên không cần nói nhiều, trầm giọng nói:
 
-Việc trước đây không nói, ta hỏi ngươi, ngươi có biện pháp trong thời gian ngắn kiếm được số lượng thăng tiên quả lớn không!
 
-Thăng tiên quả?
 
Huyễn Phong Thần ngẩn người ra, chua xót nói:
 
-Sứ giả đại nhân nói… Ánh mắt Vương Lâm ngưng đọng, nhìn về phía Huyễn Phong Thần, lôi thú dưới thân, lại thấp giọng rít gào lên.
 
Huyễn Phong Thần thầm than, ánh mắt lộ vẻ quyết đoán, gật đầu nói:
 
-Thôi vậy, Huyễn Gia ta buông tha cơ hội trăm năm sau tiến vào Lôi Chi tiên giới, đem thăng tiên quả sưu tầm được toàn bộ đưa cho sứ giả.
 
Vương Lâm thần sắc như thường, nhưng trong lòng cũng động, lời của Huyễn phong Thần, có chút manh mối, thăng tiên quả này có liên hệ gì với lôi chi tiên giới… Lôi chi tiên giới trăm năm sau mở ra, việc này Vương Lâm đã nghe qua từ miệng Tôn Tích.
 
Vương Lâm bất động thanh sắc, hơi hơi gật đầu.
 
Số lượng Thăng Tiên quả của Huyễn gia cực kỳ khổng lồ, chỉ có điều, khoảng cách với Vương Lâm yêu cầu, còn không đủ.
 
"Không được, đành phải mượn danh lôi tiên điện tới La Thiên Bắc Vực này, chiếm đoạt một phen!" Vương Lâm sờ sờ đầu lôi thú nghĩ.
 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK