Mục lục
Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đang lúc tiến thoái lưỡng nan, dường như thần thức người này lại quay về, những việc lúc trước như thể chỉ là một giấc mộng. Lúc tỉnh lại cũng là lúc hắn biết được chính mình đã giết rất nhiều tiên nhân. Trong số những số những người bị hắn giết, có bạn bè, có đệ tử, cũng có cả con cháu hậu bối của hắn. Quan trọng nhất trong những người hắn giết còn có một người đã làm bạn của hắn trên con đường tu đạo suốt mấy vạn năm.
 
Cảnh tượng này khiến cho người này bi phẫn muốn chết, tự tay giết chết thân nhân, bạn bè, tạo thành sát nghiệp vô biên. Lúc này ma niệm của hắn lại sống lại, ngay khi sắp sửa mất đi thần trí, hắn giãy giụa giương kiếm tự sát, nguyên thần và thân thể sụp đổ. Cũng để phòng ngừa Cực Cảnh làm cho hắn sống lại, hắn đã lấy pháp bảo lốc xoáy phong ấn của mình đem toàn bộ nguyên thần và thân thể phong ấn thành chín phần.
 
Tiên Đế Bạch Phàm đau buồn, trên chín phong ấn này bố trí ra trận pháp trị thương! Hy vọng có một ngày người này có thể hoàn toàn tỉnh lại.
 
Tiên Đế Bạch Phàm làm như vậy bởi vì Thanh Thủy này là đệ tử duy nhất của hắn, trong Lôi Tiên Giới lại là người duy nhất có hy vọng trở thành Tiên Đế!
 
Viêm Lôi Tử nói xong, vỗ túi trữ vật, lập tức từ bên trong lấy ra một tiên ngọc. Tiên ngọc này rất cũ kỹ, hiển nhiên đã tồn tại từ rất lâu.
 
- Vật này là của Tiên Đế Bạch Phàm để lại, là tiên giản của Thanh Thủy lúc sinh thời, người nhìn thấy là sẽ biết!
 
Hắn ném một cái, tiên ngọc bay thẳng đến thanh niên tà khí.
 
Người này đón lấy tiên ngọc, trong lúc trầm mặc, ánh mắt lộ ra vẻ mê man.
 
Trong lúc mê man, nháy mắt đôi mắt hắn còn lóe lên một vẻ khát máu. Trong phút chốc, một đạo huyết quang từ trong hai mắt hắn tuôn ra, lập tức tràn ngập toàn thân. Hắn nắm lấy tiên giản, nuốt thẳng vào trong miệng, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Viêm Lôi Tử, trên mặt lộ vẻ dữ tợn.
 
Viêm Lôi Tử thầm than không ổn, tay phải nhanh chóng vỗ về phía trước, lập tức bốn mươi chín mảnh vỡ bắn ra phía trước. Đúng lúc này, Thanh Thủy ngẩng đầu phát ra một tiếng rít gào. Thanh âm này quá lớn, lại ẩn chứa một luồng uy lực của trời đất.
 
Một tiếng cuồng lôi như thể san bằng mặt đất ầm ầm vang lên. Bốn phía hư không lập tức từ phía trước của Thanh Thủy xuất hiện rất nhiều vết nứt, không ngừng xé ra, lộn ngược trở lại, hướng thẳng đến Viêm Lôi Tử.
 
Cùng lúc đó, bên trong những vết nứt hư không kia, âm phong gào thét vô cùng, giống như là trời đất nổi giận, hình thành gió lốc, nhằm về phía Viêm Lôi Tử.
 
Sắc mặt Viêm Lôi Tử âm trầm, trong tiếng hừ lạnh bốn mươi chín mảnh vỡ ở phía trước người lập tức xoay tròn, tức thì có một lực hút khổng lồ xuất hiện. Bất kể là những vết nứt hư không hay là âm phong thổi ra, toàn bộ bị hút vào trong cơn lốc mảnh vỡ này.
 
Viêm Lôi Tử quát to:
 
- Thanh Thủy, lão phu cho ngươi xem tiên giản là giúp ngươi nhớ lại việc lúc trước! Không hề có ác ý!
 
Vương Lâm ở cách đó rất xa, gần như lập tức nhanh chóng lui về phía sau, hai tay bấm quyết đánh ra từng đạo nguyên lực ấn quyết, bỏ chạy ra khỏi chỗ nguy hiểm này. Sắc mặt hắn tái nhợt, âm trầm nhìn chằm chằm về phía trước.
 
- Ta phải giết ngươi!
 
Thanh Thủy dữ tợn xông lên, tốc độ này quá nhanh, trong lúc xông ra tay phải đánh ra một trảo vào hư không, trực tiếp xé rách hư không, xuất hiện ở phía sau Viêm Lôi Tử, hai mắt đỏ bừng, hung hăng tung một trảo.
 
Bốn mươi chín mảnh vỡ của Viêm Lôi Tử lập tức xuất hiện ở phía sau, đón lấy một trảo của Thanh Thủy. Chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang lên, với sức mạnh của Thanh Thủy mà cũng bị đẩy lùi lại trăm trượng. Hai mắt hắn đỏ bừng, cả người dường như rơi vào một trạng thái quỷ dị, trong tiếng rít gào lại một lần nữa lao ra.
 
Viêm Lôi Tử chau mày, hắn không nghĩ tới cho đối phương xem tiên giản, không ngờ sẽ xuất hiện biến cố như thế này. Điều này làm cho hắn không kịp trở tay, nhất là khi hắn nhìn thấy trạng thái của đối phương lúc này, trong lòng cũng trầm xuống.
 
- Chẳng lẽ hiện giờ người này cũng giống như hắn năm đó, xuất hiện biến cố, bị ma niệm chiếm giữ?
 
Viêm Lôi Tử âm thầm tức giận, khi Thanh Thủy kia đang hết sức lao tới, hai tay bấm quyết. Lập tức bốn mươi chín mảnh vỡ bên ngoài thân thể tản ra phía ngoài, phía trên tức khắc lóe ra những đạo kim quang.
 
Những kim quang này lần lượt lồng vào nhau, hình thành một trận pháp.
 
- Tiên trận, pháp chuyển!
 
Trong tiếng Viêm Lôi Tử quát khẽ, kim quang trận pháp từ bốn mươi chín mảnh vỡ bay lên, nhanh chóng bay ra, trong phút chốc vờn quanh bốn phía Thanh Thủy đang lao tới.
 
Thanh Thủy trong tiếng rít gào, thân mình bị giam cầm ngay tại chỗ. Đúng lúc này, Viêm Lôi Tử ánh mắt lóe lên, quát:
 
- Đồ Tiên Thứ!
 
Trong nháy mắt, kim quang trận pháp xoay tròn rất nhanh, từng mũi nhọn màu vàng đột nhiên xuất hiện bên trong vòng tròn, điên cuồng đâm vào trong cơ thể của Thanh Thủy. Kim quang kia ẩn chứa khí tức hủy diệt, Vương Lâm ở cách đó rất xa cũng có thể cảm nhận được.
 
Bị vô số mũi nhọn xuyên thấu qua, vẻ dữ tợn trên mặt Thanh Thủy càng đậm.
 
- Ta vốn đã quên việc năm đó, ngươi lại làm cho ta nhớ lại!
 
Hồng quang trong mắt Thanh Thủy lộ ra một vẻ bi ai rất nồng đậm, dường như mấy vạn năm cũng không vơi bớt một chút nào.
 
- Hô Phong!
 
Thanh Thủy nâng tay phải lên, chỉ lên không trung.
 
Hai mắt Thanh Thuỷ trợn lên dữ dội, chỉ thấy một luồng hắc phong gào thét mà ra, trong nháy mắt bên ngoài thân thể tràn ngập gió mạnh, hình thành một cơn lốc bỗng nhiên hướng ra phía ngoài xé rách.
 
Kim quang trận pháp kia trong phút chốc sụp đổ, luồng hắc phong tung hoành, hóa thành tám con hắc long, bay lượn trên không trung. Những thân hình rất lớn này dung hợp với hư không, chỉ lộ ra đầu rồng, hướng về phía Viêm Lôi Tử há mồm nuốt lấy.
 
Từng trận âm phong quét qua, dường như trời đất không còn, như thể tất cả những thứ trước mắt đều trở nên vỡ vụn.
 
Viêm Lôi Tử sắc mặt càng thêm âm trầm, thân mình lui về phía sau, tay phải bấm quyết, miệng quát:
 
- Tiên trận, tụ nguyên!
 
Bốn mươi chín mảnh vỡ bên ngoài thân thể lập tức dâng lên một lượng lớn nguyên lực. Trong nháy mắt nguyên lực ngưng tụ hình thành nên bốn mươi chín đạo cầu vồng, nhất tề bay ra, thẳng đến âm phong thổi ra từ trong những vết nứt kia.
 
Ầm ầm ầm ầm, liên tục những tiếng nổ vang lên. Thân thể Vương Lâm không ngừng lui ra phía sau, thất khiếu chảy máu. Mỗi một lần chảy máu đều khiến tâm thần hắn chấn động, nhưng hai mắt cực kỳ tỉnh táo, chăm chú quan sát không hề chớp mắt.
 
- Hô Phong! Đấy mới là uy lực của Hô Phong!
 
Bốn mươi chín tiếng nổ qua đi, Viêm Lôi Tử lui ra sau mấy trượng, sắc mặt có chút tái nhợt, vận chuyển pháp trận. Đối với hắn mà nói đây cũng không phải là việc quá khó khăn, trận chiến với Thanh Thủy này vốn không phải gian nan như vậy, nhưng khó khăn ở chỗ thần thông của đối phương thật sự quá mạnh!
 
- Đây không phải là tiên thuật bình thường!
 
Viêm Lôi lúc trước khi thao túng thân thể Vương Lâm, cũng chưa từng nhìn thấy Vương Lâm thi triển. Lúc này lần đầu tiên nhìn thấy thần thông này, có thể nói là thất kinh.
 
- Năm đó Lôi Tiên Giới sụp đổ, nghe đồn tiên đế Bạch Phàm đã bỏ mình, người thân là đệ tử của Bạch huynh, tại sao không tìm ra nguyên nhân, báo thù cho sư phụ?
 
Viêm Lôi Tử chau mày, hắn không đến vạn bất đắc dĩ, thật sự không muốn cũng với Thanh Thủy Tiên Quân này giao chiến. Việc này nằm ngoài kế hoạch của hắn.
 
Thanh Thủy trong mắt lóe lên sát khí, thân mình bước tới một bước, lập tức đuổi theo, đồng thời hai tay bấm quyết, vỗ vào trước ngực một cái, ấn quyết lập tức biến hóa, chỉ tay lên trời, quát:
 
- Hoán Vũ!
 
Trong phút chốc, toàn bộ trời đất hư không, trong phạm vi nghìn trượng, lập tức xuất hiện từng giọt mưa trong suốt như thể pha lê. Những giọt mưa này nhìn phảng phất như là máu tươi, có một màu đỏ sẫm, tỏa ra một đạo hồng quang chiếu sáng nghìn trượng. Cùng lúc đó, Thanh Thủy hai tay bấm quyết chỉ về phía trước, miệng quát:
 
- Hoãn Vũ, Băng Ấn!
 
Từng đợt tiếng lách tách xuất hiện, chỉ thấy những giọt nước mưa trong vòng nghìn trượng trong phút chốc trở thành bông tuyết, hướng về phía nhau kéo dài ra, gần như trong nháy mắt nối liền lại với nhau, điên cuồng tràn ra, hướng thẳng đến Viêm Lôi Tử ở vị trí trung tâm.
 
- Tiên Quân năm đó biến đổi, mất đi thần trí, giết chóc vô số, tất cả những nguyên nhân của việc này, chẳng lẽ trong lòng tiên quân không có nghi vấn!
 
Viêm Lôi Tử trong lúc hét lớn, bốn mươi chín mảnh vỡ bên quay về bên thân thể lập tức vờn quanh xoay tròn, hình thành một cơn lốc xoáy. Đồng thời những mảnh vỡ này lập tức phóng đại, gần như trong thời gian ngắn, liền tăng lên gấp mấy lần, khuếch tán ra!
 
- Theo ta biết được khi tra cứu điển tịch, khi Tiên Quân mất đi thần trí, Tiên Quân trong ba tiên giới còn lại cũng như vậy! Hết thảy những chuyện này, có lẽ ở trong Tu Chân Liên Minh sẽ tìm được đáp án. Cho dù là đáp án không tồn tại, tại hạ cũng xin hứa sẽ đem toàn lực tương trợ Tiên Quân đến Phong, Điện hai đại tiên giới để tìm kiếm nguyên do!
 
Bốn mươi chín mảnh vỡ bên ngoài thân thể của Viêm Lôi Tử điên cuồng xoay tròn, hình thành một cơn lốc xoáy rất lớn lập tức tản ra bốn phía đối phó với những bỗng tuyết đang nhanh chóng tràn đến.
 
- Lão phu không có sợ ngươi, chỉ là không muốn cùng với ngươi giao chiến. Ngươi sở dĩ có thể phá được phong ấn, nếu không có lão phu âm thầm tương trợ, sao có thể thành công! Thanh Thủy, ngươi đừng ép ta!
 
Viêm Lôi Tử cũng nổi lên lửa giận, quát to.
 
Sát khí trong mắt Thanh Thủy mạnh mẽ nén xuống, hắn nhìn Viêm Lôi Tử, nhẹ nhàng nói:
 
- Cho ta một lý do để giao cho ngươi Cực Cảnh!
 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK