Mục lục
Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trả lời hắn không phải là lời nói của Vương Lâm mà là hành động của hắn!
 
Kim quang tràn ngập hai mắt Vương Lâm, tay trái giơ lên chụp vào hư không một cái. Bất ngờ cây cung của Lý Quảng ầm ầm hiện ra, bị hắn cầm trong tay, tay phải giơ lên nắm dây cung, hướng ra ngoài kéo mạnh!
 
Vù một tiếng, cây cung của Lý Quảng lập tức bị kéo thành hình trăng tròn. Mũi tên khiến cho vô số người hoảng sợ trong một đám gợn sóng trực tiếp biến ảo ra trên dây cung.
 
Mũi tên này vừa hiện ra liền khiến thiên địa biến sắc. Tiên nhân kia đang lui lại phía sau lúc này hơi sửng sốt, sau khi nhìn ra cây cung này thì ánh mắt lại như nhớ lại.
 
-Cây cùng này nhìn rất quen.cây cung này.này cây cung của Lý Quảng!
 
Tiên nhân kia trong tích tắc nhận ra được cây cung này thần sắc kịch biến, thân thể run rẩy, hai mắt lộ vẻ không thể tin nổi. Hắn theo tiềm thức phát ra một tiếng kêu chói tai đầy sợ hãi, điên cuồng lùi lại phía sau.
 
Hắn biết cây cung này, càng biết sau khi bắn ra thì lực lượng một tiễn đó dù là ở Tiên Cương đại lục cố hương của hắn cũng đủ để lòng người chấn động. Chí bảo này có lực sát thương kinh khủng khiến người ta phải tuyệt vọng!
 
Giờ phút này hắn đột nhiên hiểu rõ, đối phương xuất hiện ở nơi này chính là chờ viễn cổ tiên vực mở ra, chờ đợi một khắc khi bọn họ đi ra, dùng cung này giết người!
 
-Hắn là ai vậy!
 
Tiên nhân nọ điên cuồng lui lại phía sau, ý niệm duy nhất trong đầu lúc này là trốn, trốn, trốn!
 
Kịch biến này lập tức khiến cho những tiên nhân còn lại chú ý. Nhưng khi bọn họ nhìn thấy rõ ràng cây cung trong tay Vương Lâm, cảm nhân được làn sóng gợn khiến tinh không run rẩy kia thì sắc mặt đám người này đại biến!
 
-Cây cung của Lý Quảng!
 
-Không ngờ lại là cây cung của Lý Quảng!
 
Trong sự kinh hoàng, đám người vừa lao khỏi lỗ hổng này điên cuồng lui lại phía sau muốn trở lại viễn cổ tiên vực một lần nữa. Đối với họ mà nói, vừa mới đi ra lại gặp ngay cây cung của Lý Quảng thì quả là giống như gặp ác mộng.
 
Nhưng động tác của bọn họ dù nhanh cũng không thể chạy thoát khỏi mũi tên trên cây cung của Lý Quảng. Chưởng Tôn không có tư cách này, bọn họ cũng chẳng có tư cách!
 
Vương Lâm kéo cung tay trái dùng sức kéo căng dây, gầm nhẹ một tiếng, lại dùng đại lực giật mạnh một cái nữa. Giờ phút này cây cung trong tay Vương Lâm đã uốn thành một đường chén úp.
 
Hắn nhìn chằm chằm vào đám tiên nhân đang hoảng sợ lùi lại phía sau, ánh mắt lộ ra sát khí ngập trời. Hắn muốn giết chính là đám người của Thất Đạo Tông này! Chính là đám đệ tử cuồng ngạo tự đại của Thất Đạo Tông xem tu sĩ trong động phủ như kiến hôi này!
 
-Các ngươi cùng đám người Thiểm Lôi tộc kia không khác gì nhau!
 
Tay phải Vương Lâm đột nhiên buông ra. Tiếng ong ong chấn động cả tinh không ầm ầm vang lên. Trong tiếng động này, dây cung bật lên, đưa vào trong mũi tên một lực lượng kinh thiên động địa, khiến cho mũi tên gào thét lao ra.
 
Trong tiếng gió rít đủ để mở trời lập đất này, mũi tên của Lý Quảng đã vượt qua cả uy thế của thiên địa. Tinh không run rẩy, dưới một mũi tên này liền sụp đổ. Trong khoảng cách gần như vậy, chỉ trong phút chốc, mũi tên liền gào thét lao đi.
 
Tu sĩ vừa mới muốn giết Vương Lâm lúc này đồng tử trong hai mắt co rút lại, thét lên chói tai, căn bản không hề có chỗ tránh né, thân thể ầm ầm sụp đổ, bị mũi tên xuyên qua, hình thần câu diệt!
 
Hắn không phải là tu sĩ Tiên Cương đại lục đầu tiên bị Vương Lâm giết chết, cũng không phải là người cuối cùng!
 
mũi tiên này sau khi xuất hiện cũng bành trướng ra, hóa thành lớn tới mấy ngàn trượng, vẫn nhanh chóng lớn hơn! Nó gào thét lao tới, khiến cho mười tiên nhân từ viễn cổ tiên vực đi ra lúc này sắc mặt trắng bệch. Tốc độ của bọn họ so với một mũi tên này căn bản là giống như trẻ con thi chạy với người trưởng thành.
 
Ầm một tiếng, ba tiên nhân tan nát toàn thân, trong tiếng kêu thảm thiết liền tử vong!
 
Tiếng ầm ầm lại vang lên. Thân thể một tiên nhân khác run lên, nổ tung, nguyên thần vừa mới chạy ra liền tan rã, tiêu tán trong thế giới động phủ mà bọn họ vốn khinh miệt!
 
Ánh sáng mũi tên màu vàng này chiếu rọi cả một vùng tinh vực, lại cũng khuếch tán theo phạm vi lớn ra bên ngoài. Trong kim quang này, tiếng ầm ầm liên tục duy trì. Trong nháy mắt lại có tám tiên nhân khác tử vong thê thảm.
 
Bọn họ chết đi, sự vui mừng như điên khi ra khỏi viễn cổ tiên vực lúc này lại biến thành nhân quả của sự tử vong của bọn họ!
 
Mũi tên này mang theo tiếng gào thét kinh thiên động địa, trong thời gian ngắn ầm ầm giết chết tất cả những tiên nhân đi ra khỏi lỗ hổng, chỉ trong nháy mắt là sẽ lao vào bên trong. Bên trong lỗ hổng xuất hiện tiếng chấn động kịch liệt, có dấu hiệu sụp đổ.
 
Sự sụp đổ lan ra hóa thành một luồng sóng không khí từ trung tâm tràn ra bốn phương tám hướng. Luồng sóng không khí này mạnh tới mức có thể thay đổi quỹ tích của tu chân tinh, nhưng lại không khiến thân thể cổ Thần của Vương Lâm gợn sóng!
 
Mái tóc Vương Lâm phất phới theo gió, y phục phát ra tiếng lật phật nhưng hai mắt hắn cũng như thân thể lại kiên định đứng giữa không trung, không biến hóa chút nào! Hắn muốn giết người. Lúc này một tiễn còn chưa đủ!
 
Bên trong viễn cổ tiên vực còn tồn tại bao nhiêu tiên nhân của Thất Đạo Tông thì Vương Lâm không biết. Trong đó có người tu vi thông thiên hay không Vương Lâm cũng không biết. Nhưng hắn biết rằng dựa vào cây cung của Lý Quảng trong tay mình thì có lẽ sẽ không hủy diệt được toàn bộ những người này. Nhưng hắn lại có thể phá tan cánh cửa của viễn cổ tiên vực, khiến cho cánh cửa này đóng lại một lần nữa, khiến cho đám tu sĩ này mất đi một cơ hội, khiến họ không thể đi ra!
 
Trong nháy mắt khi mũi tên thứ nhất ầm vang, bên trong Thái cổ Tinh Thần, thân thể Chưởng Tôn ở cách đó ngàn vạn dặm chợt sững lại. Hắn nhìn chằm chằm về phía trước trong mắt lộ ra vẻ kinh hỉ!
 
-Việc này đối với ta mà nói cũng có chỗ tốt. Ta tính hắn chỉ còn lực lượng bắn hai cung, giờ đã lãng phí một lần, còn một lần nữa thì hôm nay hắn hẳn phải chết! Vương Lâm ơi là Vương Lâm, ngươi nếu thực sự bắn hai mũi tên thì lại là giúp bổn tôn rồi. Lần này ta không giết được ngươi thì sau này không gọi là Chưởng Tôn mà gọi theo họ của ngươi!
 
Chưởng Tôn cười to, thân thể nhoáng lên liền bước đi.
 
Mới vừa bước đi mấy bước, hắn lại một lần nữa vui mừng như điên, tiếng cười vang vọng lộ ra áp lực và oán khí trong ba năm qua!
 
-Mũi tên thứ hai, hắn quả nhiên bắn mũi tên thứ hai. Vương Lâm lần này thì ngươi chết chắc rồi! Ta đầu tiên phong kín Thái cổ Tinh Thần, khiến cho ngươi không thể rời đi, sau đó từ từ giết ngươi.
 
Chưởng Tôn không dừng lại chút nào hai tay bắt quyết, vung về bốn phía. Lập tức tu vi cường hãn của hắn liền phong ấn cả tinh vực này, không ngăn cản ai tiến vào nhưng lại ngăn người ta rời đi!
 
Làm xong mọi chuyện thân thể Chưởng Tôn liền tiêu tán, trong tích tắc liền vọt tới.
 
Cùng lúc đó thất phi trong Thái cổ Tinh Thần lúc này sắc mặt tái nhợt, hai mắt lộ vẻ oán hận ngập trời. Nàng nhìn chằm chằm về phía trước hai hàm răng cắn chặt.
 
-Vương Lâm, ta muốn tự tay giết ngươi!
 
Diệu âm đ*o tôn, Cửu Thiên ma tôn, hai người cũng đang lao đi trong tinh không. Hai kẻ này hận Vương Lâm cũng chẳng kém Chưởng Tôn và thất phi, lúc này dù thương thế chưa hồi phục nhưng vẫn không thể ngăn nổi sát khí của hai người, lúc này gào thét lao tới thẳng về hướng thần thức đang tập trung vào Vương Lâm!
 
-Có những người này muốn giết ngươi thì ta không tin ngươi có thể sống nổi!
 
Diệu âm đ*o tôn cười nanh ác.
 
-Lão phu muốn rút hồn hắn ra, thiêu đốt vạn năm. Lão phu muốn nghe tiếng hồn phách hắn gào thét thê thảm để giải nỗi hận trong lòng lão phu!
 
Hai mắt Cửu Thiên ma tôn lộ u quang.
 
Vương Lâm đích xác đã bắn tên lần thứ hai. Đây là lần đầu tiên sau khi hắn có được cây cung của Lý Quảng liên tục bắn hai mũi tên. Lúc này khi giương cung, trán Vương Lâm toát mồ hôi. Kim quang do huyết mạch tiên nhân dung hợp trong hai mắt hắn lúc này nhanh chóng ảm đạm đi. Vương Lâm hoàn toàn kéo cung thành hình trăng tròn, muốn bắn theo mũi tên vừa đi vào trong lỗ hổng của viễn cổ tiên vực. Một vùng sóng gợn vặn vẹo hiện ra huyễn hóa thành mũi tên trên dây cung.
 
mũi tên này hiện ra vệt máu cùng tỏa ra một mùi máu tanh!
 
Hai mắt hắn nhìn về cái lỗ hổng của viễn cổ tiên vực vốn đang sụp đổ, lộ ra viễn cổ tiên vực bên trong lúc này là một vùng hỗn độn.
 
Có rất nhiều đá vụn trôi nổi ở trong cái khe, lộ ra uy lực kinh người của một mũi tên trước đó!
 
Giờ phút này dây cung được giương lên, bên trong cái khe đột nhiên có hai luồng khí tức gào thét lao tới. Hai luồng khí tức này mỗi một luồng đều mạnh tương đương với Chưởng Tôn. Giờ phút này tiếng gió rít ầm ầm vang lên, truyền ra từ bên trong cái khe.
 
Ánh mắt Vương Lâm lộ sát khí tay phải bỗng nhiên đẩy một cái. Dây cung vù vù bật lại, bắn ra mũi tên thứ hai! Trong tích tắc khi bắn ra mũi tên thứ hai kim quang trong mắt Vương Lâm lập tức sụp đổ, nhất là kim quang trong mắt trái lại càng tiêu tan nhanh hơn.
 
Còn ở mắt phải thì vẫn có chút kim quang mơ hồ tồn tại, nhưng trong thời gian ngắn liền mất đi, không biết ẩn vào đâu hay là cũng giống như kim quang bên mắt trái đã tiêu tán.
 
Một mũi tên này ầm ầm bắn ra nhưng trong nháy mắt khi tiến vào viễn cổ tiên vực thì trên đầu mũi tên hình tròn lại truyền ra một lực hút khổng lồ. Lực hút này tỏa ra từ thân mũi tên khiến cho trong nháy mắt khi nó bay vào trong lỗ hổng của viễn cổ tiên vực, lỗ hổng này nhanh chóng co rút lại. Sau khi mũi tên hoàn toàn tiến vào bên trong viễn cổ tiên vực, lỗ hổng nọ không ngừng co rút, ầm ầm sụp đổ!
 
Âm thanh sụp đổ vang lên, phá tan lỗ hổng, ngăn cản không cho tu sĩ viễn cổ tiên vực giới ngoại xuất hiện, cũng hủy diệt đi thông đạo này khiến cho không còn tiên nhân nào có thể thông sang giới ngoại!
 
Tiếng ầm ì truyền ra từ nơi lỗ hổng viễn cổ tiên vực sụp đổ. Luồng khí tức mạnh mẽ bên trong lúc này chỉ trong tích tắc ập tới đã bị ngăn cách, không còn có thể lan ra chút nào nữa.
 
Mơ hồ tiếng ầm ì càng ngày càng xa. Cây cung của Lý Quảng, lực lượng của hai mũi tên khiến cho những người của viễn cổ tiên vực giới ngoại lúc này như gặp ác mộng!
 
Bởi vì viễn cổ tiên vực của giới nội và giới ngoại có tiếp xúc với nhau, lúc này ở trong một vùng tinh không của viễn cổ tiên giới, tứ đại chiến tướng lơ lửng giữa không trung, thần sắc cực kỳ ngưng trọng cũng mơ hồ lộ vẻ hoảng sợ. Ở phía trước bọn họ, thiên không chuyển động giống như sắp sụp đổ. Bầu trời giống như một cái gương, mơ hồ hiện ra viễn cổ tiên vực của giới ngoại, giống như hình ảnh vào ngày tận thế!
 
-Người này.người này .chúng ta không nên trêu chọc là tốt nhất.
 
Một lúc lâu sau, Thanh Long chiến tướng mới thở dài một câu, ánh mắt lộ vẻ kiêng kỵ.
 
-Hắn cũng không chỉ còn có lực lượng bắn hai tên. Hắn không phải kẻ ngu mà trái lại tâm trí vô cùng cẩn thận. Hắn làm sao có thể dễ dàng để người khác nắm nhược điểm của mình như vậy! Ta đoán là hắn nhất định có lực lượng bắn ba mũi tên!
 
Huyền Vũ chiến tướng trầm mặc trong chốc lát, chậm rãi mở miệng.
 
Bốn người nhìn nhau, sau đó cùng gật đầu.
 
Bên trong Thái cổ Tinh Thần ngay trong tích tắc khi Vương Lâm bắn ra hai mũi tên, một tiếng cười vui vẻ từ bên trong hư vô phía sau truyền ra. Lúc này thân ảnh của Chưởng Tôn đã xuất hiện ngoài vạn trượng, sát khí trong mắt nồng đậm đi về phía Vương Lâm.
 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK