Mục lục
Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vừa xuất quan, Vương Lâm liền lập tức nhận thấy được một cỗ sát khí nồng đậm tràn ngập trời đất. Sát khí này không phải một người tản ra mà là mấy vạn người đồng thời tản ra. Dưới sát khí này, trời đất đều trở nên âm u.
 
Mây trắng trên bầu trời dần bị sương mù âm u thay thế, từng trận mưa trên trời rơi xuống.
 
Vương Lâm ngẩng đầu nhìn không trung hơi trầm ngâm, thì thào:
 
- Cổ Yêu làm việc cũng quyết đoán, có lẽ vô số năm qua sự kiên nhẫn của hắn đã sắp mất đi. Như vậy ta lại càng phải cẩn thận một chút… Tuy cuộc chiến này với ta quan hệ không lớn nhưng lúc này quan trọng nhất là giết chết từng đệ tử của Kiếm Tôn, lấy mười đạo kiếm khí còn lại. Sau đó luyện hóa vô số khí sát lục. Tới lúc đó cho dù tại vùng đất Yêu Linh này ta cũng có năng lực sống yên ổn.
 
- Còn có động phủ kia, cần tiếp tục tra xét, nói không chừng sẽ có không ít bảo bối!
 
Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên, thân tiến về phía trước biến mất.
 
- Đệ tử Kiếm Tôn ngày trước ở bên cạnh Mặc Phi có hai người. Hai người bọn họ là mục tiêu của ta. Chỉ có điều Mặc Phi này có chút kỳ dị, năm xưa tại lao ngục đế đô, người đàn ông tóc đen cùng người này giống nhau. Nơi này sợ là có chút quỷ dị.
 
Vương Lâm trong lúc Na Di mắt lộ vẻ suy tư.
 
Xa xa trong trời đất bay lên một mảnh bụi đất. Bụi đất này cho dù là mưa trong lúc nhất thời cũng không thể làm lắng xuống. Trong bụi đất vô số yêu binh mặc áo giáp cầm dao sắc trong tay ngồi trên lưng ngựa mang theo sát khí nồng đậm mà đến.
 
Ở trên đầu yêu binh lơ lửng một tòa lầu các hình dáng màu sắc cổ xưa, di chuyển theo đại quân.
 
Ở xung quanh lầu các, một đám yêu binh ánh mắt sáng ngời sắp hàng mà đi.
 
Lúc này, một đạo cầu vồng từ chân trời bay đến thẳng chỗ đại quân. Cầu vồng này còn chưa tới gần, lầu các trên bầu trời liền có một người đi ra. Người này quần áo tầm thường nhưng tràn ra một cỗ uy nghiêm.
 
Khóe miệng hắn mang theo ý cười, nhìn cầu vồng từ xa bay đến, cười nói:
 
- Vương huynh, vẫn khỏe như lúc chia tay!
 
Cầu vồng kia tới lầu các hóa thành thân hình Vương Lâm. Hắn nhìn người ở trong lầu các đi ra, trên mặt không lộ ra vẻ kinh ngạc mà ôm quyền nói:
 
- Vương Lâm ra mắt Yêu Đế đại nhân!
 
Người này đúng là thanh niên cùng Vương Lâm uống rượu suốt đêm. Vương Lâm năm đó nhìn người này thấy trong cơ thể hắn không có tí yêu lực nào, nhưng Vương Lâm có loại cảm giác vi diệu, người này không bình thường.
 
Hôm nay dưới tu vi Vấn Đỉnh cũng nhìn ra manh mối, ở đan điền người này có một viên yêu tinh lớn khoảng nắm tay. Yêu tinh này tuy không tràn ra chút yêu lực nào thoạt nhìn cực kỳ bình thường nhưng Vương Lâm lại càng chú ý.
 
Cùng lúc Vương Lâm quan sát người này, người trong lầu các đi ra cũng đang đánh giá Vương Lâm, hắn cười nói:
 
- Vương huynh chớ nên như thế. Ngươi là sứ giả Tổ Linh chỉ điểm. Lại nói địa vị của hai chúng ta tương đương, trực tiếp gọi ta là Cổ Vân Phong là được. Tuy nhiên Cổ mỗ lại có chút khó hiểu, làm sao ngươi biết được ta là Yêu Đế?
 
Vương Lâm khẽ mỉm cười, nói:
 
- Ngày trước chỉ hoài nghi, hôm nay sau khi nhìn rõ Cổ huynh mới xác định.
 
Vương Lâm vừa mới nói xong, lập tức trong túi trữ vật truyền ra một cỗ thần niệm ở trong tâm thần hắn không ngừng cầu xin.
 
- Chủ nhân. Chủ nhân tôn kính, vĩ đại nhất trong cuộc đời Hứa Lập Quốc này. Ngươi nhẫn tâm khiến cho hai người yêu nhau thề sống chết rõ ràng chỉ cách mấy trượng mà lại chỉ gặp thoáng qua sao chủ nhân. Ta đã mười năm không gặp người đẹp kia rồi, ta… Vương Lâm nhướn mày trực tiếp vỗ túi trữ vật một cái, Hứa Lập Quốc ở trong tiên kiếm lập tức bay ra.
 
Lần này Hứa Lập Quốc học thông minh sợ làm cho Vương Lâm không vui cho nên không mang theo tiên kiếm mà ly khiếu đi ra.
 
Hắn vừa xuất hiện lập tức biến ảo thành hình, liên tục quan sát Yêu Đế. Nhưng nhìn nửa ngày cũng không phát hiện Đế kiếm đâu, không khỏi lộ ra vẻ không vui, thở dài nói:
 
- Chẳng lẽ lão tử và người đẹp này thực sự không có duyên phận hay sao? Mười năm cách biệt, nhìn lại đã là cả đời.
 
Hứa Lập Quốc này hiếm có nói được một lần văn nhã, nhưng nghe vào trong tai Vương Lâm vẫn có chút xấu hổ. Hắn ôm quyền với Yêu Đế, nói:
 
- Cổ huynh, đây là kiếm linh của Vương mỗ, có chút hiểu lầm với kiếm linh Đế kiếm của huynh… Yêu Đế nhìn Hứa Lập Quốc một cái, nói:
 
- Không sao, ta đã sớm nghe tiếng kiếm linh làm cho người cháu gái của ta vẫn đang oán hận không dứt mười năm nay.
 
Hắn nói xong, tay phải hư không bắt một cái, chỉ thấy trên bầu trời lập tức truyền ra tiếng "Ca ca", từ trong hư vô không ngờ vỡ ra một lỗ hổng, Đế kiếm chợt lóe mà ra.
 
- Là ngươi!
 
Kiếm này vừa xuất hiện lập tức cả kiếm chấn động, ở trong truyền ra một tiếng rít bén nhọn, chĩa thẳng tới Hứa Lập Quốc, kiếm khí lập tức bay ra.
 
Vẻ mặt vui mừng của Hứa LậpQuốc biến mất. Cũng may hắn biết chủ nhân của người đẹp ở bên cạnh, vẻ dâm tà trong mắt bị đè xuống, lộ ra một vẻ si tình nói với Đế kiếm:
 
- Nương tử, mười năm không gặp. Hứa gia ngươi thật là nhớ nhung.
 
Hắn nói xong vội vàng phát ra kiếm khí.
 
Bởi vì xuất hiện dưới dạng linh thể, đối mặt với kiếm khí Hứa Lập Quốc né tránh có vẻ miễn cưỡng.
 
Ánh mắt Vương Lâm lạnh lùng. Hứa Lập Quốc mặc dù là kiếm hồn nhưng là vật của hắn. Bình thường hắn đối xử thế nào cũng được nhưng nếu người ngoài như thế thì không được!
 
Mắt thấy Đế kiếm kia lại chém tới mà Yêu Đế cũng không ngăn cản, sắc mặt Vương Lâm trầm xuống tay áo phải vung lên, một cỗ gió lạ thổi lên. Ánh kiếm trên thân Đế kiếm lập tức lay động.
 
- Khí tức này là ngươi, ngươi chính là tên ghê tởm kia! Được lắm, hóa ra các ngươi là một nhóm!
 
Trên Đế kiếm bóng dáng người con gái biến ảo ra, nàng tực giận trừng mắt nhìn Vương Lâm và Hứa Lập Quốc không chút do dự thúc dục Đế kiếm. Trong phút chốc, bốn phía toàn bộ đều là kiếm khí, kiếm khí này lập tức tấn công về phía Vương Lâm.
 
Vương Lâm nhíu mày hừ lạnh một tiếng. Giờ phút này tu vi hắn đạt tới Vấn Đỉnh, hơn xa Anh Biến hậu kỳ năm xưa. Năm xưa Đế kiếm này làm hắn rất kiêng kị, nhưng hiện tại với tu vi của hắn, sao còn để ý một thanh kiếm!
 
Trong tiếng "hừ" lạnh, tất cả kiếm khí bốn phía nháy mắt bị chấn động tan vỡ, Đế kiếm kia lại muốn động thì Yêu Đế tay phải hư không nắm một cái, Đế kiếm liền bị hắn cầm trong tay.
 
Thần sắc Vương Lâm âm trầm, cầm lấy Hứa Lập Quốc ném vào trong túi trữ vật, ôm quyền nói:
 
- Làm cho Cổ huynh chê cười. Vương mỗ tới đây là muốn hỏi một chuyện. Yêu Tướng Mặc Phi ở nơi nào!
 
Yêu Đế đáy lòng thầm than, hắn vốn không muốn giằng co với Vương Lâm như vậy, nhưng nếu nhìn người khác ở trước mặt mình ức hiếp Song nhi, hắn cũng không thể chịu được.
 
- Kiếm linh của Vương Lâm tuy che dấu rất tốt nhưng ở trong mắt mình vẻ dâm tà cực kỳ đậm.
 
Thầm than một tiếng, Yêu Đế nói:
 
- Vương huynh, Mặc Phi đã trở thành Phó soái, hắn cùng với đám người Thiên soái suất lĩnh cánh quân bên trái. Giờ phút này hẳn là tới thành Tùng Đào quận Hỏa Yêu.
 
Nói xong, hắn hơi ngừng một chút, lại nói:
 
- Vương huynh là sứ giả của Tổ Linh, việc này ta đã tuyên bố ra ngoài. Như vậy có thể khiến Vương huynh dễ làm việc. Mặt khác ngươi cầm ngọc giản của ta, coi như ta đích thân tới, nếu có người dám bất kính, có thể điều động Thiên soái giết chết!
 
Cổ Vân Phong nói xong lấy ra một quả ngọc giản màu trắng đưa cho Vương Lâm.
 
Trong ngọc giản này có yêu khí độc đáo, rất khó bắc chước.
 
Vương Lâm thần sắc như thường, tiếp nhận ngọc giản nói:
 
- Cảm ơn nhiều!
 
Nói xong hắn liền ôm quyền xoay người bước đi, biến mất tại chân trời.
 
Cổ Vân Phong nhìn nơi Vương Lâm biến mất, lắc đầu thầm nói:
 
- Vương Lâm, từ khi tiếng đàn kia vào trong tai ta đã biết ngươi là người cùng một đường với ta. Ta không muốn trở mặt với ngươi, đưa ra thiện ý hy vọng ngươi có thể hiểu được.
 
Trong lúc Na Di, tiếng Hứa Lập Quốc truyền vào Nguyên thần Vương Lâm.
 
- Chủ nhân. Người đẹp kia… - Việc này không phải nói nữa!
 
Vương Lâm bình thản nói, hắn bóp bóp ngọc giản trong tay, để vào trong túi trữ vật. Với tâm trí của hắn tự nhiên là hiểu được ý của Yêu Đế.
 
Đại quân cánh tả của quận Thiên Yêu có khoảng ngàn vạn yêu binh, mặt đất nơi đi qua chấn động giống như mặt đất nổ lên vô số cuồng lôi. Thiên, Trụ, Hoang ba vị chính soái dẫn đầu. Hồng, Huyền, Hoàng ba phó soái cùng nhau quản lý, mang theo ngàn vạn yêu binh thẳng đến thành Tùng Đào biên giới quận Hỏa Yêu.
 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK