Cuộc họp của gia tộc nhà họ Chí này mười năm mới tổ chức một lần, đã được nhà họ Chí ở Hoa Hải lo liệu hết tất cả mọi việc.
Khi Hướng Văn Quân nói với anh em Chí Tiềm Long về chuyện chiến thần Côn Luân sẽ tham gia cuộc họp này, hai người bọn họ như ngựa không dừng được vó chạy thẳng về Hoa Hải.
Đầu tiên báo tin này cho họ Chí, sau đó cả nhà họ Chí từ trên xuống dưới đều mừng đến rớt nước mắt.
Sắc mặt của Chí Đông Phương càng trở nên tốt hơn.
“Chí Đông Phương tôi đã đợi ngày này mười bảy năm rồi! Lần này, nhà họ Chí ở Hoa Hải chúng †a nhất định phải tỏa sáng rực rỡ!”
Chí Đông Phương vui sướng hét lên.
Nếu chiến thần Côn Luân tham gia, chắc chắn sẽ đè bẹp tất cả, ai cũng không sợ nữa.
“Này, các con nhớ cho kỹ, trước tiên phải giấu cho kỹ thông tin chiến thần Côn Luân sẽ tham gia!
Tuyệt đối không được để lộ ra ngoài!”
Chí Đông Phương nhắn nhở.
Trước tiên ông ta muốn giấu chuyện này đi đã, đợi đến lúc họp, sẽ trực tiếp mời chiến thần Côn Luân xuất hiện, khiến mọi người đều phải kinh động, đồng thời gây dựng một địa vị cực mạnh cho nhà họ Chí ở Hoa Hải.
“À đúng rồi, chuyện của Diệp Quân Lâm thế nào rồi?”
Từ đầu đến cuối Chí Đông Phương luôn cảmthấy Diệp Quân Lâm là một tai họa ngâm, muôntrừ khử anh.
“Thưa ông, trùm sát thủ bốn mươi bảy Bắc Âusẽ đến trong hôm nay.”
“Tuyệt đối Diệp Quân Lâm sẽ không bao giòđược đón bình minh vào ngày mai nữa đâu!”Chí Tiêm Long cười lạnh.
“Được, làm tốt lắm!” Chí Đông Phương khen ngợi.
Lúc này, Chí Khiếu Côn đưa ra một nghi vấn:”Ba, giải quyết tai họa ngâm Diệp Quân Lâm rồi.Nhưng còn mẹ của cậu ta là Chí Oánh là một conđàn bà đề tiện thì sao?”
“Đúng! Cô ta là một con người hèn hạ làm ôuế nhà họ Chí! Cô ta cũng có thể đễ dàng làm ảnhhưởng đến bộ mặt của nhà họ Chí chúng ta!” Những người khác cũng nhao nhao lên nói.
“Yên tâm đi, cô ta sẽ không làm thế đâu! ChíOánh bị Kinh Thành giam cầm vĩnh viễn ở thànhTrường Giang rồi”
Chí Đông Phương lạnh lùng nói.
“Hả? Mẹ của Diệp Quân Lâm thế mà lại bịgiam ở thành Trường Giang sao, cháu còn tưởngrằng đã đi nơi nào đó rôi chứ?” Mọi người đều hết sức kinh ngạc.
Nhà họ Chí cứ nghĩ rằng Chí Oánh mất tích,không ngờ lại ở cái thành nhỏ Trường Giang nằm giữa Thiên Danh và Hoa Hải! “Không cần quan tâm đến cô ta! Cả đợi nàychi là một tên hèn hạt Không thể nào ảnh hưởng đến thể diện của nhà họ Chí! Sau này bớt nhắcđến chuyện của cô ta đi!
Để nhà họ Diệp ở kinhthành biết được chuyện này sẽ không vui đâu!” Chí Đông Phương nói một cậu, cả nhà đềungoan ngoan ngậm miệng lại, không nói thêm lòinào nữa.
Lúc này, tại sân bay quốc tế Kim Lăng, mộtchiếc máy bay của hãng hàng không quồc tế đếntừ Bắc Âu đáp xuống địa phận của Kim Lăng.
Không lâu sau, xuất hiện một người đàn ôngcao to lực lưỡng, mặc một chiếc áo khoác, đổi mũvà đeo khẩu trang, không thể thấy rõ khuôn mặt.
Anh ta còn mang theo hai vali hành lý lón.
“Thật sự rất tò mò, hai chiếc vali lớn kia thể mà lại trông không, bên trong không có gì cả!”
“Đây là người nước ngoài, có lễ muốn mangmột vài quà của Việt Nam về nước.”
Nhân viên kiểm tra hành lý rất ngạc nhiên.
Người đàn ông xách hai vali trong tay đithẳng vào nhà vệ sinh.
Ttất nhanh sau đó, anh ta bước ra.
Nhưng cả người đã hoàn toàn đổi thành mộtbộ dạng khác.
Bên ngoài khoác một chiếc áo da, đội mũ lưỡitrai đen, đeo kính râm, hoàn toàn khác biết so vớilúc ban đầu.