Ngô Mộc Lan đen mặt, liên tục chất vấn.
“Công ty của Tử Nhiễm có liên quan đến cậu không?”
VietWriter
“Cậu có thể quyết định thay Tử Nhiễm không?”
“Cậu nghĩ cậu giỏi giang lắm à?”
Những người khác cũng tức giận nói: “Đúng thế, công ty là của Tử Nhiễm, liên quan gì đến cậu chứ? Cậu ở đây giả bộ cái gì?”
“Không có bản lĩnh thì không có tư cách nói chuyện! Cùng lắm thì cậu cũng chỉ là một thằng được bao nuôi thôi mà!”
Đọc nhanh ở VietWriter
Một câu nói của Diệp Quân Lâm đã khiến cho mọi người nhà họ Triệu rất bất mãn.
Lý Tử Nhiễm kịp thời đứng ra giải vây: “Được rồi, ông ngoại bà ngoại, mọi người đừng để ý, ý của Quân Lâm là không muốn phiền hà mọi người thôi ạ!”
Lúc này Ngô Mộc Lan mới bỏ qua, nhưng bà ta vẫn châm chọc nói: “Hừ, có khi cậu ta không nghĩ vậy!”
Trương Văn Thao nhìn về phía Diệp Quân Lâm, cười nói: “Quân Lâm à, lẽ nào chú không nghĩ là bây giờ chú hoàn toàn không xứng với Tử Nhiễm sao?”
Triệu Quân Phi lập tức phụ họa theo: “Đúng thế! Công ty của Tử Nhiễm có gía thị trường tận năm tỷ, lại còn có tấm dựa là Tập đoàn Vân Đình! Chú, có cái gì?”
“Đúng đấy, ở nhà họ Triệu, có mỗi hai người là không môn đăng hộ đôi thôi nhỉ?”
Bữa tiệc tối rất không vui vẻ.
Cả bữa tiệc, Ngô Mộc Lan đen mặt.
“Tử Nhiễm này cháu ở lại một lát, bà ngoại có chuyện hỏi cháu!”
Sau bữa tiệc tối, Ngô Mộc Lan bảo mỗi Lý Tử Nhiễm ở lại.
Lý Tử Nhiễm thấp thỏm đi tới trước mặt Ngô Mộc Lan rồi nói: “Bà ngoại sao vậy ạ?”
“Tử Nhiễm này, bà ngoại hỏi cháu một câu hỏi riêng tư!”
Ngô Mộc Lan sờ đầu Lý Tử Nhiễm rồi hỏi.
“Dạ? Bà ngoại hỏi gì?”
Lý Tử Nhiễm khó hiểu.
“Khoảng thời gian này cháu không tính có một đứa con với Diệp Quân Lâm sao?”
Nghe được câu hỏi, Lý Tử Nhiễm hơi ngượng ngùng: “Cháu không ạ, tạm thời chúng cháu vẫn lấy sự nghiệp làm trọng!”
“Không, cháu không hiểu ý của bà. Bà hỏi thẳng cháu này, cháu hãy trả lời thật, cháu và Diệp Quân Lâm đã xảy ra quan hệ hay chưa?”
Ngô Mộc Lan hỏi thẳng.
Lý Tử Nhiễm thở gấp.
“Bà, anh ấy chưa chạm vào cháu.”
Lý Tử Nhiễm trả lời thành thật.