“Bà ơi, sao lại đặt nhiệm vụ cho cháu?”
Lý Từ Nhiệm không hiểu.
“Rất đơn giản! Cháu sắp kết hôn với Diệp Quân Lâm đúng không? Triệu gia chúng ta không có ai muốn cải”
“Chỉ khi cháu lấy được hạng mục tám tỷ USD về, nhà họ Trịnh và cha cháu sẽ không ngăn chuyện kết hôn của cháu, nếu không, đừng hòng kết hôn với Diệp Quân Lâm!”
Thái độ của Ngô Thị Lan cứng rắn.
“Đùng!”
Lý Từ Nhiệm ngẩn ra.
Vốn tưởng rằng nhà họ Trịnh tốt hơn nhà họ Lý nhiều.
Nhưng hoá ra đều như nhau.
Đầu coi cô như công cụ.
Đặc biệt là khi lợi ích trước mặt, còn đưa ra yêu cầu vô lí với cô.
“Yên tâm, dựa vào nguồn tài nguyên của cháu, chuyện này không khó đâu, ngoài ta bà cũng sẽ giúp cháu, chúng ta sẽ liên hệ với người tổng phụ trách một chút.”
Trương Văn Thống cười nói.
Lý Từ Nhiệm nhìn mọi người: “Cháu không đồng ý! Tại sao chứ?”
“Không đồng ý cũng được thôi! Này nào còn Ngô Thị Lan ta đây, cháu đừng mong kết hôn với Diệp Quân Lâm! Bà liều mạng cũng phải ngăn cản!”
Ngô Thị Lan tức giận nói.
Thái độ của nhà họ Trịnh cũng thết Nhà họ Trịnh không muốn vuột mất cơ hội này!
Nhà họ Trịnh không muốn vuột mất cơ hội này.
Nhưng năng lực họ có hạn.
Nhưng Lý Từ Nhiệm lại khác.
Cô có tập đoàn Minh Cường, nếu cô ra tay, tỷ lệ cao là sẽ lấy được một hạng mục.
Nếu Lý Từ Nhiệm không thành công.
Họ sẽ có lí do để ngăn cản cô và Diệp Quân Lâm lấy nhau.
Sau đó tìm một người chồng tốt cho cô, gả cho nhà giàu.
Cũng thế cả.
Cuối cùng, nhất định Triệu gia cũng sẽ có lợi!
“Lý Từ Nhiệm, cháu thông cảm cho chúng ta, điều này cũng có lợi cho cháu và cha mẹ cháu!”
Trịnh Quốc Thắng nói.
“Bà đã để cha cháu được ngồi vào vị trí cao trong tập đoàn Trịnh thị, mẹ cháu cũng đã được điều tới bệnh viện nhân dân Kim Lăng nhò vào nhà họ Trịnh, làm chủ nhiệm khoai Họ cũng sẽ đồng ý chuyện này.”
Ngô Thị Lan cũng nói.